Tình Yêu Phô Trương
Chương 9 :
Ngày đăng: 22:42 21/04/20
Editor: Trà Đá.
Khương Đường không thích hôn.
Không biết có phải từ nhỏ đã ghét hôn hay không, sau khi bị Thẩm Kình gặm mút môi cô, để lại bóng ma trong lòng, lui tới cùng Cố Đông Thần cho đến
khi đã kết hôn, Khương Đường cũng không ưa nổi hôn môi, những gì trên
sách nói như là nhịp tim tăng nhanh, cảm giác ân ái ngọt ngào, cô đều
không cảm thấy, phần lớn đều làm qua loa. Cố Đông Thần thì sao, đại khái sâu trong nội tâm vẫn còn bóng dáng của Lâm Tịch, phát hiện cô có chút
không thích hôn môi, thì không tiếp tục nữa, cùng lắm chỉ lướt lướt qua
rồi dừng lại.
Cho nên nhìn khuôn mặt Thẩm Kình thâm tình mập mờ, ánh mắt xẹt qua môi anh, Khương Đường trực tiếp quay đầu.
Ánh mắt cự tuyệt còn đả kích hơn cả ngôn từ, Thẩm Kình cười lúng túng, đẩy cửa xe ra, đi vòng qua ghế lái phụ.
Trước tiên, Khương Đường bế con gái ra, giao cho Thẩm Tố, cô đi tháo ghế ngồi an toàn ra. Vai trái của Thẩm Kình chống đỡ dựa lưng, nghiêng đầu nhìn
cô. Người phụ nữ đứng trên sân khấu quang vinh chói lọi, lúc này ăn mặc
bình thường, cúi đầu loay hoay tháo ghế ngồi an toàn, nếu không xem
khuôn mặt vóc người, thì cô đang làm những công việc như một người mẹ.
Thẩm Kình chưa bao giờ thấy qua cuộc sống đầy hơi thở của Khương Đường, nhỏ
giọng khen cô, “Không ngờ em cũng nhanh nhẹn, khéo léo quá chứ.”
Vừa nhìn là biết rất hợp để làm mẹ.
Nét mặt của Khương Đường không chút thay đổi, tháo ghế an toàn, lướt mắt
nhìn anh, “Tối nay cảm ơn anh, hy vọng về sau không gặp lại anh nữa.”
Nói xong chui ra khỏi xe, đóng cửa xe một cái ‘Rầm.’
Thẩm Kình tiến tới phía trước cửa sổ, nghi ngờ nhìn cô chằm chằm, anh tới
quấy rối, cô cảm ơn anh cái gì? Về phần câu “Không gặp lại nữa” là cái
quái gì.
“Cậu ở đây chờ tôi, tôi đưa Khương Đường lên.” Thẩm Tố
một tay kéo hành lý, một tay xách ghế ngồi an toàn, nhìn Thẩm Kình nhắc
nhở. Khương Đường ôm Đóa Nhi đứng bên cạnh, thấy cô ta nói xong, liền đi về hướng nhà, Đóa Nhi ở trên xe chơi một lúc, bây giờ đã mệt, ngoan
ngoãn tựa vào trong ngực mẹ, bàn tay nhỏ bé bám vào áo của mẹ.
Thẩm Kình vẫn nghiêng đầu nhìn bóng lưng Khương Đường, cho đến khi Khương
Đường vào đến nhà, anh mới lấy ra một điếu thuốc, rồi châm.
Đèn xe tắt, khuôn mặt người đàn ông ẩn trong bóng tối, chỉ có đầu thuốc lá lúc sáng lúc tắt, chứng tỏ trong xe có người.
Nếu Đoá Nhi là của anh, giống như anh nhặt được báu vật, còn nếu Đóa Nhi
không phải của anh, tiểu nha đầu giống y như cô vậy, Thẩm Kình vẫn
thích. Bây giờ anh muốn biết, ngoài Cố Đông Thần ra thì cô còn người đàn ông nào khác không. Tối hôm đó, trong câu lạc bộ có rất nhiều đàn ông,
người tiếp cận cô cũng không ít, mà Khương Đường chỉ chọn anh, cho dù
nguyên nhân vì vóc người anh, thì cũng chứng minh được anh cũng đặc biệt trong mắt cô.
Thẩm Kình cảm thấy phần đặc biệt đó có thể thu hút được cô một phần nào đó.
“Phí chi trả cho luật sư ly hôn tôi sẽ trả, chị giúp cô ấy kiếm luật sư giỏi đi.” Rốt cuộc Thẩm Kình nhịn không được, lấy ra thêm một điếu thuốc
nữa, mở cửa sổ, nhả khói ra bên ngoài.
“Không cần, cô ấy nói chỉ
cần Đóa Nhi thôi, tài sản nhà họ Cố một phần cũng không lấy, biệt thự và xe xịn mà Cố Đông Thần cho cô trước khi kết hôn cũng không cần luôn.”
Thẩm Kình nghe xong, khóe miệng vểnh lên. Anh biết mà, người phụ nữ bị anh
nhìn trúng cũng không hẳn là người ham tiền bạc, cô có kiêu ngạo của cô. Phải như vậy, nhà họ Cố Diendan>LEquydon có gì tốt lành chứ? Trong
tương lai, tiền của anh đều là của cô, chỉ cần Khương Đường đồng ý, anh
có thể chi tiền ra, để cho cô đem tới đập chết người nhà họ Cố.
Thẩm Kình thoải mái, không vòng vo thêm nữa, trầm giọng nhắc nhở Thẩm Tố:
“Xem ra có người đã làm giám định DNA cho Cố Đông Thần và Đóa Nhi trước
đó rồi, cho nên trong bữa tiệc trăm ngày mới tung ra, để nhà họ Cố hoài
nghi Đóa Nhi, tố giác thân phận của Đóa Nhi, nói cách khác, có người âm
mưu hãm hại hai mẹ con họ rồi.”
“Là Lâm Tịch, Úc Uyển.” Thẩm Tố
nhỏ giọng, “Khương Đường đã sớm đoán ra được, cũng có ghi âm lại chứng
cớ Cố Đông Thần và Lâm Tịch ngoại tình, nhưng mà bây giờ không phải thời điểm tốt để tung ra, cậu cứ làm như không biết đi, tôi sẽ thay Khương
Đường sắp xếp, cậu tuyệt đối không được tùy tiện ra tay, như vậy sẽ hỏng hết kế hoạch của bọn tôi.”
Thẩm Kình khiếp sợ, nhìn chằm chằm
Thẩm Tố hỏi: “Cô ấy còn ghi âm lại nữa hả?” Chỉ có nửa ngày ngắn ngủi,
mà hiệu suất làm việc của cô cao như vậy sao?
Thẩm Tố khẽ bỉu
môi. Người nào nghĩ Khương Đường chỉ là chân dài não ngắn, đến khi bị
Khương Đường phản công lại thì đáng đời lắm.
Thẩm Kình lắc đầu
một cái, cũng cười, nhìn điếu thuốc đang bị kẹp giữa hai ngón tay, anh
tự nói thầm một mình: “Không hổ danh là người phụ nữ bị tôi nhìn trúng.”
Không hổ danh là người phụ nữ của anh.