Tinh Thần Châu

Chương 754 : Địa cung tù cấm

Ngày đăng: 09:56 18/04/20


Dược Thiên Sầu nhìn chén rượu trước mặt đờ ra, Hoàng Thiên nhàn nhạt cười, còn tưởng rằng Dược Thiên Sầu bị khống thổ thuật của mình làm kinh sợ. Hắn vốn không biết Dược Thiên Sầu nghe được hai chữ "Thổ Hành" thì trong lòng nhảy mạnh. Trong tích tắc trong đầu hắn chậm rãi hình thành tinh đồ trong đêm có vẻ vô cùng rõ ràng không gì sánh được, trong tích tắc cảm xúc chợt dâng lên...

 

"Mặc dù không phải là quỳnh tương gì của Tiên giới, nhưng cũng là rượu ngon nhân gian, bên trong không có độc, không ngại nếm thử."

 

Hoàng Thiên nói một câu đem Dược Thiên Sầu từ trong vẻ thất thần kéo trở lại. Dược Thiên Sầu khẽ cau mày, ánh mắt hiện lên một tia chẳng đáng, không chút do dự nhấc lên chén rượu uống một hơi cạn sạch. Dù bên trong có độc thì thế nào, Dược Thiên Sầu không tin còn độc hơn được Hóa Thần Yên. Ngay chính Hóa Thần Yên hắn còn không sợ, sao lại e ngại một chén rượu độc nho nhỏ.

 

"Rượu ngon!" Dược Thiên Sầu chép chép miệng tán thưởng một câu. Vừa buông chén rượu liền thấy mặt bàn lại nổi lên một bàn tay, lại giúp hắn rót đầy chén, sau đó đặt bầu rượu xuống, tay kia lại lần nữa biến mất dưới mặt bàn.

 

Dược Thiên Sầu cố nén xung động thò tay nắm lấy bàn tay đất kia, nhìn quanh bốn phía hiếu kỳ hỏi: "Cung điện ngầm ở đây đều là màu đất vàng, chẳng lẽ do vấn đề về cấu tạo và tính chất của đất đai hay sao?"

 

"Không sai!" Hoàng Thiên vuốt râu cười nói: "Ngày xưa khi ta bị phái đến nơi đây quản lý công việc, chính là vì nhìn thấy diện tích đất vàng nơi này thật lớn nên mới nhất thời động tâm thành lập Hoàng Thổ thành nơi đây."

 

Trong lòng Dược Thiên Sầu khẽ động, lại hỏi: "Hoàng thành chủ tinh thông Thổ Hành thuật nhưng có thể nhìn trúng ở đây, chẳng lẽ do cấu tạo và tính chất của đất vàng nơi này có gì khác biệt?"

 

Hoàng Thiên vẫy tay cười nói: "Thật hiếm thấy có người quan tâm tới chuyện này, không sai! Đối với người tu luyện thuật khống thổ mà nói, tuy rằng mặc kệ dạng đất đai cấu tạo và tính chất gì khác nhau đều có thể điều khiển. Nhưng đất vàng đối với người sơ luyện mà nói, cũng là cấu tạo và tính chất đất đai dễ dàng nhấp môn thành thạo nhất, thí dụ như đất đen, đất đỏ đều có lực tương tác yếu hơn thật nhiều. Hơn nữa đất vàng đối với việc tu luyện khống thổ thuật mà nói, cũng càng có thể phát huy được uy lực. Khó nhất chính là, đất vàng nơi đây rất tinh khiết, hầu như không hề lẫn lộn chủng loại đất tạp nào. Hơn nữa còn tồn tại với đại diện tích như vậy, cho nên mới làm cho ta động tâm kiến tạo tòa thành."

