Tinh Thần Châu

Chương 860 : Vay tiền mua đỉnh núi

Ngày đăng: 09:57 18/04/20


"Ai nói chỉ có một mình ta làm chưởng môn?" Dược Thiên Sầu không quan tâm hơn thua nhìn hắn. Vừa vặn đối diện ánh mặt trời, hí mắt chậm rì rì nói: "Không phải là còn có ngươi sao?"

 

Vi Xuân Thu ngưng ế không nói gì, phát hiện vẻ mặt Vân Bằng và Vạn Cách Di đều hồ nghi nhìn mình, lúc này nghiêm mặt nói: "Dược Thiên Sầu, Thiên Hạ thương hội gì đó của ngươi đừng kéo lên trên đầu ta, ta đối với phá thương hội của ngươi không có một chút hứng thú."

 

Dược Thiên Sầu nghiêng đầu né tránh ánh mặt trời, nhìn lưu quang lên xuống khắp trên trời dưới đất, chậm rãi nói: "Vạn sự đều là chưa từng có, nhưng nên đến lúc có sẽ có...Chưởng môn như ta nên đến lúc chiêu chút thuộc hạ...Đang nói ánh mắt hắn đột nhiên ngưng lại, nhìn quanh đỉnh núi thấy đàn đàn kiến trúc, ngạc nhiên hỏi mấy người: "Thương hội khác đều có đỉnh núi, địa bàn của ta ở nơi nào?"

 

Mấy người nhìn nhau, Vạn Cách Di thản nhiên nói: "Tự nhiên phải dùng tiền mua."

 

"Còn muốn ra tiền mua? Không phải vừa mới nộp năm trăm ức thần phẩm linh thạch sao?" vẻ mặt Dược Thiên Sầu khiếp sợ nói.

 

"Không bỏ tiền ra mua cũng được." vẻ mặt Vi Xuân Thu trêu tức: "Còn có một biện pháp là thương hội liên mình cho phép, nếu như ngươi nhìn trúng địa bàn nhà ai, có thể dùng danh nghĩa chưởng môn nhân của Thiên Hạ thương hội hướng chưởng môn đối phương khởi xướng khiêu chiến. Dựa theo quy củ của thương hội liên mình, cho phép chưởng môn song phương khiêu chiến lẫn nhau, chỉ cần ngươi đánh thắng chưởng môn đối phương, đối phương sẽ nhường đỉnh núi của họ đi ra, như vậy ngươi không cần dùng viên linh thạch nào."

 

"Ách...Vậy cũng được?" Dược Thiên Sầu không biết nói gì, có chút lo lắng hỏi: "Mua đỉnh núi cần bao nhiêu linh thạch?" Hiện tại hắn tự nhận không có khả năng đi khiêu chiến chưởng môn nhà khác, cho nên cũng không dám trông cậy vào việc tiết kiệm tiền.

 

Vi Xuân Thu giành trả lời trước, rất quả đoán vươn một ngón tay nói: "Một trăm ức thần phẩm linh thạch...Nếu như ngươi không muốn trả tiền, lại không muốn khiêu chiến chưởng môn thương hội khác, vậy học theo bọn họ đi." Nói xong chỉ tay về hướng quảng trường thật lớn vờn quanh dãy núi, nơi đó hằng hà người bán hàng rong bày quầy hàng nho nhỏ, ý tứ trong lời nói rất rõ ràng, bảo Dược Thiên Sầu đi bán hàng vỉa hè như bọn họ.

