Tinh Thần Châu
Chương 868 : Hoan nghênh dạ yến
Ngày đăng: 09:57 18/04/20
Trừ gian phòng vệ sinh khép kín ra, ba gian phòng khác đều có ánh sáng sung túc, ba gian phòng này đều có cửa sổ lớn, có thể mở ra ngắm nhìn phong cảnh ở bên ngoài, thu vén ánh sáng tự nhiên. Có người vừa mở cửa sổ ra, chợt nhìn thấy người cách vách cũng mở cửa sổ giống nhU Minh, song phương nhìn nhau cười phá lên ha hả.
Lúc trước nghe thấy có nhiều người cùng sống trong tòa nhà này, thì trong lòng mọi người nhiều ít vẫn có điểm không mấy thống khoái, cảm giác tựa như đang ngồi tù. Nhưng bây giờ xem ra, tòa nhà này hẳn là đã hao tốn không ít tâm tư của Dược Thiên Sầu, mỗi nơi mỗi chỗ đều tinh tế có thể nhìn thấy được, và cũng là lần đầu tiên mọi người được chứng kiến một gian phòng đầy đủ tiện nghi khép kín như thế này.
Bởi vì thời gian eo hẹp, nên sau khi ngắm nhìn gian phòng trng ý của mình xong, mọi người lại vùi đầu cùng nhau tiến cử chính phó chủ quản cho mỗi một tầng. Cái loại chức quan chỉ rước lấy thêm phiền toái vào người mà không hề có một chút thực quyền này, tuyệt đối không có mấy ai nguyện ý đảm đương. Nhưng không có biện pháp, chung quy vẫn phải có người đứng ra gánh vác ah! Thôi tiến cử thì tiến cử đi, tất cả mọi người đều nhất trí cho rằng, chỉ những nhân tài đức cao vọng trọng mới có tư cách quản lý mọi người. Vì thế những nhân vật có tu vi cao tương đối, danh khí lớn một chút liền dính phải xui xẻo, ở dưới sự đồng thuận chung, dù ngươi hung hăng tới đâu thì vẫn bị mọi người chụp cho cái mũ chính phó chủ quản ah!
Không bao lâu sau, tất cả mọi người đã khắc tên của minh lên một miếng ngọc điệp nhỏ, treo bên ngoài cửa phòng riêng. Không gian bên trong phòng phi thường hấp dẫn mọi người, nhưng một chút đồ vật bày trí cũng đều không có, dường như là hơi trống vắng. Bất quá Dược Thiên Sầu sớm đã nghĩ qua điểm này, bởi vì mỗi người đều có sở thích khác nhau, nên hắn đã trực tiếp xuất ra một ngàn Thần Phẩm Linh Thạch, để mọi người chính mình chạy đi mua sắm.
Thừa dịp vẫn còn thời gian, một đám người huyên náo theo cửa sổ lao vút ra ngoài không trung, vội vàng phi hành dạo quanh Mê Huyễn Tiên Thành, hiển nhiên là đang đi mua vật dùng bày trí gian phòng của mình...
Nửa ngày sau, trong phòng hội nghị trên tầng thứ hai mươi mốt, có mấy trăm người khoanh chân xếp bằng ngồi dưới sàn nhà. Bên trong gian phòng hội nghị này không có ghế ngồi, nhưng mấy gian phòng nhỏ tiếp khách bên ngoài thì lại có thứ đồ chơi này.
Mười ba vị chủ quản mỗi tầng được chúng nhân tiến cử, trên mặt đều mang theo diễn cảm thống khổ, cầm ngọc điệp dâng lên, bên trong là danh sách cùng vị trí phòng của mỗi một tầng. Dược Thiên Sầu thoáng nhìn qua mười ba vị chủ quản do mọi người tiến cừ ra, trong lòng tủm tỉm cười thầm không thôi, quả nhiên không ngoài dự đoán, tất cà đều là những nhân vật nổi danh dẫn đầu tu chân giới. Lộng Trúc cũng nằm trong số mười ba nhân vật này, hắn thần tình bất hảo đem ngọc điệp né cho Dược Thiên Sầu, kết quả khiến cho Vi Xuân Thu ngồi bên cạnh Dược Thiên Sầu giận tím tái mặt mày, hung hăng đứng bật lên muốn động thủ, làm cho Lộng Trúc sợ tới mức dựng ngược hết lông mao trên người lên.
Trên sân thượng, rượu thịt bừa phứa tràn đầy, xen lẫn những thanh âm cười nói rôm rả, náo nhiệt, hấp dẫn không ít thân ảnh tò mò đứng bên ngoài trời đêm nhìn vào quan sát. Theo sau Dược Thiên Sầu đích thân bước ra thi triển tay nghề nướng thịt của mình, phục vụ hào sảng cho các vị trưởng lão của tứ đại môn phái, hành động này có thể xem như là đã phi thường bán thể diện cho mấy vị trưởng lão này rồi.
"Dược chưởng môn, sao không mời Vi Bức Vương cùng Bạch Vân sơn chủ qua đây tham dự náo nhiệt?" Đỗ Nam Sơn nghiêng đầu nhìn Vi Xuân Thu cùng Vân Bằng đang sóng vai nhau mà đứng bên ngoài lan can. Mấy vị trưởng lão kia cũng khẽ gật đầu tán thành, kì thật luận tu vi bốn người bất quá mới chỉ là Đại Tiên hậu kỳ, còn kém xa Vi Xuân Thu cùng Vân Bằng. Nhưng bởi vì bối cảnh quan hệ của mấy người, quả thật là cũng đủ tư cách để ngồi cùng bàn với hai nhân vật này.
Dược Thiên Sầu đem một đĩa thịt nướng thơm phức đặt xuống trước mặt Đỗ Nam Sơn, lắc đầu cười khổ nói: "Chư vị hẳn là đều biết, tính tình của Bạch Vân sơn chủ không thích náo nhiệt, để cho Vi Bức Vương bồi tiếp hắn đi! Không cần cưỡng cầu, mà cưỡng cầu cũng không thể được."
Mấy người nghe vậy cũng gật đầu, không đàm luận tới Vi Xuân Thu cùng Vân Bằng nữa. Lúc này ánh mắt của lĩnh chủ chư quốc nhân gian thi thoảng cũng liếc tới phía bên này, bọn hắn đều không tưởng tượng nổi, Dược Thiên Sầu ở trong khoảng thời gian ngắn ngủi như thế, mà đã tạo dựng mối quan hệ không tệ cùng với mấy đại phái Tiên giới, trong lòng bọn hắn đối với tương lai của chính minh, lại gia tăng thêm một chút lòng tin!
Dược Thiên Sầu thu hết thịt nướng trên kệ xuống, bày lên đĩa, dâng tới trước bàn cùng mấy vị trưởng lão vây quanh ngồi xuống. Hướng mấy người cười nói: "Có chuyện này vốn định ngày mai mới công bố, nhưng hôm nay được chư vị đích giá thân lâm, ta đây cũng không dám giấu diếm thêm nữa. Khoảng nửa tháng thời gian sau, Thiên Hạ thương hội chúng ta sẽ chính thức khai trương, chẳng biết mấy vị trưởng lão có điều gì nhắc nhở căn dặn hay không?"