Tinh Thần Châu

Chương 764 : Thủ túc tương tàn

Ngày đăng: 09:56 18/04/20


Nhưng mà lúc này không một ai muốn ngồi gần hắn, hai bên trái phải liền trở nên trống trải. Bầu không khí xung quanh có vẻ phi thường không hòa hợp. Động tĩnh như thế muốn cho đám đệ tử Linh Phương Cốc không chú ý cũng là vô cùng khó khăn...

 

Trong tinh xá đám đệ tử Linh Phương Cốc đang chăm chú theo dõi hắn. Lúc này có một người tới gần, hồ nghi cao thấp đánh giá nói: "Vị này đến xem bệnh ư?"

 

Yến Truy Tinh nhìn không chớp mắt, khẽ lắc đầu nói: "Ta đến là muốn báo tin."

 

"Báo tin?" Người kia sửng sốt, kinh ngạc hỏi: "Ngươi muốn báo tin gì?"

 

"Tân Lão Tam kêu ta đến báo tin." Yến Truy Tinh thản nhiên đáp.

 

Đám bá tánh thường dân xung quanh không hiểu hắn đang nói gì. Nhưng chúng đệ tử Linh Phương Cốc làm sao có thể không biết Tân Lão Tam là ai. Nghe vậy đám người liền bước nhanh qua, trừng mắt đánh giá Yến Truy Tinh, lại không một ai nhìn thấu được tu vi của hắn. Lúc này người kia tiếp tục chất vấn: "Tân Lão Tam kêu ngươi đến báo tin gì?"

 

"Ngươi là Tân Lão Cửu sao?" Yến Truy Tinh nhìn về phía người kia. Lạnh nhạt nói: "Tân Lão Tam đã từng giao phó. Chỉ được truyền lời cho Tân Lão Cửu mà thôi."

 

Vì chuyện tình của mấy huynh đệ Tân Lão Tam, Linh Phương Cốc thiếu chút nữa đã nháo tới long trời lở đất. Người kia hiển nhiên là không thể không biết, nhìn đám bá tánh thường dân xung quanh tinh xá khẽ nhíu mày. Lúc này mỉm cười chắp tay nói: "Tôn giá từ phương xa chạy đến báo tin, quả là cực khố. Mời theo ta vào trong hậu sơn nghỉ ngơi uống trà."

 

Yến Truy Tinh lạnh nhạt nói: "Không cần, ta không khát, ở đây cũng rất tốt, ta ngồi đây chờ Tân Lão Cửu tiến đến."

 

Người kia nghe vậy thoáng chần chừ trong chốc lát. Theo sau mới quay sang nhìn một gã đệ tử khác nói: "Nhanh đi mời Cửu sư thúc tới đây."

 

Người bên cạnh vội vàng chạy đi...
 

Ba người khác rất nhanh đã cảm thấy điều bất thường. Nhất là Tân Lão Nhị, phản ứng tương đối nhanh chóng, lúc này đã quát lớn: "Tà ma ngoại đạo từ phương nào mà cũng dám đến đây lộng hành?"

 

Nói xong huy chưởng bổ về phía Yến Truy Tinh, nào ngờ trước mắt bỗng dưng hoa lên, Tân Lão Cửu đã muốn thuấn di tới trước người hắn. Lúc này Tân Lão Nhị không khỏi sủng sốt thu tay về. Nhưng khiến cho hắn trăm triệu lần không nghĩ tới chính là, Tân Lão Cửu nhanh như chóp oanh một quyền vào thẳng lồng ngực của hắn. Dưới tình huống không đề phòng, bị cao thủ Hóa Thần kỳ oanh kích không một chút lưu tình, kết cục sẽ ra sao thì mọi người cũng đều minh bạch...

 

"Ngươi..." Tân Lão Nhị còn chưa nói xong, cả người đã bắn ngược ra ngoài tinh xá, trên không trung phún ra vài ngụm tiên huyết. Ngã xuống mặt đất nằm im không hề nhúc nhích...

 

Lão Tứ cùng Lão Bát không dám tin chuyện đang diễn ra trước mắt này là chân thực. Đầu óc của hai người lúc này đã hoàn toàn trống rỗng. Yến Truy Tinh đứng phía đối diện rất nhanh đã nắm bắt lấy thời cơ, không chút hoang mang đem Lão Tứ cùng Lão Bát nhất nhất thu phục xuống.

 

Chúng đệ tử đứng bên ngoài tinh xá, sau khi tận mắt nhìn thấy tất cả những chuyện này. Cả đám đều ngây ra, không hiểu vì sao ngày thường huynh đệ bọn hắn thân như tay với chân, mà lúc này bỗng nhiên lại quay ra chém giết lẫn nhau? Có một gã đệ tử nhanh chóng phản ứng, liên tưởng đến lúc trước hắc bào nhân đã báo danh là Yến Truy Tinh. Lúc này điên cuồng kinh hô: "Hắn là Yến Truy Tinh, đó là ma nhãn, chư vị sư thúc đã bị ma nhãn khống chế mất rồi..."

 

Đóng trên vách núi, Lộ Nghiên Thanh cũng trông thấy Tân Lão Nhị cả người bay ra ngoài tinh xá, nàng có chút phát mộng. Đồng thời nghe thấy phía dưới loáng thoáng có thanh âm kinh hô "Yến Truy Tinh cùng ma nhãn" thì lúc này không khỏi kinh hãi, thuấn di bay xuống phía dưới.

 

Bách Mị Yêu Cơ và Nhan Vũ hoảng sợ liếc nhìn nhau, đồng thời cũng lắc mình nhanh chóng đuổi theo.

 

Yến Truy Tinh đang chậm rãi theo trong tinh xá bước ra. Phía sau còn có bốn huynh đệ Tân gia bảo hộ xung quanh...

 

Lộ Nghiên Thành vừa đáp xuống đất, nhất thời Yên Truy Tinh dừng bước, thần tình cười lạnh. Đôi con ngươi băng sương thoáng nhìn về hai thân ảnh đứng ở phía sau Lộ Nghiên Thanh mà nheo lại, khẽ gật đầu nói: "Bách Mị Yêu Cơ và Nhan đương gia. Không nghĩ tới các ngươi còn dám lưu lại nơi này. Quả nhiên là nằm ngoài dự tính của ta. Hảo.., hảo.., hảo...!"