Tình Yêu Lạ
Chương 50 :
Ngày đăng: 11:06 18/04/20
Hừ! Ai cũng đoán ra một kết quả là tôi phải bất chấp sỉ diện, quên luôn cái câu “cọc đi tìm trâu” để chạy theo rồi. Làm người yêu của một tên hay ghen khổ thế đấy bạn àh! Quân cái gì cũng tốt chỉ duy có cái nết ghen tuông là xấu vô cùng cực.
- Anh! – Tôi níu được áo Quân, giật nhẹ lại.
Đụng vào người hắn, tôi nghe tiếng thở ồng ọc và một luồng… sát khí (>_<) nóng cỡ ba trăm sáu mươi độ phát ra. Phải xin lỗi thôi!
- Anh!!
Làm lơ tôi, Quân giật áo mình lại rồi đi một nước lên cầu thang trên.
- Ghen hả?
- Rỗi hơi mà ghen àh? – Ai tin thì giơ tay lên nào? Tin được hắn không ghen là tôi chết liền đó.
- Nhỏ đó cũng là bạn gái của em mà…
- Thây kệ! – Quân đi vội lên cầu thang, khuất sau hàng lang.
Tôi lại phải chạy theo.
- Anh thừa biết em có bạn gái mà, hơi đâu anh ganh với con Nhung. – Tôi biện luận cho hành động của mình. Quả thực là tôi đâu có… cố ý đâu chứ.
- Anh nhắc cho em nhớ là anh không hề ganh tỵ! – Quân quay phắt lại nhìn tôi, phán một câu chắc nịt. – “Anh không có ganh tỵ! Chính vì anh biết em có bạn gái nên mới lơi lỏng với em một chút, anh không ganh tỵ! Nhưng mà anh không thích em ôm ấp ai hết, cũng không thích em tới gần bất kỳ một đứa con gái nào khác hay để tụi nó ôm ấp, thậm chí chạm tay cũng không cho! Anh càng không thích em quá thân mật với một đứa con gái trước mặt anh. Are you understand?” – Sau khi la làng cộng với chửi bới xối xả vào mặt tôi xong thì Quân bỏ đi một nước, *** thèm nhìn lại chi cho mệt xác.
Karaoké BoBo
- “Thinh - ộp – dú, anh đâu hay biết! Bao điêm nhung nhớ anh… Từng đêm thao thức! Thinh - ộp – dú, anh đâu hay biết…” – Con Kim đứng giữa phòng, cầm Micro vừa gào vừa rú cộng thêm phần nhún nhảy và diễn tả rất ư là ca sĩ của mình. Đã vậy nó còn bắt bà Hậu cõng mình, vừa đi vừa hát, rồi bịt mắt lại, chạm tay lên tường cho giống với trong cờ - líp của con Kẹo. Nói trắng ra nhìn nhỏ này còn đẹp hơn thím Kẹo nhiều. Hahahha…
Hôm nay tôi lại buồn, Quân bắt đầu chứng tỏ “áp lực” về vị trí Top của hắn lên tôi, ngày trước thì đâu có thế. Tôi phải im lặng, đành chấp nhận và cũng chỉ biết vào đây ca hát giải toả thôi. Người ta đâu còn quan tâm tôi nữa. (*_*)
- Để tui hát một bài nào! - Hậu giật Micro, nhấn bài hát điên cuồng.
- Em hát thêm bài Dẫu có lỗi lầm nữa rồi em đưa cho chị, nãy giờ hát chưa có áp phê mà. – Cháu gái “dễ xương” của tôi nài nỉ. Hiếm lắm mới được nhìn nó năn nỉ ai.
- Thôi! Đang vui quá, muốn hát bài Sea Games nè, để chị hát xong chị đưa cho em! – Không chịu thua, Hậu quyết phải làm chủ cái Micro để giành quyền làm ca sĩ của mình.
- Má điên hả? Tự nhiên chọn bài đó, tui làm con trâu minh hoạ hả? – Con Kim giẫy nãy.
Ba đứa tôi có giao kèo là ai hát bài gì mấy đứa còn lại trong đám phải minh hoạ như trong cờ - líp hoặc lời bài hát đó, ai không làm được thì phải trả tiền trái cây.
- Chứ hát bài nào? – Bà Hậu nhe răng, trợn mắt, hỉnh mũi hỏi gạn lại.
- Đừng xa em đêm nay! – Giật cái rờ - mót, con Kim bấm liền mã số bài Đừng xa em đêm nay của Đức Huy cho bà Hậu. – “Diễn tả mùi vào!”
Phòng số bốn mở cửa, một âm thanh rú rí như chó mèo kêu chạy tọt ra ngoài.
- Chào bạn! – Nhỏ Kim cười hiền nhìn chủ nhân căn phòng.
- Có gì không? – Con nhỏ váy đầm ban nãy ngạc nhiên lên tiếng.
- Mình vô kêu nhỏ bạn chút, nhỏ ngồi trong góc ấy. - Nụ cười của con Kim vẫn còn dính đó.
- Vào đi! – Tiêu rồi. Nhỏ này sắp tiêu rồi…
…
Năm phút sau đó
Tôi và Hậu tới gần phòng số bốn, áp tai vào trong, lắng nghe…
“Đ… má ra! Cho mày chừa thói mất dạy nha con!”
“Bỏ bạn tao… ra…”
“Bỏ cái đầu cha mày ra chứ bỏ.”
“Chạy đi Mimo!”
“Này thì mèo, này thì chó…”
“Méo… mí éo… mieow… Máo máo…”
“Áh boahofda… Bớ ngừ ta!”
“Sinh nhật hả? Tí nị hả? Mừng mười lăm tuổi hả? Bánh kem nè con! Chúc mừng sinh nhật há!”
“Nắm đầu nó lại, mấy bà túm được nó tui đập cho xem!”
“Con nào dám đụng vô tao móc họng con đó ra…”
“AERQ%Q$#TRE…”
“Chết đi! Dám chửi tao hung dữ hả? Coi tao dám xé đồ mày hong cho mày biết.”
Không cần phải vào xem tôi vẫn có thể tưởng tượng ra trong đó đang phát cảnh tượng gì. Chỉ nghe tiếng con Kim nó áp đảo bên trong là đủ hiểu nội dung.