Tinh Thần Châu

Chương 9 : Nhìn trộm

Ngày đăng: 09:49 18/04/20


Hắc Tam Tư đứng dựa bên cửa, tên đồ đệ tư chất thấp kém đã quay về. Chẳng hiểu sáng nay hắn ăn phải thuốc gì, mà ngay cả chào hỏi cấp bậc lễ nghĩa đều không có. Sau khi vào trong phòng, liền bò nhào lên giường ôm chăn phủ kín đầu, thỉnh thoảng bên trong đống chăn truyền ra tiếng cười cuồng tiếu. Hiển nhiên đây là Dược Thiên Sầu không nghĩ tới, một ca khúc thịnh hành ở kiếp trước, lại đòi được một món bảo bối của người đẹp!

 

Nghĩ đến đây, Dược Thiên Sầu khẩn cấp bò dậy, khoanh chân ngồi xuống, chiếu theo Huyền Thiên Công cảm thụ sự tồn tại của linh khí ở trong trời đất.

 

Trải qua một đêm, cái chó má linh khí kia vẫn chẳng thấy đâu, bất quá dưới mông hắn ngồi đã có điểm ê ẩm. Dược Thiên Sầu cũng vô pháp, đành phải nằm xuống nghỉ ngơi. Sau khi tỉnh dậy hắn lại cảm thấy buồn bực, nuốt kim châu bảo bối vào rồi, thế nào ngay cả một chút phản ứng đều không có? Điều này không phù hợp với quy luật tự nhiên ah!

 

Lại thêm một tháng thời gian trôi qua. Hắc Tam Tư chăng biết gã đồ đệ của mình bị làm sao, mà thần tình càng ngày càng ủ dột.

 

Còn Dược Thiên Sầu thì có điểm tiến thoái lường nan, không biết nuốt vào trong bụng thứ gì, mà khoảng thời gian gần đây cơ thể hắn bài tiết rất nhiều lần. Giữa tháng hắn đã từng hỏi qua Bạch Hồ, nhưng nàng cũng không biết nguyên nhân tại sao. Nên Dược Thiên Sầu hoài nghi, có phải bảo bối này chỉ hữu dụng đối với yêu quái hay không? Thời gian từng ngày.., từng ngày trôi qua.., hắn càng tin tưởng vào suy đoán của mình, nhiều lúc đau răng không thôi.

 

Đại Hội Tân Tú mười năm tổ chức một lần cũng sắp được tiến hành rồi, nhóm đệ tử của các môn phái đang tranh thủ thời gian trau dồi thêm kĩ năng. Đến lúc Tu Chân Giới khắp thiên hạ tụ họp, sẽ cùng nhau bước lên đài tỷ thí, lấy thắng bại để phân chia số lượng Trúc Cơ Đan.

 

Vậy Trúc Cơ Đan là cái gì? Các nhân sĩ tu chân theo Luyện Khí kỳ bước chân vào Trúc Cơ Kỳ đều không thể thiếu đan dược, do cộng đồng các phái chung tiền hùn vốn, vơ vét linh dược rồi luyện thành. Bất quá số lượng mười năm luyện thành không thể thỏa mãn nhu cầu của nhóm đệ tử các phái.

 

Bởi vậy "Tân Tú Đại Hội" được sinh ra, các phái sẽ cho những đệ tử đang ở trong gian đoạn Luyện Khí hậu kỳ ra tranh cường với nhau. Môn phái nào có càng nhiều đệ tử thắng trận, đến cuối buổi trao thường, sẽ có càng nhiều Trúc Cơ Đan, về phần sau khi được trao đan dược, các môn phái ăn chia như thế nào, thì đó là gia sự của người ta.

 

Ví như Thanh Quang Tông, số Trúc Cơ Đan thu về sẽ chia cho những đệ tử thắng trận. Còn những đệ tử vì nguyên nhân khách quan mà bại trận, thì sẽ do hội đồng trưởng lão thương nghị giải quyết.

 

Mỗi lần diễn ra Tân Tú Đại Hội, thì không khí tranh cường giữa các môn phái đều trở nên nồng đậm, khiến cho nhóm đệ tử cảm thấy thật áp lực, bởi việc này không chỉ quan hệ đến Trúc Cơ Đan, đồng thời cũng là quan hệ đến chuyện tình danh dự của tông phái.
Nàng xoay người nhìn về phía hồ nước, chẳng hiểu đang nghĩ cái gì mà đưa mắt đánh giá bốn phía xung quanh...

 

Bất quá, nàng không biết ở cách đó không xa, trong lùm cây rậm rạp, Dược Thiên Sầu đang trợn mắt há mồm ngắm nhìn nàng. Cũng chẳng biết nguyên nhân vì đâu, bằng vào tu vi của Khúc Bình Nhi đều không phát hiện ra sự có mặt của một tên phế vật như Dược Thiên Sầu.

 

Cái khuôn mặt quen thuộc này, đúng là thần tiên tỷ tỷ thường hay xuất hiện ở trong giấc mộng của hắn. Chính là Dược Thiên Sầu không nghĩ tới, nàng cũng là đệ tử trong Thanh Quang Tông. Kẻ xấu xa nào đó, đang không ngừng kinh hô ở tận đáy lòng: "Hữu duyên, hữu duyên, đây không phải duyên phận thì là cái ai? Ách...Thần tiên tỷ tỷ đang muốn làm gì thế kia?"

 

Khúc Bình Nhi bước tới bên cạnh hồ nước, gỡ trường kiếm sau lưng thả xuống dưới chân. Theo sau chậm rãi cởi bỏ lớp quần áo trắng tinh ra, dáng người thon thả dần dần xuất hiện....Ngón tay nhỏ xinh của nàng..., đang cỡi bỏ từng mảnh.., từng mảnh xuống.

 

Dược Thiên Sầu trợn mắt há mồm, ở trong lòng điên cuồng gào thét: "Cởi., cởi., tiếp tục cởi thêm nữa đi!" (Typer: tên này giống ta thế =)))

 

Đúng như hắn mong muốn, Khúc Bình Như ở bên cạnh hồ nước, đã phơi bày da thịt tứ chi trắng mịn như ngọc. Nàng yêu kiều vươn tay ra sau lưng cởi bõ nút thắt của chiếc yếm đào.

 

"Chiếc yếm hồng trong truyền thuyết đây sao? Lão thiên ah, không phải ngài đang đùa giỡn ta đó chứ!" Dược Thiên Sầu không dám tin, lần đầu tiên tái ngộ thần tiên tỷ tỷ, lại ở trong tình cảnh nàng thoát y ở bên cạnh hồ nước.

 

Dược Thiên Sầu đưa ngón tay lên miệng cắn một phát, đau quá! Đây không phải nằm mơ. Ưm! Không thể phung phí của trời ban tặng, tiếp tục thưởng lãm thôi