 

Thần tình Dược co quắp, cắn răng nói: "Hiện tại lão tử tốt xấu cũng đường đường là chưởng môn Thiên Hạ thương hội, há có thể làm ra chuyện bày hàng vỉa hè, ta xem việc này giao cho ngươi đi làm, hàng hóa bày bán ta thay ngươi chuần bị cho tốt, không cần ngươi quan tâm."
Nhưng nhìn một hồi, liền thấy chân mày hắn cau lại, hắn phát hiện những địa phương nhìn thấy chung quanh đều đã bị người chiếm lấy. Nhất là chung quanh quảng trường, là đoạn đường phồn hoa nhất. Ánh mắt hắn dừng trên đỉnh núi của Vạn cổ Thông, đưa tay chỉ chỉ vòng vòng nói: "Những nơi chiếm cứ chung quanh này có phải là đại phái bài danh hàng đầu của Tiên giới?"

 

"Không sai, những môn phái bài danh hàng đầu của Tiên giới đều tụ tập tại đây, càng đi ra ngoại vi, thực lực môn phái càng thua kém. Giống như ngươi mới đăng ký Thiên Hạ thương hội cũng không tính là gì, sợ rằng chỉ có thể ở ngoài cùng. Bất quá nếu như sau này thực lực ngươi đủ cường đại, sẽ có cơ hội bài danh ở phía trước." Vi Xuân Thu rất chăm chú giảng giải. Không có biện pháp, hiện tại hắn đã đưa ra một tuyệt bút tiền, tự nhiên hi vọng Dược Thiên Sầu sớm ngày kiếm được đồng tiền lớn, sau đó có thể trả lại cho mình, cho mình cũng có cơ hội phát một bút.

 

"Xem ra cũng chỉ có thể trước tiên tìm một đỉnh núi có thể thông qua được một chút, trước tiên đánh cờ hiệu Thiên Hạ thương hội ra hãy nói. Đi! Tuyển địa bàn." Dược Thiên Sầu gọi Vi bức vương cùng nhau rời đi, hai người khác cũng chủ động đi theo.

 

Bên trong Mê Huyễn Tiên Thành bao phủ một tầng vân vụ nồng đậm, hiển nhiên nơi này cũng bị đại trận bao trùm, ở trên cao mặc dù không thể nhìn trộm tình hình phía dưới, thế nhưng khác với phòng hộ đại trận mà Dược Thiên Sầu kiến thức tại nhân gian, nơi đây có thể tùy ý ra vào, không cảm giác có bất luận điều gì cản trở.

 

Cả nhóm bốn người bay khắp giải đất quanh thân Mê Huyễn Tiên Thành, giải đất sát biên giới đại trận có nhiều đỉnh núi trống không ít, nhưng cũng không làm cho Dược Thiên Sầu thỏa mãn. Nhưng địa phương núi tốt nước tốt đều đã sớm bị người chọn đi, cuối cùng không có biện pháp, không thể làm gì khác hơn là chọn một tòa núi cao có một thác nước lớn. Mấy người vừa rơi xuống, lập tức có một gã kim bào nhân hiện thân, dị thường nhiệt tình bắt chuyện với mấy người, thái độ rõ ràng khác hẳn những người khác trong Tiên cung.

 

Trải qua sự âm thầm giới thiệu của Vi Xuân Thu, Dược Thiên Sầu mới hiểu được, kỳ thực bên trong mỗi đỉnh núi trống trong Mê Huyễn Tiên Thành đều có một gã kim bào nhân canh gác, những người này ở trong Tiên cung đại khái cũng sinh hoạt không sảng khoái, có vị đạo giống như bị lưu vong đến đây. Bọn họ chỉ có thể bán được đỉnh núi đi mới hoàn thành nhiệm vụ mà có cơ hội trở lại, bằng không vẫn phải vĩnh viễn thủ vệ đỉnh núi, cho nên đối với những người này mà nói, người giống Dược Thiên Sầu chịu chọn lựa đỉnh núi thế này chính là cứu tinh của bọn họ.

 

Nếu đã quyết định mua, không có giá cả gì đáng nói, Dược Thiên Sầu cũng không dài dòng, thẳng thắn sảng khoái làm giao dịch với tên kim bào nhân kia, mua tòa núi cao có thác nước để làm địa bàn khai trương Thiên Hạ thương hội...