Tình Yêu Của Anh, Thế Giới Của Em
Chương 24 :
Ngày đăng: 10:48 18/04/20
Editor: Yulmi2704
Hạ Tu tắm xong bước ra khỏi phòng tắm thì thấy điện thoại hiển thị cuộc gọi nhỡ của Đường Chính. Anh vừa dùng khăn lau tóc vừa gọi lại cho anh ta: “Chuyện gì?”
Đường Chính cười hề hề hai tiếng: “Hạ đại thiếu gia, ngày mai đi hái dâu đi.”
Hạ Tu khẽ nhíu mày, ngồi xuống mép giường: “Cậu càng ngày càng nữ tính rồi đấy.”
Đường Chính: “…”
“Ngày mai tôi phải đi làm, cậu tự đi hái một mình đi.”
Hạ Tu nói xong muốn cúp điện thoại, thì Đường Chính liền hét lên từ đầu dây bên kia: “Tôi còn hẹn hai vị mỹ nữ nữa!”
“À.” Hạ Tu lạnh lùng trả lời một tiếng, tiếp tục động tác cúp máy.
“Là Lâm Trân và Giản Ngôn.”
Hạ Tu dừng động tác, đưa điện thoại lên tai: “Cậu cấu kết với người ta từ lúc nào?”
Đường Chính tức giận nói: “Cấu kết gì chứ, tôi… đang hợp tác với Lâm tổng trong một hạng mục.”
Hạ Tu nhướn mày, có chút bất ngờ: “Cậu hợp tác hạng mục gì với người ta? Ca khúc chủ đề của ‘Thượng Khả’ sao?”
Đường Chính hừ một tiếng: “Muốn biết sao? Tôi không nói cho cậu đấy. Ngày mai cậu có tới hay không? Không tới thì tôi hẹn người khác.”
Hạ Tu trả lời: “Tới.”
“Được, cứ quyết định như vậy đi, ngày mai cậu lái xe đến nhà tôi, chúng ta cùng đi.”
“Ừ.”
“Ra ngoài chơi thì không cần khách sáo như vậy, gọi tôi là Đường Chính được rồi.” Đường Chính trừng mắt nhìn Lâm Trân, ý nói bọn họ còn phải luyện tập cảm giác nữa. Lâm Trân hiểu ý: “Được.” Cô nói xong cũng không thấy Giản Ngôn và Hạ Tu có phản ứng gì, đôi mắt đảo tròn, hỏi dò: “Hai người sao vậy? Có phải Giản Ngôn làm việc có chỗ nào không tốt không?”
Hạ Tu trả lời: “Không, biểu hiện của cô ấy rất tốt.”
“À…” Cho nên thế này là thế nào? Cô nhìn Đường Chính, dường như anh ta cũng đang rất mơ hồ: “Vậy chúng ta đi hái dâu thôi, nhà kính số 3 là vị sô cô la, chúng ta hái bên đó!”
Giản Ngôn lại phản đối: “Tôi không muốn ăn loại đã lai giống, tôi muốn ăn loại chính gốc.”
“À…” Lâm Trân nhìn một vòng xung quanh vườn: “Bên này là giống chính gốc.”
Giản Ngôn gật đầu, bê rổ đi sang: “Vậy tôi hái bên này, một lúc nữa sẽ sang tìm mọi người.”
Hạ Tu trầm ngâm một chút cũng đi tới: “Tôi đi cùng cô ấy.”
Lâm Trân và Đường Chính nhìn nhau một cái, cùng đi tới nhà kính số 3.
Sau khi Giản Ngôn bước vào trong nhà kính thì chỉ chăm chú tranh thủ từng phút từng giây hái dâu, Hạ Tu vẫn luôn đứng bên cạnh nhìn cô. Sau khi cô hái được rất nhiều thì không nhịn được thử ăn một quả: “Ngọt quá!”
Hạ Tu khẽ nhíu mày: “Dâu này không cần phải rửa sao?”
“À, một hai quả thì đâu có sao, anh nhìn mọi người xung quanh ai cũng ăn mà.” Cô cầm điện thoại hướng camera vào rổ dâu chụp vài kiểu, suy nghĩ một chút lại chọn ra một quả trong rổ, hỏi Hạ Tu: “Anh có muốn ăn thử không, ngọt lắm.”
Hạ Tu mím môi, ngồi xuống bên cạnh cô, thuận tay hái một quả dâu bỏ vào rổ: “Hai ngày vừa rồi thật xin lỗi cô.”
Đôi mắt Giản Ngôn khẽ động, đưa quả dâu đang cầm trên tay vào miệng: “Là tôi nên xin lỗi mới đúng, nói lời không nên nói…”
“Cô không sai, vấn đề là do tôi.” Hạ Tu hái dâu bỏ vào trong rổ, khẽ nhíu mày: “Tôi không biết điều chỉnh cảm xúc của bản thân, cũng không biết nói thế nào với cô, cho nên vẫn luôn tránh mặt cô, nhưng chuyện này không thể trách cô được…”
Hạ Tu vẫn còn đang sắp xếp câu từ để giải thích thì Giản Ngôn gật đầu, nói: “Tôi biết, nhưng vừa nãy là tôi muốn nói…” Cô nhặt quả dâu Hạ Tu vừa bỏ vào rổ lên, nói với anh: “Quả dâu này hình thức không tệ nhưng chỗ này còn hơi xanh, nhìn qua đã biết là không ngọt rồi.”
Hạ Tu: “…”