Tinh Thần Châu
Chương 819 : Tao Ngộ Chiến
Ngày đăng: 09:57 18/04/20
Đệ tử Ly Hỏa cung và Linh Tu môn tạo thành đội hình trái phải hai cánh Tứ Thông thương hội mà đẩy mạnh. Dược Thiên Sầu, Đỗ Phong và Hỏa Vân Long sau đó cũng tiến lên.
Sương mù do linh khí nồng nặc hình thành ở chung quanh phiêu phiêu đãng đãng, kỳ hoa dị thảo tùy ý liền có thể thấy được, bốn phía tựa hồ vĩnh viễn một mảnh mù sương, nhìn không thấy trăng sao mặt trời. Đế cho Dược Thiên Sầu cảm thấy kỳ quái chính là, hiện tại hắn mới phát hiện nơi này tựa hồ không có đêm tối, mặc kệ thời gian trôi qua bao lâu, vẫn là mù sương, làm cho người ta có loại cảm giác bị nhốt trong một cái bóng đè không thể giãy dụạ, vô cùng không chân thực.
Hỏi qua Đỗ Phong và Hỏa Vân Long, hai người đối với hiện tượng kỳ quái này cũng không hiểu rõ, có người nói từ ngày Thần Khư Cảnh mở ra, Thần Khư Cảnh vẫn cứ là như thế, không ít người đều có nghi hoặc giống nhau, nhưng không ai hiểu rõ rốt cục là chuyện gì xảy ra.
Một đường tìm tòi đi tới, Dược Thiên Sầu phát hiện đại phái đúng là đại phái, lực uy hiếp rõ ràng khác hẳn, một ít bọn đạo chích mưu đồ gây rối vừa nhìn thấy đệ tử Ly Hỏa cung và Linh Tu môn lập tức tránh lui ba thước, nhanh kiếm đường vòng mà đi. Đây không phải do tu vi đệ tử hai môn phái cao bao nhiêu, dù sao tu vi đệ tò các phái tiến nhấp Thần Khư Cảnh đều không khác nhau bao nhiêu, then chốt là vì trêu chọc không nổi hậu trường của bọn họ, bằng không cho dù trong Thần Khư Cảnh có chiếm được tiện nghi, đi ra ngoài cũng sẽ đưa tới đại họa cho môn phái.
Tiếng đánh đánh giết giết vang lên khắp bốn phía không ngừng, hơn vạn môn phái, hơn mười vạn người ngươi cướp ta đoạt, có thể ở chung hòa binh mới là lạ. Nói chung gặp tao trơng đều là môn phái nhỏ, tìm tận tâm tư trốn trốn tránh tránh sưu tầm kỳ trân dị bảo, thế nhưng luôn luôn sẽ đụng tới chặn đường đánh cướp...
Dọc theo đường đi tận mắt nhìn thấy sự nghiệm chứng của câu nói kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu, những người bối cảnh yếu tổ đội dù ôm bụng lửa giận vẫn bị bức trốn trốn tránh tránh quá tr sợ hãi, người có bối cảnh cường hãn tổ đội lại không chút kiêng nể nơi nơi cướp đoạt công khai...Đương nhiên, những đệ tử đại môn phái dù sao không phải tìm phiền phức, phía sau bọn họ có môn phái có thể sừng sững trong Tiên giới mà không ngã, tự nhiên có bản lĩnh có thể xuất thủ, môn hạ đệ tử tu luyện pháp quyết khẳng định có chỗ độc đáo, đây cũng là vốn liếng kiêu ngạo.
Dược Thiên Sầu vừa cảm khái, trong lòng lại không ngừng liên tục cười nhạt, hiện tại hắn muốn quay trở lại nhìn xem hơn ba trăm người mà minh mang đến đã như thế nào, không biết bọn hắn đã quen hay chưa. Thế nhưng khi ngẫm lại liền bỏ đi ý niệm này trong đầu, hơn ba trăm người kia tuy rằng đến từ nhân gian tu chân giới, nhưng không có một người nào dễ chọc, đều là người ở tại nhân gian nhỏ hẹp vì cầu sinh tồn đã đau khổ giãy dụa ma luyện mà ra. Những đệ tử các phái có điều kiện tru việt trên Tiên giới vốn không thể so sánh, hơn ba trăm người đều là tinh anh trong tinh anh của nhân gian, chỉ cần có tu vi thích họp để bảo chứng, bảo đảm tùy tiện ném tới địa phương nào trên Tiên giới, đều có thể trở thành nhất phương kiêu hùng.
Lần này sở dĩ mang bọn họ đến, chính là muốn để cho bọn họ trải qua thời kỳ thích ứng khi từ nhân gian đến Tiên giới, loại bỏ cảm giác sợ hãi tiềm thức của nhân gian đối với Tiên giới, chỉ cần tâm tính những người này đã ổn định, ngày sau ở tại Tiên giới đều có thể trọng dụng, sẽ trở thành chính trợ thủ đắc lực của minh. Quá trình này cần chính hắn chậm rãi nắm trong tay và tranh thủ...
Vóc người Mục Thiên Kiều vốn nhỏ nhắn xinh xắn, lúc này bị bốn nam nhân điên cuồng vây công có vẻ vô cùng bất lực, sự chống cự của nàng đã có vẻ rất mất trật tự, hiển nhiên còn đang miễn cưỡng chống đỡ. Nhưng mặc dù là như vậy, nàng vẫn tử chiến không lùi, sự chống cự rối loạn còn không quên thỉnh thoảng phản kích.
Cỗ khí thế thề không cúi đầu làm ánh mắt Đỗ Phong và Hỏa Vân Long lộ vẻ khiếp sợ, bọn họ nhìn thấy một thứ mà ngay cả nam nhân trên Tiên giới cũng thật hiếm thấy, đo gọi là "Cốt khí".
Dược Thiên Sầu nhìn chằm chằm phía dưới hai mắt khép hờ, hắn đã từ trang phục của đối phương nhìn ra được lai lịch, trầm giọng cắn răng nói: "Lại là Bát Đạt thương hội, thật đúng là chán sống."
Động tĩnh tranh đấu tự nhiên cũng kinh động đệ tử đi hai cánh của Linh Tu môn và Ly Hỏa cung, từ hai bên trái phải xuất hiện hai nhóm người, ánh mắt đều trành về hướng đầu lĩnh của minh. Đỗ Phong và Hỏa Vân Long đều lộ ra sát ý, cùng quát: "Sát."
Đệ tử hai đại môn phái cấp tốc hình thành vây kín, rất nhanh gia nhấp chiến cuộc, tình thế trong khoảnh khắc liền nghịch chuyển. "A" vài tiếng kêu thảm thiết vang lên, Lý Lan Đình kinh khủng nhìn về phía bóng người từ bốn phía bay đến, gấp giọng la lên: "Chư vị thủ hạ lưu tình, có chuyện hảo thương lượng, chỉ cần chúng ta có đều có thể cho các ngươi."
Đôi mày đỏ của Hỏa Vân Long dựng thẳng lên, tức giận nói: "Ta muốn mạng của ngươi...Giết sạch hết thảy cho ta, một người không để lại." Theo một tiếng ra lệnh của hắn, hồng quang phía dưới lóe sáng, chỉ thấy trên người đệ tử Ly Hỏa cung phóng xuất ra hai luồng hỏa cầu đỏ tươi bay lượn...