Tinh Thần Châu
Chương 675 : Xưa đâu bằng nay
Ngày đăng: 09:55 18/04/20
"Đáng sợ?" Yến Truy Tinh cũng ngây ngần tại chỗ, lại như nhìn quái vật đánh giá Tân Lão Tam, dần dần hiểu được đã xảy ra chuyện gì. Một nữ nhân có xinh đẹp, cũng không chịu nổi ngày nào cũng gặp mặt, có lẽ trong mắt người khác đó là mỹ nữ, nhưng ở loại người như Tân Lão Tam sống cạnh sư phụ suốt mấy trăm năm, chỉ sợ cho dù có xinh đẹp cũng trở thành bình thường. Lại liên tưởng đến bản thân mình, mẫu thân của mình là Bách Hoa tiên tử, cũng là mỹ nữ được mọi người công nhận, nhưng trong ánh mắt mình chỉ là xinh đẹp kiếu một người mẹ, cũng không có cảm giác đẹp bao nhiêu, ngược lại khi nhìn thấy nữ nhân khác mới cảm thấy hấp dẫn.
Nhưng hắn không nghĩ đến chính là, Tân Lão Tam vì sao lại cảm thấy Lộ Nghiên Thanh đáng sợ, chẳng lẽ tính tinh Lộ Nghiên Thanh quá nóng nảy, thường xuyên sửa trị hắn?
Kỳ thực Yến Truy Tinh đoán rất đúng, trong mấy huynh đệ Tân Lão Tam, từ nhỏ hắn là người có tính khí hoang dẫ nhất, thường xuyên gây chuyện thị phi, Lộ Nghiên Thanh trừng phạt hắn không ít lần. Dần dà, Lộ Nghiên Thanh thành người duy nhất có thể thu thập hắn, từ nhỏ hắn bị Lộ Nghiên Thanh dọa đến 1ỚĨ1, không sợ Lộ Nghiên Thanh mới là lạ.
Bên ngoài vườn Tĩnh Khách Trai, Võ Tứ Hải đứng một mình bồi hồi thật lâu, hắn vốn không muốn tới quấy rầy Dược Thiên Sầu, cũng phân phó những người khác không cho phép tới đây quấy rầy. Bởi vì lợi ích của gia tộc, hắn ước gì Võ Lập Tuyết quan hệ càng thân mật với Dược Thiên Sầu càng tốt, ước gì hai người dính cùng một chỗ thật khó bỏ nhau mới tốt.
Nhưng hiện tại hắn có chút không chịu nổi áp lực, các đại phái đều phái nhân vật trọng yếu đến van cầu gặp mặt Dược Thiên Sầu, cơ hồ là thúc giục một ngày mấy lần, mọi người đều đang ở bên Mạo Nhi Đảo chờ đợi tin tức. Tuy rằng không biết Dược Thiên Sầu có nguyện ý gặp mặt bọn họ hay không, nhưng Võ Tứ Hải cũng không có biện pháp, dù sao Võ gia còn phải duy trì quan hệ với các phái, không có khả năng một lần đắc tội toàn bộ.
Bởi vì sợ người khác thỉnh không được, hắn đành tự mình xuất mã, hi vọng Dược Thiên Sầu có thể vì thể diện của Võ Lập Tuyết, chịu đi ra ngoài tùy tiện gặp mặt mọi người một lần, xem như hắn có thể trả lời cho mọi người.
Sau một lúc do dự, hắn chắp tay sau lưng, mang vẻ mặt tươi cười đi vào. Đi đến dưới lầu Tĩnh Khách Trai, Võ Tứ Hải nhẹ nhàng ho khan một tiếng, cất cao giọng nói: "Tuyết nhi." Vừa mới hô xong, liền thấy cửa sổ trên lầu vươn ra hai cái đầu người.
Dược Thiên Sầu cùng Võ Lập Tuyết nhìn nhau, hai người đồng loạt từ trên cửa sổ nhảy xuống. Võ Lập Tuyết cười hì hì ôm cánh tay Võ Tứ Hải hỏi: "Gia gia, sao ngài lại tới đây?"
Trong lòng dù cho khó có thể thừa nhận thế nào, nhưng cũng phải đối mặt sự thật, ở tu chân giới, luôn luôn là ai mạnh mẽ thì người đó nói chuyện, huống chi các phái còn đang có việc cầu hắn, không thể không yên lặng thừa nhận sự thật này.
Bất quá ánh mắt mọi người nhìn tới chỗ người của Phù Tiên Đảo, đã có vẻ có chút buồn cười. Người đứng trên bậc thang kia, rõ ràng có thể trở thành nhân tài lương đống của Phù Tiên Đảo, có thể che gió che mưa cho Phù Tiên Đảo, kết quả lại bị bọn họ đuổi ra ngoài. Hiện giờ tốt lắm, ngược lại còn có điều muốn nhờ vả vị đệ tử bị trục xuất ngày xưa, đây không phải là chuyện cười thì là gì? Đây gọi là tự mình làm mình chịu.
Ánh mắt Dược Thiên Sầu từ trên cao lướt xuống nhìn qua mọi người, trong lòng cũng cảm khái vạn phần. Liên tưởng đến ngày xưa lúc mới gia nhấp Thanh Quang Tông bao nhiêu gian nan, cùng việc bị các phái đuổi giết trốn trốn tránh tránh, tiếp tục cho tới bây giờ từ trên cao công khai nhìn xuống mọi người...Mặc dù tại tu chân giới lên lên xuống xuống thật bình thường, nhưng không thế nghi ngờ đã chứng minh sự cố gắng của mình năm xưa không uổng phí, rốt cục đã tranh thủ được địa vị tại tu chân giới.
Đại đa số mọi người dưới bậc thang hắn đều đã gặp qua, chẳng sợ không quen thuộc, cũng từng gặp mặt qua một lần. Nhưng làm cho hắn ngoài ý muốn chính là, Cừu Vô Oán tự nhiên là đại biểu cho Vạn Ma Cung, Đông Phương Trường Ngạo đại biểu cho Phù Tiên Đảo, ở giữa hai người lẽ ra có một người không nên xuất hiện, Phù Tiên Đảo Vạn Phân Viên chủ sự trưởng lão Phí Đức Nam!
Phản ứng đầu tiên của Dược Thiên Sầu chính là chuyện của mình và Phù Dung đã bị Phù Tiên Đảo hay biết, mục đích đưa Phí Đức Nam đi tới không cần nói cũng biết. Đồng thời, mục đích mọi người đi tới đây không cần nói hắn cũng hiểu được. Một đám lão già bảo thủ ếch ngồi đáy giếng luôn làm xuân thu đại mộng, đột nhiên biết được thế giới bên ngoài bao nhiêu đáng sợ, biết mình tùy thời có thể sẽ bị cắn nuốt, quan hệ đến lợi ích bản thân, vì vậy cả đám đều ngồi không yên...
"Nghe Võ gia chủ nói, các ngươi đều là tới tìm ta, không biết chư vị lại có gì muốn làm?" Gương mặt Dược Thiên Sầu không chút thay đổi thản nhiên hỏi.