Tinh Thần Châu
Chương 615 : Cộng tương thịnh hội
Ngày đăng: 09:55 18/04/20
Hội Tụ Bảo Bồn oanh oanh liệt liệt cử hành, tổng đà của Thiên Hạ thương hội tại Tụ Bảo Bồn trở thành tiêu điểm trong tu chân giới. Lần này quy mô thịnh hội viễn siêu bất luận lần thịnh hội nào của trước kia, nhân số đến đây tham gia vượt lên cả hi vọng của Thiên Hạ thương hội gấp mấy lần, toàn bộ Tụ Bào Bồn đã tràn ngập người đến. Nói đến việc này, sở dĩ toàn bộ quần hùng tu chân giới cùng nhau đến dự hội, sợ rằng đều hướng về phía Phá Cấm Đan mà tới.
Ngư long hỗn tạp, dưới loại tình huống này chính là thời gian dễ gặp phải chuyện không may nhất. Thiên Hạ thương hội phải triệu tập thêm cao thủ từ các phân hội chạy về. Nguồn: https://truyenfull.vn
Chấn động nhân tâm nhất chính là, những cao thủ Hóa Thần kỳ ngày xưa thật khó gặp mặt lại đều hiện thân tại Tụ Bào Bồn. Trong đoàn người lưu động tại Tụ Bảo Bồn, thinh thoảng vang lên từng đợt xôn xao, mọi người luôn luôn ở ngay cửa của những cửa hàng thuộc chư quốc nhìn thấy dòng người tách ra, chì thấy nhân vật cấp lĩnh chủ Hóa Thần kỳ trong truyền thuyết, bên trong vòng vây của thế lực chính mình, đặt chân bên trong cửa hàng của nhà minh kinh doanh.
"Đại Ương quốc Hoắc Tông Minh tới! " Đoàn người ào ào hướng cửa hàng của Đại Ương quốc chạy tới.
"Cao thủ Hóa Thần hậu kỳ, một trong mười đại cao thủ Bùi Phóng tới! " Đoàn người lại chạy về hướng con đường có cửa hàng của Thiên Hi quốc.
"Đông Chính quốc Hồ Trường Thọ tới! " Đoàn người lại lần nữa chuyển hướng...
Từng vị từng vị lĩnh chủ xuất hiện, làm những tu sĩ tầng dưới chót đến chiêm ngường thịnh hội bị kinh sợ không nhỏ. Bọn họ vui vẻ nghe tin lẻn chạy chung quanh, chi vì mong có thể được tận mắt nhìn thấy những nhân vật trong truyền thuyết.
"Ta cũng béo như hắn. "
"Ta cũng gầy như hắn. "
"Ta cũng cao tương tự như hắn. "
Mỗi một vị cao thủ xuất hiện, đều có thể làm cho không ít tu sĩ hưng phấn không ngớt. Bọn họ phát hiện không ngờ từ trên người của những cao thủ trong truyền thuyết này, tìm được điếm gì đó giống mình, cho dù là cùng giống bộ râu quai nón, cũng làm cho bọn họ hưng phấn không thôi.
Đối với những tu sĩ giãy dụa ở tầng dưới chót mà nói, có thể từ trên người những vị cao thù tìm được địa phương tương đồng với chính mình, không hề nghi ngờ có thể phóng đại thêm ngàn vạn lần bên trong lòng mình, để con đường tu chân vốn ảm đạm của mình ở trong nháy mắt lại tràn ngập quang minh.
Sáu gã đệ tử trao đổi ánh mắt, trong tim nhảy dựng, nếu như có thể được nhìn thấy vị Tất Trường Xuân như thần long thấy đầu không thấy đuôi, thật là tam sinh hữu hạnh.
Kỳ thực sáu người đã hiểu sai, nếu như thực sự đích thân Tất Trường Xuân tới, ẢÂm Bách Khang còn ngồi yên được trong Thần Tài Phong mới là lạ, chi sợ đã sớm chạy ra chờ đợi. Hơn nữa chư vị lĩnh chủ mới đến bên trong, sợ rằng sẽ không có một ai ngồi yên được, đều phải chạy hết ra nghênh tiếp.
Không bao lâu, xa xa có hai điểm đen phá không mà đến. Đảo mắt xuất hiện một nam một nữ đứng lơ lửng trên không trước thông đạo chuyên dụng. Nam khoanh tay đứng một bên, nữ dáng người thướt tha, thanh sam phiêu diêu, trên đầu đội một chiếc nón có phủ lụa xanh che khuất khuôn mặt, bên dưới lụa mỏng xanh lộ ra mái tóc đen nhánh thật dài.
-
"Gặp qua thần y. " Tư Không Tuyệt không minh hành lễ, lập tức đưa tay nói: "Gia sư đang ở trên núi xin đợi, thinh! " Một nam một nữ chính là Lộ Nghiên Thanh và Tân Lão Tam.
Sáu gã đệ tử âm thầm chậc lười, nguyên lai là thiên hạ đệ nhất mỹ nữ Lộ Nghiên Thanh đã tới. Mấy người rất muốn tỉ mỉ quan sát dung nhan bên dưới lụa mỏng xanh kia, lại không dám thất lễ.
Ngay khi nữ tử vừa gật đầu, mấy người đang muốn tiến nhập thông đạo, xa xa có người hô: "Phía trước là Lộ Nghiên Thanh sao? "
Mấy người đồng thời khựng lại, quay đầu nhìn qua, chỉ thấy phía xa có một con thuyền phi hành pháp khí bay tới rất nhanh. Sau khi tới trước mặt, chì thấy Lộng Trúc đang cười hì hì nhìn mấy người, phía sau còn có hai nữ tử đang đứng. Tư Không Tuyệt ngây ra, lập tức chắp tay nói: "Nguyên lai là Lộng Trúc tiên sinh giá lâm. "
"Đừng khách khí! " Lộng Trúc khoát khoát tay, nhìn chằm chằm Lộ Nghiên Thanh quan sát từ trên xuống dưới nói: "Chậc chậc! Lộ Nghiên Thanh, thật là khó được a! Sao ngươi lại chạy tới đây? "
"Lộng Trúc, ngươi đã đến rồi. " Thanh âm mềm mại như không cốc u lan, lại thanh thúy như chim hoàng oanh đề minh. Ánh mắt Lộ Nghiên Thanh sau tấm lụa mỏng rơi lên trên người Tử Y, nhẹ di một tiếng nói: "Tử Y cũng tới. "