Tinh Thần Châu
Chương 894 : Ô Hùng trúng kế
Ngày đăng: 09:58 18/04/20
Ô Hùng nhìn thoáng qua nội dung bên trong miếng ngọc điệp, trong khoảng thời gian ngắn cũng vô pháp nhìn ra thứ gì. Nhưng tin tưởng Đại mình Luân sẽ không làm giả đồ vật này nọ, để hồ lộng Tiên Đế. Theo sau đem miếng ngọc điệp trả về cho Đại mình Luân, diễn cảm bất hảo nói: "Đại mình Luân, ngươi nói với ta những lời này là có ý gì? Hay là ngươi đang muốn uy hiếp ta?"
"Ngươi nói đi đâu vậy, ngươi nghĩ rằng ta muốn uy hiếp ngươi sao?" Đại mình Luân thu hồi miếng ngọc điệp, khẽ thở dài nói: "Ta chỉ muốn cảnh báo để ngươi chuẩn bị tâm lý trước thôi, tránh để ngay sau kết hôn sẽ bị liên lụy. Nếu tình huống không đúng, sau khi ngươi quay về nên buông hay không buông, thì cứ suy nghĩ kĩ càng. Chỉ là một nữ nhân mà thôi, trong thiên hạ này có rất nhiều nữ nhân, bằng vào thân phận của ta và ngươi, muốn nữ nhân như thế nào là lại không có đây? Ô huynh, ngươi tốt nhất là đem nàng giết đi, làm cho Tiên Đế chứng kiến được lòng trung thành của ngươi. Dù sao các ngươi nhận thức chưa lâu, làm như thế có thể cởi bỏ hết thảy mọi hoài nghi đang quấn lên trên người của ngươi."
Hắn nói xong còn vươn tay làm ra dấu cắt cổ. Diễn cảm trên mặt Ô Hùng nháy mắt đen lại, thần tình run rẩy nhìn chằm chằm vào Đại mình Luân, trầm giọng nói: "Ý của ngươi ta muốn ta giết nữ nhân của mình?"
"Ô huynh nói quá lời, nếu như là nữ nhân của người thì làm sao ta dám nói như vậy?" Đại mình Luân khoát tay, làm ra tư thế nam nhân đại trượng phu cái gì nên đoạn thì phải đoạn, nghiêm trang giải thích: "Nàng không phải còn chưa gả cho ngươi hay sao? Thân phận của nàng lúc này còn chưa chính thức là nữ nhân của ngươi ah!"
Song quyền dưới ống tay áo của Ô Hùng thoáng run rẩy, híp mắt nhìn chằm chằm vào Đại mình Luân, nói: "Vậy sao ngươi không sợ liên lụy, mà tình nguyện mạo hiểm đến diện kiến Tiên Đế, xin cho Vi Xuân Thu cùng Vân Bằng thoát khỏi hiềm nghi?"
"Đây là hai sự tình hoàn toàn khác nhau. Ngươi không nghe câu huynh đệ như tay chân, nữ nhân như quần áo hay sao?" Đại mình Luân liếc mắt nhìn song quyền bao phủ dưới ống tay áo Ô Hùng, vân đạm phong khinh nói: "Quần áo có thể thay đổi, nhưng chân tay thì không thể cắt bỏ!"
"Hay cho câu nói quần áo có thể thay đổi, nhưng chân tay thì không thể cắt bỏ! Quả nhiên là nam tử đại trượng phu thế gian hiếm thấy, chẳng trách Tiên Đế lại giao Liên mình Thương Hội cho ngươi chấp chưởng." Ô Hùng hừ lạnh nói: "Nhưng ngươi tính bảo lãnh cho hai người kia như thế nào ở trước mặt Tiên Đế?"
Đại mình Luân diễn cảm ngưng trọng nói: "Cúc cung tận tùy làm trọn bổn phận của mình tước. Sau đó ta mới đem tính mạng của mình hướng Tiên Đế cam đoan, cam đoan Vân Bằng cùng Vi Xuân Thu trước kia cũng không biết Dược Thiên Sầu có khả năng khu sử vạn thanh phi kiếm."
Người có thề hỗn tới địa vị như hai người trong Tiên giới, cả đám cũng không phải người giản đơn, lời nói và việc làm đều có mưu tính sâu xa.
Trong lòng Đại mình Luân chợt thở ra một hơi, nguyên bản hắn chỉ mong kéo được Ô Hùng cùng đi một lúc, bởi vì hai người dù sao cũng có phân lượng hơn một người, dù sao đều là hai gã thủ hạ đắc lực của Tiên Đế, ai biết Ô Hùng càng nghĩ được sâu xa hơn, biện pháp cũng chu toàn hơn.
Ai, lần này xem như xin lỗi Ô Hùng, gương mặt Đại mình Luân ngưng trọng gật đầu nói: "Được, theo ý ngươi mà làm."
Ô Hùng chậm rãi thở một hơi, hai người lập tức bước ra Chính Thiên Môn hóa thành lưu quang bay đi...
Mà lúc này Dược Thiên Sầu còn đang ở trong Thiên Hạ thương hội suy tính làm sao phát triển thế lực của mình lớn mạnh, thản nhiên tự đắc suy nghĩ về mộng đẹp của mình. Không hề hay biết vì mình gây náo loạn, huyên không biết bao nhiêu người cũng bị theo liên lụy, cả đám cuộc sống khó an, còn phải hao hết tâm tư đi giải quyết phiền phức do hắn gây ra.
Dùng câu kết luận của Võ Tứ Hải trong tứ đại gia tộc mà nói, người này là một gây họa tinh, đi tới đâu, nơi đó sẽ không được tự tại. Nhưng làm cho Võ Tứ Hải nghĩ không ra chính là lúc này Dược Thiên Sầu đã gây tai họa tới tận Tiên giới, đang có một đám người vì cử chỉ vô tâm của hắn mà thấp thỏm lo âu...