Tinh Thần Châu

Chương 812 : Bắt đầu bố trí

Ngày đăng: 09:57 18/04/20


Dược Thiên Sầu ha ha cười, đi đến vỗ lên vai hắn hai cái, có vẻ như tìm được cảm giác giống như lúc Ngạc Tiên Quân hay vỗ vai mình, nói: "Yên tâm, không bao lâu sẽ có một số lớn cao thủ cho ngươi chỉ huy, bao cho ngươi ở trong Thần Khư Cảnh thật khoái trá vui vẻ."

 

Thủy Minh Thanh bị hắn vỗ mạnh hai cái, xấu hổ cười gật đầu nói: "Toàn bộ nhờ tiền bối an bài, toàn bộ nhờ tiền bối an bài."

 

Dược Thiên Sầu ngắm nhìn bốn phía, chỉ hướng trong cốc nói: "Trước tiên ngươi ở trong sơn cốc này tìm một chỗ trốn đi, chờ ta thời gian chừng một hai ngày, đến lúc đó ta sẽ tìm đến ngươi."

 

"Một hai ngày?" vẻ mặt Thủy Minh Thanh khổ sở: "Tiền bối có điều không biết, trong sơn cốc này vốn không có chỗ ẩn thân, vãn bối sợ kiên trì không được một hai ngày đã bị người phát hiện."

 

"Như vậy sao!" Dược Thiên Sầu giật mình, vung tay lên nói: "Không có việc gì, ta cho ngươi một chỗ ẩn thân an toàn." Ngay khi hắn vừa phất tay, mặt đất khởi động, hai người thẳng tắp hướng lòng đất chìm xuống.

 

Thủy Minh Thanh giật mình nhìn bốn phía, ngây ra nói: "Khống thổ thuật." Tầng đất trên đỉnh đầu khép lại, ánh sáng nháy mắt biến mất, hai người vẫn cứ chìm xuống, thẳng đến lúc chìm xuống khoảng trăm thước mới dừng lại. Dược Thiên Sầu học theo hành động của Hoàng Thiên hôm đó, vung tay ném ra một đống huỳnh thạch, đất bùn bốn phía được khảm huỳnh thạch liền thối lui, không bao lâu đã hình thành một căn phòng ngầm dưới lòng đất, bàn ghế đều được bày trí đầy đủ.

 

Mặc dù Thủy Minh Thanh biết có pháp thuật khống thổ thuật như vậy, nhưng vẫn là lần đầu tiên chứng kiến một màn thần kỳ như thế, trong đôi mắt không khỏi lóe lên tia sáng kỳ dị, chắp tay ca ngợi: "Tiền bối quả nhiên thủ đoạn phi phàm, vãn bối bội phục."

 

"Ít nịnh nọt, đừng có chạy lung tung, chờ ta trở lại." Dược Thiên Sầu lắc mình chui vào lòng đất biến mất.

 

Thiên Hạ thương hội Tụ Bảo Bồn đã mất đi sự phồn hoa của ngày xưa, năm đó trường họp đập nát hoang toàn thành phế tích tuy rằng đã được thu dọn sạch sẽ, nhưng Tụ Bảo Bồn muốn khôi phục lại nguyên khí như ngày xưa hiển nhiên còn cần nhiều thời gian. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Sở dĩ hắn không muốn thông tri Lộng Trúc và Nam Minh lão tổ, chủ yếu là vì lo lắng đám nữ nhân không ai bảo hộ, dù sao chuyện của Yến Truy Tinh còn chưa hoàn toàn giải quyết, không biết sau này sẽ xảy ra chuyện gì. Mà hắn nhận được tin tức mấy đồ đệ của Băng Thành Tử cũng đã biến mất, hắn đã dặn cổ Thanh Vân và Hồng Thất phái người âm thầm tra tìm, đến bây giờ còn không có tin tức, cũng không biết đã trốn tới nơi nào. Việc này làm cho hắn không dám thả lỏng sự bảo hộ đối với đám nữ nhânểể.

 

Tuy rằng chuyện Yến Truy Tinh còn chưa xử lý hoàn toàn làm cho hắn có cảm giác như có mũi nhọn ngay sau lưng, cảm giác không thoải mái. Nhưng hắn cũng không thể bồi Yến Truy Tinh chơi trò trốn tìm, càng sẽ không vì truy tìm Yến Truy Tinh mà bỏ việc lớn, chuyện nên làm cứ làm theo bình thường.

 

Sư huynh đệ hai người nhìn nhau, Tư Không Tuyệt gật đầu nói: "Chúng ta đi an bài." Dược Thiên Sầu cũng không nói nhiều, xoay người biến mất ngay tại chỗ, làm hai người chợt ngần ngơ...

 

Trở lại Ô Thác Châu, Dược Thiên Sầu lập tức tìm một chỗ hẻo lánh, thi triển Thổ quyết chìm vào lòng đất thật sâu tận vài trăm thước, lại xuất ra một đống huỳnh thạch, đất bùn bốn phía được khảm huỳnh thạch liên tục thối lui ra sau, đảo mắt đã hình thành một tòa địa cung thật lớn. Bất quá tòa địa cung này không thể so với trước kia, nhưng bốn phía lại chằng chịt như mê cung, đứng bên trong sẽ cho người ta cảm giác như bản thân đang đứng trong một tòa đại trận thần bí...

 

Ước chừng qua khoảng thời gian nửa ngày, tìm một phen tâm tư làm xong tạo hình cho địa cung có cảm giác thần bí, Dược Thiên Sầu thỏa mãn gật đầu, yên lặng đem bố cục ghi nhớ sau đó lại biến mất ngay tại chỗ...

 

Khi lại hiện thân, hắn lại xuất hiện ngay địa cung thánh điện lúc gặp Minh Giới thánh nữ, thả ra thần thức quét nhìn bốn phía. Xác nhận không có người, phất tay chỉ hướng mặt đất, mặt đá ngăm đen chợt tan rã, bùn đất cũng tan rã theo, hắn từ từ đi xuống, một thông đạo ngầm tà tà xâm nhấp sâu phía dưới dần hình thành...

 

Xuống sâu ở vị trí gần trăm thước, lại ném ra một đống huỳnh thạch, thi triển Thổ quyết, không đầy một lát lại xuất hiện một tòa địa cung giống y hệt như trong ô Thác Châu. Nhìn quanh địa cung, khóe miệng của hắn lộ ra nét cười, sở dĩ phải tốn tâm tư làm nhiều như vậy không vì nguyên nhân gì khác, hắn không có khả năng luôn luôn hồ lộng mọi người như hồ lộng Ngạc Tiên Quân, loại biện pháp này hồ lộng một hai người còn tạm được, nếu hồ lộng quá nhiều người sẽ bại lộ. Làm ra hai địa phương giống nhau như đúc, cho dù trung chuyển ở ô Thác Châu cũng không sợ...