Tinh Thần Châu

Chương 725 : Ngạc Tiên Quân

Ngày đăng: 09:56 18/04/20


Dược Thiên Sầu nhìn chằm chằm xuống đáy bùn dưới hồ nước, phát hiện ra trước mắt là một tầng phù sa đen thui, còn chưa biết hắn ẩn trốn ở đâu. Mượn thần thức điều tra xung quanh thì thấy, ở dưới đáy hồ cũng không có hang động nào cả. Lúc này buồn bực nói: "Lão gia hỏa này, ngươi thật không chút nể tình. Có kiểu trốn ở dưới đáy bùn như ngươi để nói chuyện hay sao?"

 

"Ta..." Thanh âm già nua cười khổ: "Nếu lão phu có thể bước ra, thì làm sao đến nỗi như thế này, mấu chốt là lão phu đang bị vây khốn ở dưới này, quả thực không thể thoát thân được ah!"

 

"Đừng nói những lời vô nghĩa cùng ta. Vừa rồi ngươi đi ra bằng cách nào?" Dược Thiên Sầu trừng mắt lạnh giọng quát.

 

Thanh âm già nua bất đắc dĩ nói: "Đó chẳng qua chỉ là phân thân của ta mà thôi. Bàn thể quả thực là vô pháp nhúc nhích."

 

Dược Thiên Sầu ngần người, một tay mân mê vò cằm, cũng không biết là hắn đang suy nghĩ đến chuyện gì.

 

Đột nhiên thấy hắn khu chỉ bắn xuống dưới đáy hồ, rất nhanh nước ngầm điên cuồng chuyển động. Thanh âm già nua lúc này không khỏi hoảng hốt nói: "Tiểu huynh đệ, ngươi muốn làm gì thế?"

 

Dược Thiên Sầu chẳng quản tới hắn, tiếp tục làm công việc của mình. Chỉ thấy lớp trầm tích bùn lầy nhiều năm quạ, bị nước ngầm xới tung lên, hồ nước nguyên bản trong xanh lúc này cũng đã biến thành đục ngầu. Sáu cột lốc xoáy điên cuồng khuấy động, dần dần khuếch tan ra phạm vi bốn phía xung quanh, không quá bao lâu sau. Chỉnh thể hồ nước đã hoàn toàn vần đục không chịu nổi...

 

Dưới ánh trăng sáng tỏ chiếu xuống mặt hồ, có vè như bên dưới hồ nước đang xảy ra động tĩnh cực lớn. Đám người Thực Nhân Tộc diễn cảm hoảng hốt chăm chú nhìn xuống dưới mặt hồ theo dõi, không hiểu kế tiếp sẽ xuất hiện cái chuyện tình đáng sợ gì. Tất cả mọi người đều nghĩ rằng, Dược Thiên Sầu đang ác chiến cùng con ngạc ngư khổng lồ ở dưới đáy hồ...

 
Chứng kiến hắn đã tỉnh ngộ. Dược Thiên Sầu cũng không muốn giải thích nhiều lời. Nhìn chằm chằm vào thanh trường kiếm trên lưng hắn, nói: "Lão yêu quái, chiếu theo lời của ngươi thì ngươi hẳn cũng là cao thủ ở trên Tiên giới. Bất quá một thanh kiếm này mà có khả năng vây khốn được ngươi mười vạn năm qua hay sao? Phải chăng kiếm này còn có chỗ thần kỳ?"

 

Biết Vạn Kiếm Ma Quân đã chết, niềm tin của Ngạc Tiên Quân dường như cũng đã chết theo. Chỉ thấy hắn chán chường đáp: "Kỳ thật tu vi của Vạn Kiếm không cao hơn bao nhiêu so với Tiên Đế cùng Minh Hoàng. Nhưng hắn có Thần Long tương trợ, hơn nữa trong tay còn nắm giữ vạn thanh phi kiếm. Nếu vạn kiếm họp nhất, liền sẽ có khả năng tu tiên sát thần. Thử nghĩ xem bảo vật ngay cả thần tiên đều không chống đỡ nổi, thì làm sao tiên nhân có thể ngạnh kháng được đây? Chính bởi vì như thế, cho nên Tiên giới cùng Minh Giới liên thủ cũng không chống nổi hắn, bị hắn chém giết thành tràng cảnh gà bay chó chạy! Đây cũng là vì sao chúng ta xưng danh hắn là Vạn Kiếm Ma Quân.

 

Dược Thiên Sầu nghe vậy hai mắt sáng ngời hữu thần, diễm cảm chảy nước miếng nhìn chằm chằm vào thanh bảo kiếm cắm trên người Ngạc Tiên Quân, nuốt khan nước miếng nói: "Kiếm này quả thật lợi hại như thế sao? Ngay cả thần tiên đều có thể tru diệt? Lão yêu quái, không phải ngươi đang gạt ta đó chứ? Ta nói cho nhà ngươi biết, nếu ngươi dám gạt ta. Ta nhất định sẽ khiến cho ngươi chết vô cùng thê thảm."

 

Biết Vạn Kiếm Ma Quân đã chết, Ngạc Tiên Quân dường như cũng mất đi ý chí duy trì mạng sống để quay về báo thù rửa hận. Cho nên lười giải thích với Dược Thiên Sầu, chỉ thở dài nói: "Tiểu huynh đệ, ngươi không cần phải chảy nước miếng. Kiếm mặc dù tốt, nhưng không phải ai cũng có thể hàng phục được nó. Kiếm này vây khốn ta nặng mười vạn tám ngàn cân. Bằng vào tu vi Độ Kiếp sơ kỳ của ngươi, chỉ sợ ngay cả nhấc lên cũng đều là không thể. Càng đừng nói khống chế được nó."

 

"Mười vạn tám ngàn cân?" Dược Thiên Sầu nghe xong thì không khỏi kinh hô. Không dám tin nhìn bảo kiếm cắm trên lưng của Ngạc Tiên Quân...

 

"Mẹ nó! Không biết gã nào ăn no rửng mỡ, đi luyện chế một thanh phi kiếm có trọng lượng lớn đến như thế." Dược Thiên Sầu buồn bực trách mắng.

 

"Tiểu huynh đệ, ngươi nghĩ sai rồi. Bảo vật tầm cỡ này không ai có khả năng luyện chế ra được. Vạn thanh phi kiếm hợp nhất này, còn có một truyền thuyết cổ xưa về nó nữa..." Ngạc Tiên Quân sâu kín thở dài nói.