Tinh Thần Châu
Chương 634 : Không tiện mờ miệng
Ngày đăng: 09:55 18/04/20
Chi trong chớp mắt, quầy hàng đã bị vây quanh kín mít. Mỗi người đều chen chúc vào trong, những quầy hàng bên cạnh liền gặp tao ương, bị không biết mấy đôi chân đạp lên không ngừng, nhưng bọn họ vốn thế đơn lực bạc, nào dám nói gì, cũng không bày bán được nữa, không thể làm gì khác hơn là thu dọn quầy hàng theo xem náo nhiệt.
Có người nhìn thấy mười chậu hoa ánh mắt lập tức sáng lên, hiển nhiên đã nhận ra. Thế nhưng người nhận thức cũng không nhiều lắm, vì vậy đều đưa ánh mắt nhìn lên bảng gỗ, chì thấy mặt trên viết: "Thất Tinh Huyết Lan, đại lượng bán ra, mỗi gốc hai ức thượng phâm linh thạch, cùng bán một lúc, không cò kè mặc cả. "
"Là Thất Tinh Huyết Lan a! Đại lượng bán ra? Nhiều như vậy! Trân Bảo Lâu hình như có người ra hai ngàn vạn một gốc để thu mua. " Mọi người nhất thời liền nghị luận.
Mọi người lại nhìn bảng gỗ cắm bên đống đá: "Khoáng thạch hi hữu, vô giá, giá cao thì được. "
Trước đó cũng đã có những người xem qua tảng đá trên quầy hàng này, khi đó giá cao nhất chi có chín thượng phẩm linh thạch, thế nào chì chớp mắt liền biến thành vô giá?
Người nhận được những khoáng thạch này, ở trong lòng than thở không ngớt, nhưng lại không dám vạch trần ngay trước mặt Dược Thiên Sầu. Bất quá cũng có không ít người nhìn những tảng đá kia ngửa ngáy trong lòng, có thể cùng bán với Thất Tinh Huyết Lan, lại còn là vô giá, chắc là thử tốt.
"Đừng.., đừng chen về phía trước nữa, đạp lên quầy hàng, đừng trách lão tử không khách khí. " Dược Thiên Sầu bắt chéo chân hừ lạnh cảnh cáo mọi người. Những người chen phía trước lập tức liền chen ngược về phía sau.
Nói giờn sao, đồ tể chính là người giết người không chớp mắt. Dù là thực lực chư quốc đều dám cùng đắc tội, còn có chuyện điên cuồng gì mà hắn không dám làm? Diệp Thành nhìn Dược Thiên Sầu, lại nhìn nhìn mọi người đang vây xem, nội tâm kích động không ngớt, Dược tiền bối đúng là Dược tiền bối, ở nơi nào hỗn cũng đều uy phong lẫm lẫm, đáng tiếc Phù Tiên Đảo không lưu được nhân tài như vậy. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Được rồi, được rồi, để ta đi tìm tiểu tử kia! " Lộng Trúc khoát khoát tay nói: "Không phải chỉ là vài cọng Thất Tinh Huyết Lan thôi sao! Không phức tạp như các ngươi tường tượng, nếu như hắn còn nhiều, bảo hắn miễn phí đưa lên một ít là được. Lộ Nghiên Thanh, ngươi coi như thiếu hắn một phần nhân tình vậy! Lấy linh đan để đổi cũng không cần nói ra. "
Kỳ thực Lộng Trúc cũng không muốn mở miệng nói chuyện này, thời gian trước ép buộc lấy thanh bảo kiếm từ Tiên giới trong tay Dược Thiên Sầu, muốn nói là sính lễ cũng coi như tự an ủi minh một chút. Sau đó Tử Y lại xài nhiều tiền của hắn như vậy, cũng có thể tự an ủi minh là nữ nhi đã chuẩn bị trao cho ngươi, xài chút tiền của ngươi thì có là gì. Nhưng sau đó minh lại mở miệng đòi hắn một nhóm Phá Cấm Đan và Thất Bảo Đan, việc này còn chưa xong, hiện tại lại muốn mở miệng đòi hắn tặng cho vài cọng Thất Tinh Huyết Lan nữa sao?
Dù cho da mặt Lộng Trúc có dày hơn bao nhiêu, cũng cảm thấy ngượng ngùng, không có việc gì lại cử liên tục mở miệng đòi đồ vật của vãn bối, lại đều là đồ vật có giá trị vô cùng xa xỉ, thực sự có điểm xấu hổ. Chiếm tiện nghi của vãn bối cũng không có kiểu chiếm mãi như vậy, người ta còn chưa tới mức mặc cho ngươi xâm lược mãi như thế đi?
Huống chi lúc Dược Thiên Sầu đi ra cũng đã nói, phải đi kiếm lại số tiền nữ nhi hắn đã tiêu xài, vì vậy mới có cử động bày hàng via hè bán Thất Tinh Huyết Lan. Đệ tử của thiên hạ đệ nhất cao thủ Tất Trường Xuân phải đến mức bày hàng via hè bán đồ vật, kết quả vừa bày hàng ra, ngươi lại coi trọng, lại đòi người ta tiếp tục miễn phí biếu tặng, thế nào lại không biết xấu hổ lại cứ đi mở miệng!
Vốn Dược Thiên Sầu và nữ nhân đương gia của Xuân Miên Lâu xen lẫn cùng nhau, hắn cũng rất mất hửng, còn nghẹn một bụng lửa giận muốn tìm cơ hội thu thập tiểu tử kia một trận. Nhưng lấy đồ của người ta, vừa mở miệng, tên tiểu tử kia không công lại tốn quá nhiều tiền, chuyên nữ nhân Xuân Miên Lâu minh còn mặt mũi nào nhắc được ra miệng mà trách móc? Hơn nữa tiểu tử kia cũng không phải kẻ dễ nói chuyện, đến lúc chi dùng một câu nói đủ cho ngươi chết nghẹn!
Nhưng nhìn hình dạng khó xử của hai vị bằng hữu, hắn lại không đành lòng, không thể làm gì khác hơn là đáp ứng chuyện này. Nhưng hậu quả đáp ứng với chuyện này, sợ rằng có một số việc phải mắt nhắm mắt mở đối với Dược Thiên Sầu...