Tình Yêu Của Anh, Thế Giới Của Em
Chương 29 :
Ngày đăng: 10:48 18/04/20
Editor: SherryTan
Beta-er: Yulmi2704
Hạ Tu không thèm xem thông báo đang nhảy liên tục trên Weibo mà lập tức nhắn tin cho Giản Ngôn.
Nam Tư: Xin lỗi sư phụ, đừng tức giận mà [Uỷ khuất]
Đường Chỉ: [Cười]
Nhìn thấy Giản Ngôn gửi lại khuôn mặt cười nhạt, Hạ Tu lập tức thở dài. May là cô vẫn còn để ý tới anh, không giống như anh đã cho Đường Chính vào danh sách đen rồi.
Nam Tư: Xin lỗi, tôi sai rồi [Uỷ khuất]
Đường Chỉ: [Cười]
Nam Tư: Ngày mai cô muốn ăn gì, tôi đem cho cô nha φ(゜▽゜*)
Đường Chỉ: 🙂
Nam Tư: Sư phụ muốn tôi phải quỳ bàn giặt mới tha thứ cho tôi sao [Nước mắt]
Đường Chỉ: Đề nghị này nghe được đấy
Nam Tư:…
Đường Chỉ: Nhà anh có bàn giặt không? Không có thì nói với tôi, tôi tặng cho một cái.
Nam Tư:…
Giản Ngôn nói xong bèn thực sự lên mạng tìm bàn giặt, có một cửa hàng chuyên bán bàn giặt dùng để phạt quỳ, lượt bán khá cao. Cô cực kì hăng hái bấm vào sản phẩm, đọc bình luận.
“Bàn giặt siêu tốt luôn! Lão chồng quỳ cực kì thống khổ, mị rất vui!”
“Gói hàng kĩ, đặc biệt cảm ơn ông chủ đã khắc cho mị dòng chữ ‘Vợ luôn luôn đúng’, hahaha, 5 sao.”
“Bàn giặt siêu dễ thương, mua về tặng bạn trai đi! Lúc anh ta nhận được liền nhìn mị bằng ánh mắt không thể tin nổi, thật muốn trông thấy khuôn mặt anh ấy khi dùng thử aaaaaa~!”
“Các cô gái, yên tâm mua về để lão chồng hay anh người yêu quỳ nha! Tuyệt đối đau, rất có hiệu quả!
“Trên bàn giặt có hai chỗ lõm vào, quá nhân tính rồi, không vui! Nhưng mà mị đã rắc một ít đá vụn lên, hahahaha!”
Hôm nay là ngày Giản Ngôn được nghỉ, cô thật sự cảm thấy rất may mắn, nếu ở trung tâm thương mại thì cô thật sự lo là giám đốc Hạ nhịn không được sẽ trực tiếp đến Mộng Huyễn Y Thụ đánh người.
Mỗi ngày cô đều theo dõi thông tin vận chuyển, nếu không có chuyện xảy ra thì hôm nay đồ sẽ đến được tay Hạ Tu.
Hạ Tu nắm rõ thời gian làm việc của Giản Ngôn như lòng bàn tay, biết hôm nay cô được nghỉ, anh cũng lười đi đến canteen, liền bảo thư kí kêu giùm một phần cơm ở bên ngoài, đưa đến tận phòng làm việc.
Điện thoại đột nhiên vang lên, Hạ Tu cầm điện thoại lướt nhanh nhìn màn hình, là một dãy số lạ. Đây là số điện thoại cái nhân của anh, thường thì số lạ anh sẽ không nhận, nhưng nó cứ vang lên mãi, anh suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn bắt máy.
“Alo?”
Giọng nói bên đầu kia rất to, trong câu hỏi mang theo giọng cười: “Là Hạ Cẩu Đản sao? Anh có bưu phẩm chuyển phát nhanh.”
Hạ Tu: “…”
Thường thì bưu phẩm gì đó các thứ của anh đều do thư kí nhận giúp, nhưng đồ của hôm nay, anh nhất định phải đích thân xuống dưới nhận.
Trung tâm thương mại Tinh Quang có một khu chuyên nhận bưu phẩm, lúc Hạ Tu đi xuống, trong căn phòng nhỏ đang chất đầy đồ. Bảo vệ nhìn anh vài cái, liền buông đôi đũa trong tay xuống: “Giám đốc Hạ, anh xuống lấy bưu phẩm ạ?”
Hạ Tu cười cười: “Đúng vậy, các anh ăn cơm đi, đừng để ý đến tôi.”
“Không không không, hay là tôi giúp anh tìm nhé, đồ đạc ở đây loạn lắm!”
Hạ Tu đè tay người bảo vệ lại, tiếp tục mỉm cười: “Thực sự không cần đâu, anh đi ăn cơm đi.”
“…” Vị bảo vệ bị nụ cười của anh làm cho lạnh sống lưng, chậm rãi rút tay về: “Thế anh cứ tự nhiên ạ.”
Ánh mắt Hạ Tu đảo thật nhanh xuống đống bưu phẩm, sau đó rất chính xác phát hiện gói đồ có ghi ba chữ lớn “Hạ Cẩu Đản”
Thừa lúc bảo vệ không để ý, anh cầm gói đồ đi mất.
Sau khi trở về phòng làm việc anh mới có thể thở ra một hơi nhẹ nhõm. Người biết số điện thoại cá nhân của anh không nhiều lắm, vả lại đối phương còn đặc biệt ghi người nhận là Hạ Cẩu Đản, nên chắc chắn anh có quen biết người gửi món đồ này.
Anh xoa xoa lông mày, đôi mắt lạnh lẽo mở gói hàng.
Mở cái hộp giấy lại lấy ra mấy lớp giấy giảm xóc, một cái bàn giặt được thiết kế rất dễ thương xuất hiện trước mắt.
Mặt trên còn viết: “Dụng cụ phạt quỳ chuyên dụng”
Hạ Tu: “…”