Tinh Thần Châu
Chương 786 : Quỷ môn tương hội
Ngày đăng: 09:57 18/04/20
Dưới lăng mộ bên trong hoa viên phủ thành chủ. Dược Thiên Sầu trực tiếp độn thổ mà vào, sau khi quét mắt đánh giá bốn phía xung quanh, thì mục quang liền nhìn chằm chằm vào khối thổ cầu nằm ở trên bàn ngay giữa trung trơng.
Mỗi lần Hoàng Thiên ròi khỏi nơi này, đều sẽ lưu lại một viên thổ cầu. Khi Dược Thiên Sầu tìm đến sẽ dùng nó để liên lạc với hắn.
Dược Thiên Sầu nhanh chân bước đến trước bàn, đập vỡ khối thổ cầu, lẳng lặng ngồi xuống ghế chờ đợi. Không bao lâu sau, liền đã trông thấy Hoàng Thiên diễn cảm khói coi, xuyên tường mà vào. Vừa đi tới vừa nói: "Mấy ngày qua ngươi đi đâu? Khắp Hoàng Thổ Thành đều không nhìn thấy bóng dáng tăm hơi của ngươi, cũng không thấy ngươi đến tìm ta."
Dược Thiên Sầu chờ hắn ngồi xuống phía đối diện, mới thản nhiên nói: "Ta đi đâu thì quản làm gì. Tin tức về Tử Hỏa hỏi thăm như thế nào rồi?"
Hoàng Thiên nghe vậy liền nhăn mày, thở dài: "Trong khoảng thời gian này không cần hỏi thăm về chuyện Tử Hỏa nữa. Trước mắt Tiên Thành đang náo nhiệt quá lớn, quả thực là không thể hỏi thăm được gì. Chờ sau khi bình ổn, tiếp tục thăm dò cũng không hề muộn. Trong khoảng thời gian này ngươi đừng chạy loạn, tránh để xảy ra những chuyện ngoài ý muốn."
Dược Thiên Sầu liếc mắt đánh giá Hoàng Thiên, kì quái nói: "Nhìn thần sắc ngươi không được tốt cho lắm. Phải chăng là do chuyện ở Tiên Thành?"
Hoàng Thiên khẽ than thở: "Dạ Niểu tiên quân và hai mình tướng đồng cấp mới vừa vẫn lạc, còn Cơ Vũ tiên quân thì bị đánh trọng thương. Hiện giờ mỗi người trong Tiên Thành đều cảm thấy bất an lo lắng không yên, sợ người điên kia sẽ lại xuất hiện, còn người nào giữ nổi bình tĩnh mà giúp ta thăm dò về chuyện tình Tử Hỏa nữa đây?"
Dược Thiên Sầu trợn mắt, lúc này cũng không ngồi yên, nhanh chóng đứng thẳng lên, không dám tin hỏi: "Ngươi nói cái người khiêu chiến tiên quân lại mới xuất hiện? Hắn còn giết chết Dạ Niểu tiên quân cùng hai vị mình tướng sao?"
Hoàng Thiên Kên tục lắc đầu cảm thán nói: "Cũng không biết người kia rốt cuộc là thần thánh phương nào, mà càng đánh thì hắn càng mạnh, tu vi thăng tiến thần tốc, quả thực là nhanh đến mức khiến cho người ta phải giận sôi gan! Lần này hai vị Tiên quân cùng hai vị mình tướng cùng liên thủ, vốn là muốn bức người kia giao ra phưong pháp xuất nhấp Thiên Địa Càn Khôn đại trận, nào ngờ lần trước hắn mới bị thưong dưới tay hai vị tiên quân xong. Nhưng lần này vừa xuất hiện thì đã...Trừ Cơ Vũ tiên quân ra, thì ba người khác đều chết thảm. Chuyện này cũng khiến cho ta không thể nào hiểu nổi!"
Dược Thiên Sầu thầm hít một ngụm lãnh khí, đặt mông ngồi xuống. Hắn biết Tất Trường Xuân rất ngưu, nhưng không nghĩ ra Tất Trường Xuân lại ngưu đến trình độ này, khoa trương đến nỗi khiến cho bản thân hắn không dám tin. Lúc này mới có bao nhiêu lâu thời gian ah! Cư nhiên liền đã thủ tiêu ba vị tiên quân?
Đúng lúc này, từ phía sau bỗng dưng truyền đến thanh âm nói: "Tại sao ngươi cũng ở đây?"
"Ai?" Dược Thiên Sầu hoảng sợ, quay đầu vừa nhìn, chỉ thấy Tất Trường Xuân thân mặc trường bào thanh sắc, đang kinh ngạc nhìn về phía hắn. Lúc này Dược Thiên Sầu mới vỗ ngực thờ dài nói: "Sư phụ! Ngài tới không phát ra tiếng động, ở cái loại địa phưong như thế này sẽ hù chết người khác đó ah!"
Tất Trường Xuân đảo mắt nhìn bốn phía xung quanh, kì quái hỏi: "Ngươi như thế nào cũng ở đây? Đang tính làm chuyện gì sao?"
Dược Thiên Sầu hít vài ngụm không khí. Sau đó mới bầm báo: "Vừa quay về Thuận Thiên Đảo, thì nghe Mộc Nương Tử nói ngài đã trờ lại. Hỏi thăm phương hướng, liền đoán ra là ngài muốn tới nơi này. Ta liền trực tiếp bay đến chờ trước!"
Tất Trường Xuân khẽ gật đầu, tỏ vẻ đã minh bạch rồi. Theo sau khoát tay mà đi, lẳng lặng đánh giá hoàn cảnh bốn phía xung quanh. Dược Thiên Sầu lẽo đẽo bám theo, cười cười hỏi: "Sư phụ, ta ở Đông Cực Thánh Thổ nghe nói ngài tru sát một vị Tiên quân cùng hai vị mình tướng. Còn một tiên quân khác thì bị ngài đánh trọng thương. Chuyện này có thật hay không?"
Tất Trường Xuân vừa "ừm" một tiếng, vừa đánh giá bốn phía thản nhiên nói: "Vốn định tru sát hết, nhưng cuối cùng vẫn lưu lại một người. Chính là muốn lưu lại cho ngươi. Ngày sau ngươi sẽ cần cao thủ như thế để luyện tập."
"Ách..." Dược Thiên Sầu đi theo phía sau hắn, có chút dở khóc dở cười nói: "Sư phụ, ngài quá coi trọng ta rồi. Ta không dám so sánh với lão nhân gia đâu ah!"
"Có dùng để luyện tập hay không thì chưa cần biết. Nhưng trước mắt cũng sẽ có hữu dụng, huống chi ta giết thêm nàng cũng không có nghĩa lý gì. Mà Đông Cực Thánh Thổ vẫn cần một người đầu lĩnh có tu vi chán áp phường đạo tặc. Nếu không tất sẽ náo loạn, tai trơng liền đổ xuống đầu nhóm phàm nhân bình thường kia." Tất Trường Xuân nhàn nhạt giải thích nói.