Tinh Thần Châu

Chương 684 : Cuộc chiến diệt môn (3)

Ngày đăng: 09:56 18/04/20


Sớm biết như thế, lúc trước không nên ôm lòng kì vọng đối với con mụ tiện nhân này. Dưới một chưởng phẫn nộ của La Quảng, rất có hương vị như muốn đoạt lấy cái mạng già của Hoa Vân Cô.

 

Hoa Vân Cô kinh hãi, không nghĩ La Quảng có thể xuất ra một chưởng hung mãnh như vậy. Nàng tự nhận bản thân mình không thể ngăn cản được. Đang xoay người tính thuấn di tránh né, nhưng tựa hồ đã chậm, "phanh" một tiếng, bóng chưởng hung mãnh đã chụp xuống lưng của Hoa Vân Cô.

 

Không kịp thuấn di, Hoa Vân Cô trúng chưởng cả người lăng không nhướn lên, thổ ra một ngụm tiên huyết. Phán đoán sai lầm, dĩ nhiên bản thân sẽ trúng thương. Nếu vừa rồi nàng cường hoành ngạnh kháng, coi như không ngăn chặn nổi thì cũng sẽ không trúng thương nghiêm trọng như lúc này. Dù sao tu vi của song phương cũng không hề kém nhau quá xa. Đều là cao thủ cùng đẳng cấp, nàng đâu cần phải hoảng hốt tránh né như thế. Để rồi, chính bản thân mình đưa lưng ra ngạnh kháng một chưởng hung mãnh này.

 

Yến Vô Trần đầu tiên cũng giật mình cả kinh, nhưng rất nhanh, bên khóe miệng của hắn đã xuất hiện một tia mỉm cười ranh mãnh. Chóng kiến bên phía Đại La Tông đang ngang nhiên công kích bảy người Vọng Nguyệt Tông, thế nhưng hắn vẫn còn chậm chạp không hạ lệnh cho đám người Vạn Ma Cung ra tay hỗ trợ. Mười mấy gã cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ của Vạn Ma Cung đưa mắt nhìn nhau, trong lòng đã hiểu rõ, lão cung chủ chính là đang mượn đao giết người.

 

"Lão tông chủ!" Đám người Vọng Nguyệt Tông chứng kiến tình cảnh này thì không khỏi hoảng hốt kinh hô. Bất quá chưa thể rảnh tay đứng ra cứu người.

 

La Quảng trong cơn phẫn nộ, thề phải giết cho được con mụ Hoa Vân Cô, thân tình nhanh chóng phóng đến, tiếp tục truy sát Hoa Vân Cô, nhắm về phía thân hình đang mất đi năng lực phản kháng rơi trong không tung mà chém ra một chưởng cường liệt. Bóng chưởng trùng trùng, khí thế như muốn bài sơn đảo hải. Hoa Vân Cô đang trọng thương, đã mất đi năng lực phòng ngự, nếu như một chưởng này bổ trúng người nàng. Nàng muốn bảo toàn tánh mạng bản thân cũng là điều không thể!

 

Bất quá, đúng lúc này một đạo thân ảnh từ dưới chân núi chạy lên. Thân ảnh nọ vừa phóng lên, liền bày ra hình dáng hoảng hốt. Hắn có chút không dám tin nhìn vào trong lòng của mình. Như thế nào từ trên trời lại rơi xuống một cái phụ nhân dung nhan mỹ mạo cho mình ôm đây?

 

"Ta kháo! Đại La Phách Sơn Chưởng." Người nọ hú lên một tiếng quái dị. Bởi vì hắn phát hiện ra tầng tầng chưởng ảnh khổng lồ đang lao đến phía mình. Có thể kêu thẳng tên ra, hiển nhiên cũng không phải là lần đầu tiên tiếp xúc với Đại La Phách Sơn Chưởng. Trong lúc kinh hô, đồng thời người nọ nhanh chóng phất tay áo chém ra một đoàn hắc quang, trực tiếp nghênh đón chưởng ảnh đang kích tới.

 

"Oanh oanh oanh..." Những tiếng nổ lớn vang lên bốn phía xung quanh, bóng chưởng dần dần phai nhạt, khí lãng tản xuất hướng ra bốn phía. Đại La Phách Sơn Chưởng nháy mắt đã bị phá tan.

 
 

Chỉ thấy thân hình cường tráng của La Quàng nháy mắt liền đã gầy gò như củi khô, cũng mất đi khí thế dũng mãnh lúc trước, nhưng theo quán tính vẫn đang phóng đến. Dược Thiên Sầu tùy tay chém ra một đạo kinh phong uy lực không lớn. Liền đem hắn đánh bay lên trên không trung, ngay khi rơi xuống đất thì chỉ còn là một cái túi da bọc xương.

 

Tràng cảnh quỷ dị như thế, khiến cho mọi người choáng váng đầu óc. Diễn cảm trên mặt hoảng hốt, gian nan nuốt khan nước miếng. Đám người bên phía Đại La Tông, không khỏi chán nản lắc đầu, chẳng lẽ Đại La Tông đã tới hồi chung kết rồi sao?

 

Thế nhưng mọi người không biết rằng, phải một lúc lâu sau Dược Thiên Sầu mới phục hồi thần trí, tình huống vừa rồi quá mức nguy hiểm. Nếu như bản thân hắn không kịp phản ứng, La Quảng tự bạo đan điền thành công, vậy thì chính mình sẽ gặp đen đủi. Tuy rằng tu vi của La Quảng không bằng Âm Bách Khang, nhưng cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ bạo nố đan điền, phỏng chừng bản thân mình vẫn là ăn không tiêu nổi.

 

Lúc này Dược Thiên Sầu mới buông thõng hai tay, hừ lạnh nói: "Đã chán sống còn mang tâm tư tự bạo đan điền. Đáng chết!"

 

Lời vừa nói ra, nhất thời mọi người xung quanh mới nhớ lại cảnh tượng La Quảng gia tốc phóng nhanh về phía Dược Thiên Sầu. Nguyên lai là hắn muốn bạo đan điền, cùng Dược Thiên Sầu đồng quy vu tận.

 

Tự bạo đan điền chẳng phải sẽ thân hình câu diệt, không được đầu thai chuyển thế hay sao? Đám người Đại La Tông chán nản thầm nghĩ, cách chết bi thống như thế! Chẳng lẽ đã chứng minh, lão tông chủ không tin tưởng bản thân mình sẽ thắng lợi, cho nên mới cùng địch nhân ngọc nát đá tan như thế?

 

Chu Tiên Hiền hoảng sợ lảng tránh ánh mắt của Dược Thiên Sầu nhìn tới. Đồng thời cũng không kìm chế nổi tâm tinh hoảng hốt ở trong lòng, đang phơi bày ra trên nét mặt...