 

Dược Thiên Sầu lộ ra biểu tình đăm chiêu, nhớ mang máng ở kiếp trước từng ngẫu nhiên lật xem trong sách về ngũ hành có ghi chép, kim mộc thủy hỏa thổ đại biểu cho tây đông bắc nam trung năm phương hướng, mỗi phương hướng đều tự ứng với năm màu trắng, xanh, đen, đỏ, vàng. Chính mình đã luyện được Kim Thủy Hỏa ba loại pháp quyết. Đó là dựa vào tinh đồ của phương tây, bắc, nam mới lĩnh ngộ. Song song luyện thành ba loại pháp quyết, trong cơ thể cũng sản sinh ba loại tinh thể màu trắng, đen, đỏ. So sánh với ghi chép về ngũ hành trong sách, đều vô cùng ăn khớp đến kinh người.

 

Nói như thế, có thể vững tin không thể nghi ngờ chính là tự mình còn thiếu tinh đồ về mộc màu xanh của phương đông. Còn có tinh đồ về trung phương là thổ hành màu vàng. Hôm nay phối họp với chuyện Hoàng Thiên nói về đất vàng có lợi cho di chuyển khống thổ thuật, chẳng lẽ không phải nói thời cơ tốt nhất để tu luyện Thổ quyết đã tới rồi.., là ngày bình nguyên đất vàng này sao?
Bên trên mặt đất, Hoàng Thiên từ trong mặt đất đi ra, chậm rãi đi tới đình hồ trong hoa viên, chắp tay mà đứng, ra vẻ như đang đợi thứ gì. Không bao lâu bỗng nhiên có đạo lưu quang từ phía chân trời phóng tới. Một hắc y nhân hiện thân trong hoa viên, nhìn thấy Hoàng Thiên đứng trong đình, khom Minh Hành lễ nói: "Gặp qua Hoàng thành chủ."

 

Hoàng Thiên cười ha ha chắp tay nói: "Nặc Thu Phong lão đệ vốn là Tiên Thành sứ giả, sao có thể hành đại lễ với ta. Hoàng mỗ đã sớm chuần bị rượu ngon chờ đợi đã lâu, mời!"

 

"Không dám!" Hắc y nhân khách sáo một câu, cùng Hoàng Thiên sóng vai đi về phía lầu các sáng rực huy hoàng.

 

Nếu như Dược Thiên Sầu nhìn thấy một màn này, sẽ biết Hoàng Thiên cũng không phải có tác phong ôn hòa không nghiêm hình bức cung hắn, mà là có việc cần làm nên tạm thời không dây dưa với hắn.

 

Bên trong địa lao thành tây, Dược Thiên Sầu lại hiện thân, Ngạc Tiên Quân vừa thấy hắn lập tức truyền âm hỏi: "Tiểu tử ngươi đi đâu?"

 

Dược Thiên Sầu nhìn đám người Bác Lực còn đang nằm trên ổ rơm trằn trọc, truyền âm nói: "Ta đã làm thịt tên vương bát đản Thương Hoàn, ai biết lại đụng phải thành chủ Hoàng Thổ thành, ngươi biết thành chủ là ai không? Không ngờ chính là lão bản cửa hàng y phục đã tặng mấy bộ y phục miễn phí cho chúng ta, thiếu chút nữa ta nếm thiệt thời lớn trong tay hắn."

 

"Ngươi đào tẩu từ trong tay hắn?" Ngạc Tiên Quân kinh nghi bất định quan sát Dược Thiên Sầu.

 

"Lời vô ích! Không trốn thoát ta còn có thể đứng đây nói chuyện cùng ngươi sao?" Dược Thiên Sầu có chút cấp bách nói: "Ta tới là muốn nói với ngươi, ta có việc phải rời một đoạn thời gian. Ngày về không định trước, nhưng sẽ không lâu, các ngươi tạm thời ở chỗ này ủy khuất một chút. Bên trong này là thức ăn cho bọn họ, hẳn đủ ứng phó chờ đến lúc ta trở về." Hắn ném một túi trữ vật cho Ngạc Tiên Quân...