Tình Yêu Lạ
Chương 28 :
Ngày đăng: 11:05 18/04/20
- Đừng có nóng mà, nóng nổi mụn thì sẽ xấu lắm! Ngoan há!
- Bi giờ cho tui leo cây phải hong? Nói 1 tiếng thôi!
- Hong phải đâu mà… hong có phải đâu mà trời!! (~_~) Làm sao tui dám chọc tục cưng của tui giận đc… nó có lí do của nó mà!
- Hong có lí do lí diếc gì hết, tui hong thích nghe giải thích! Nói ra cũng toàn xạo thôi, nghe chi cho mệt…
- Oan cho anh quá!! Oan ức quá mà… huhu… Tại… tại thằng bạn ở Sài Gòn nó về, lâu rồi anh em ko gặp nhau nên nó kéo đi nhậu… Đâu phải anh muốn đâu!
- Ông lí do đủ hết áh, tui biết mà… tui biết giờ ông đâu thương tui nữa!
- Ai nói?
- Hồi cấp mới quen tui ông làm đủ thứ hết, nói ra gì cũng hứa liền miệng, tui nói đi Trung Quốc ông hong dám đi Lào… Zị mà bây giờ ông “dụ” đc tui rồi cái… cái… ông bỏ rơi tui!! Huhuhuuuuu… tui hong thèm… tui hong thèm…
- Đừng có khóc mà! Anh hứa mai mốt hong thất hẹn nữa đâu… ngoan nha! Ngoan đi mà!! Ngày mai đền cho.
- Tui thách ông dám thất hẹn lần tới!
- (^_^!) Hung dữ quá!
- Biết điều thì khai ra chổ nhậu nhẹt của ông ngay lập tức!
- Nó lôi anh đi nhậu Cờ Tây 7 món… hức hức…
- Gớm quá! Tui ghét ai ăn thịt “Cẩu” lắm… Hong ngờ tui lại gặp phải 1 người thích nhậu “Cẩu”…
- Anh đâu có biết ăn đâu, anh cũng sợ thịt con 4 chân đó lắm! Anh chỉ uống thôi àh… Tụi nó ăn kịch liệt luôn.
- Tưởng ăn thịt con đó thì đừng có tới gặp tui, tui gớm!!!
- Cúp đc chưa sếp lớn?
- Gấp nhậu lắm hả? – Tôi quay đầu lại nhìn ra cổng thì thấy thằng Khoa chỉ tay vô đồng hồ, nó đã đợi tôi gần 20’ rồi, tôi mà bắt nó đợi thêm bảo đảm lát nữa tôi sẽ phải quay ra năn nỉ nó thì khốn khổ thân tôi! – “Trẫm cho khanh lui đó! Mà cấm tuyệt là ko đc ăn Cầy!”
- Dạ, thần xin tuân lệnh bệ hạ! – Gã cười khanh khách rồi cúp máy đi. Tôi cũng ráng mà tin gã sẽ hứa đc với tôi, ko hiểu sao tôi ko có thiện cảm với ai “thích thịt cầy”, thoạt nhìn tôi đã ớn óc.
Sắp…
- Phong!
- Á… aaaaa…
Tôi và thằng Khoa xém xíu nữa là té lọt xuống dưới sông. Có cái thằng mất dạy nào đó chơi xỏ kiểu gì mà đang lúc “phim sắp tới đoạn lãng mạn” cái nó chạy tới. Tiên sư tổ bố thằng khốn nào hong biết đâu nữa, sớm nó ko tìm tới mà trễ nó hong đợi rồi tự nhiên xắn vô ngay khúc giữa mới ghê, phim người ta chiếu hay có đc có bây nhiêu đó mà nó… cái thứ mất dạy đó nó nỡ nào “xã” qua cái khúc hay! Tôi căm thù đứa vô văn hoá đó!!!
- Buổi tối vui vẻ há! - Thằng khốn nạn tóc nâu với chiếc Elizabeth màu đen quẹo vô ngay chổ tôi đứng, nó bóp còi tin tin hòng ra hiệu là mình đã tới.
- Ừa… Hi night! (^___^``) – Tôi cười chào đáp lại nó, vừa cười vừa vẫy tay. Thực chất trong bụng đang sôi máu nóng lên ở trỏng, giờ này ai mà đưa tôi cây mã tấu là tôi sẵn sàng chém nó ra nhừ như cám cho cá dưới sông rỉa mệt nghỉ.
Thằng Khoa và tôi bắt đầu lo lắng ra mặt, mồ hôi đổ ướt áo vì ko biết hồi nãy nó nhìn thấy đc bao nhiêu cảnh “hay ho” rồi, mà cái thằng này nó hay nói đại lắm, nó mà thấy đc cảnh nóng thì bảo đảm mai lên lớp nó sẽ kể ra hết. Tôi hứa với lòng là nó mà nó nhận là thấy cảnh ko đáng nhìn thì tôi sẵn sàng giết chết nó bịt đầu mối.
- Cậu đi đâu vậy? – Nó tò mò.
- Ừa… đi đi… đi…
- Đi hóng gió hả? – Anh bạn quý hoá tên Dustin của tôi bắt đầu huyên thuyên.
- Ừa… thì đi hóng gió trên cầu. – Tôi khều thằng Khoa để nhắc nó phải nói dóc theo tôi.
- Khoa cũng đi chung với Phong hả? – Nó chỉ chỉ tay.
- Ờh… đi chung… - Thằng Khoa tái mặt rồi cười huề. Nó đang run đây mà.
Tôi và thằng Khoa nhìn nhau rồi lại nhìn Dustin, tôi đang khẩn với thần linh là đừng để nó thấy đc gì, nếu ko sẽ có án mạng mất (R_R).
- 2 người thân lắm hả? – Thằng này nhiều chuyện quá!
- Ờ thân… thân… thân chứ! - Thằng Khoa phóng xuống dưới lòng cầu, nó ko dám ngồi ở trển nữa vì sợ run quá mà nhảy xuống thăm bà thuỷ thì mắc công.
- Sao trên lớp ko thấy hay nói chuyện? - Thứ người gì mà đâu mà tò mò thấy sợ! Tôi muốn 1 cây AK 47 quá đi mất, tôi sẽ bắn nó thủng phổi nếu nó hỏi tiếp câu thứ 3.
- Tại… tại… đi chơi ngoài đường nói hết rồi, lên lớp cái… cái hong có gì để nói hết áh! – Tôi lấp liếm cho qua chuyện.
- Dị mà Dustin tưởng 2 bạn cặp bồ ấy chứ! Ban nãy thấy mùi mẫn quá há! Hihhii… Mùi ghê luôn ấy! Romantic…