Tinh Thần Châu

Chương 759 : Mãnh nam Tất Trường Xuân

Ngày đăng: 09:56 18/04/20


Đại hội Ba Lan ba năm một lần của Hoàng Thổ thành đã bắt đầu, gọi là Ba Lan đại hội, ở thời gian sớm nhất xác thực chỉ dùng một hàng rào gỗ vây quanh sân tỷ thí, đây cũng là lý do tên của đại hội tồn tại. Thế nhưng thời gian lâu dài, nguyên bản Đông Cực Thánh Thổ hoang dã đã xuất hiện không ít thành thị, Ba Lan đại hội từ lâu đã không còn hàng rào gỗ, nơi sân tỷ thí cũng đã được chuyên môn tu kiến. Nếu như để Dược Thiên Sầu nhìn thấy, chắc chắn sẽ phát hiện sân tỷ thí rất giống sân giác đấu của cổ La Mã ở kiếp trước.

 

Tuy rằng người địa phương trong thành thông thường đối xử khinh rẻ với thổ dân, thế nhưng lại rất có hứng thú đối với Ba Lan đại hội. Loại tràng diện chém giết máu tanh kia, có thể triệt để kích phát dục vọng của người thành thị. Cho nên mỗi khi Ba Lan đại hội cử hành, thông thường muốn mua vé vào cũng khó, cũng không phải người nào muốn đi vào xem cũng được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.vn

 

Trong sân tỷ thí, có hai mươi dũng sĩ các bộ tộc chia làm mười tổ đang kịch liệt quyết đấu...Trong mười khung vuông được phân chia, đã có những người sớm hoàn thành cuộc tỷ thí. Người đắc thắng mang theo máu tươi đầy người huy lên song chưởng cường tráng rít gào rời khỏi sân. Mà sự thất bại sẽ mang đến máu tươi đầy đấu tràng, nằm im trên mặt đất vẫn không nhúc nhích, đã không còn hô hấp.

 

Trên tầng tầng bậc thang chung quanh đầy người vây xem, vừa nhìn thấy máu tanh, nhất thời giống như đang châm lửa, không ngừng có người hoan hô, không ai quan tâm người nằm trong đấu tràng còn sống hay đã chết...

 

Trên tòa nhà hình tháp cao cao nhất trong đấu tràng, đó là kiến trúc có tính tiêu chí của Hoàng Thổ thành, trong phòng nhỏ sát trên mái nhà, thành chủ Hoàng Thổ thành Hoàng Thiên và Tiên Thành sứ giả Nặc Thu Phong đang xuyên thấu qua cửa sổ hờ hững nhìn trận giác đấu bên dưới, phía dưới khi thì dâng lên tiếng hoan hô, ở bên trên đều nghe được thật rõ ràng.

 

Cuộc tỷ thí bên dưới sân đã toàn bộ kết thúc, vòng tỷ thí tiếp theo đang tiếp tục ra sân.

 

Hoàng Thiên nhìn chằm chằm phía dưới chậm rãi nói: "Nặc huynh, nghe nói có người náo loạn đại lĩnh chủ phủ long trời lở đất. Còn giết không ít người, người nháo sự kia có bắt được hay chưa?"

 

Khuôn mặt Nặc Thu Phong nghiêm túc, trầm giọng nói: "Người kia rất có thể là tu sĩ nhân gian từ bên ngoài xông vào, thế nhưng rất mạnh!"

 
Hoàng Thiên nghe vậy hàm hồ gật đầu ậm tr, nhìn như tán thành nhưng kỳ thực trong lòng cũng không chặp nhận, tính cũng không phải tính kiếu như vậy. Tuy rằng như vậy cũng có hại, sẽ ảnh hưởng lực tranh đấu khi kéo dài, thế nhưng nếu là động thủ, ngươi có bao nhiêu bản lĩnh đều có thể phát huy ra bao nhiêu uy lực, chỉ bất quá tiên nguyên phải tiêu hao gấp đôi mà thôi. Huống chi cuối cùng còn không phải là hai vị tiên quân liên thủ hay sao?

 

Trong lòng tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng đối phương chỉ là đang giữ gin mặt mũi của tiên quân, mình cũng không thể nói xuyên rõ ràng. Hắn trầm mặc, hỏi: "Người này vì sao phải xông vào Tiên Thành? Lẽ nào bên trong Tiên Thành có thứ gì để hắn mong muốn?"

 

Nặc Thu Phong nghe vậy nhất thời dở khóc dở cười: "Cần cái rắm, hắn cái gì cũng không muốn. Người nọ là một người điên mười phần, lần đầu tiên đến Tiên Thành điểm danh muốn hai vị tiên quân ra đánh với hắn một trận. Dĩ nhiên thủ hạ không khách khí, lập tức động thủ. Lần thứ hai hắn lại đến, có sự giáo huấn lần trước mọi người xem người này không tầm thường, tự nhiên cũng sẽ không vội vã động thủ. Bởi vì không thể cứ đi đánh không mục đích với hắn a! Phải biết nguyên nhân vì sao mà đánh a! Vì vậy lần này có người hỏi hắn vì sao phải chạy tới khiêu chiến hai vị tiên quân, rốt cục là hắn có ý đồ gì, ngươi đoán hắn làm sao trả lời?"

 

Hoàng Thiên ngần người, truy vấn: "Hắn làm sao trả lời?"

 

"Người điên kia nói...Vĩ chiến mà đến, vì bại mà đến. Thẳng đến khi nào hắn gặp phải một đối thủ không thể vượt qua, đến lúc chết trận mới thôi, đây là tâm nguyện suốt đời của hắn, không còn cầu mong gì khác!" Nặc Thu Phong dở khóc dở cười nói: "Ngươi nói người nọ có phải là người điên hay không. Thì ra náo loạn bao lâu, hắn không hề có bất luận ý đồ gì, chỉ là chạy đến Tiên Thành tìm tiên quân để đánh nhau mà thôi. Ngươi nói tất cả mọi người nhàn rỗi nhiều năm như vậy, những người bị đánh chết kỳ lạ có oan hay không đây."

 

"Ách..." Hoàng Thiên cũng không biết nói gì, người chỉ vì thuần túy muốn đánh nhau như thế nói hắn là người điên thật đúng là không sai. Hoàng Thiên ngây ra, nhược nhược hỏi: "Lần này lại bị hắn chạy, hắn có thể sẽ đến lần thứ ba hay không?"

 

"Đến!" Nặc Thu Phong tức giận nói: "Trước khi hắn đào tẩu từng cười ha ha hô to đã ghiền. Nói cái gì mà chuyến đi này không tệ. Lại tuyên bố với hai vị tiên quân, đợi sau khi hắn khôi phục sẽ trở lại lĩnh giáo. Hai vị tiên quân nghe nói hắn còn muốn trở lại, cũng bị hắn làm cho đau đầu, một người điên càng đánh càng mạnh không hề sợ hãi, ai lại bồi nổi hắn lăn qua lăn lại đây a! Dạ Niểu tiên quân đã đến thế giới ngầm liên lạc hai vị mình Tướng...