Tình Yêu Phô Trương

Chương 12 :

Ngày đăng: 22:42 21/04/20


Editor: Trà Đá.



“Cầu nguyện a dưới một gốc cây nho



A non a xanh vừa mới nảy mầm



Ốc sên cõng một cái vỏ nặng nề



Từng bước từng bước bò lên trên…..”



Tiếng hát trong trẻo vui vẻ, không biết đã hát đi hát lại bao nhiều lần ở trong phòng, hát được một đoạn thì hết, sau đó lại bắt đầu hát lại từ đầu. Trong phòng khách, Khương Thục Lan tò mò đi đến, cửa phòng ngủ chính khép hờ, lộ ra một khoảng, Khương Thục Lan từ từ đẩy cửa ra, chỉ thấy Khương Đường ngồi xếp bằng trên giường, nắm hai bàn chân nhỏ nhắn của Đóa Nhi, chơi đùa theo điệu nhạc. Đóa Nhi chơi vui vẻ, hai bàn tay nhỏ bé ôm ở trước ngực, nhìn mẹ rồi cười khanh khách.



Hôm nay tâm tình của cháu gái bà cực kỳ tốt, Khương Thục Lan đọc được mấy cái bình luận ở dưới, mấy ngày tức giận của bà cũng đã được nguôi ngoai rất nhiều, bà vừa đi về phía giường vừa hỏi, “Sao con hát có một nửa rồi dừng vậy? Nghe cũng được mà.”



Khương Đường rất tùy ý lật úp điện thoại di động lại. Thật ra thì Thẩm Kình đã gọi đến ba lần rồi, lúc cô định tắt máy, thì thấy Đóa Nhi bị tiếng nhạc chuông dụ dỗ mà vui vẻ chơi đùa, nên Khương Đường không tắt máy nữa, mà dùng tiếng chuông để dụ dỗ Đóa Nhi, cũng không nghĩ tới dì cô nghe được tiếng nhạc mà vào đây. Khương Đường không muốn cho dì cô biết sự tồn tại của Thẩm Kình, thuần thục lừa gạt bà: “Cái này là nhạc chuông điện thoại, chỉ dài đến mức như vậy thôi.”



Khương Thục Lan tin là thật, ngồi trên giường, cúi đầu trêu chọc Đóa Nhi, “Đóa Nhi của chúng ta rất có năng khiếu âm nhạc, chắc chắn trưởng thành sẽ hát rất hay đó.”



Đóa Nhi mở to mắt nhìn sang bà ngoại, giống như là biết bà đang khen, nên cười toe toét.



Tiếng nhạc chuông đột nhiên ngừng lại, Đóa Nhi lập tức nhìn về phía điện thoại di động, song lần này đã đợi rất lâu rồi, nhưng tiếng chuông không tiếp tục nữa.



Khương Thục Lan tỏ vẻ nghi ngờ, không phải là sẽ tự động phát lại sao?



“Hết pin rồi.” Khương Đường cầm điện thoại di động lên, làm bộ cầm sang bàn đọc sách để sạc pin, vừa cắm sạc vào, thì có một tin nhắn gởi tới. Một số lạ, giống y như số điện thoại gọi đến lúc nãy, Khương Đường mở phần tin nhắn ra, thấy một hàng chữ: Nghe điện thoại, tôi có [Chuyện quan trọng] cần hỏi em.



Khóe miệng Khương Đường giật giật, cô nghĩ không ra Thẩm Kình thì có chuyện quan trọng gì để mà hỏi.



Cô trả lời lại tin nhắn của anh: Đang dỗ con gái, có chuyện gì thì cứ nhắn tin đi.




Tình yêu cùng sự nghiệp, người phụ nữ Lâm Tịch nổi tiếng của chúng ta đã lựa chọn cái thứ hai.



Năm thứ hai, Cố Đông Thần bắt đầu thức tỉnh trở lại sau cú thất tình, cuối năm gặp gỡ người mẫu Khương Đường, bị Khương Đường hấp dẫn, yêu đương cuồng nhiệt nửa năm, bất chấp Cố Gia có phản đối như thế nào, thì anh ta vẫn quyết định kết hôn với Khương Đường. Căn cứ vào hai hình ảnh đối lập, chúng ta cũng không khó phát hiện ra, cho dù là dung mạo hay độ nổi tiếng, Khương Đường thật ra bỏ xa Lâm Tịch hơn một con đường, hơn nữa Khương Đường có thân hình và ba vòng quyến rũ, có thể nói là giết chết Lâm Tịch trong nháy mắt, thử hỏi người đàn ông nào mà không bị Khương Đường hấp dẫn?



Trong lúc Cố Đông Thần và Khương Đường đi hưởng tuần trăng mật, thì Robert chết trẻ, chuyến đi Hollywood của Lâm Tịch kết thúc thảm bại, cô ta ảo não trở về Đại Lục. Trở về nước, Lâm Tịch khổ sở phát hiện, danh tiếng của cô ta không còn được như xưa nữa, hoàng tử bạch mã đã cưới người khác làm vợ, cô ta cũng không tìm được ai ưu tú hơn Cố Đông Thần. Vì vậy, trong lòng Lâm Tịch không cam lòng, lợi dụng mối tình bảy năm lãng mạn, thành công dụ dỗ Cố Đông Thần. Cuối cùng Cố Đông Thần ngoại tình, phản bội Khương Đường.



Nhưng con người đã ra ngoài lăn lộn rồi thì sẽ biết khôn, Lâm Tịch đụng phải viên đã cứng rắn là Khương Đường, chỉ cần dùng một đoạn ghi âm, ngay lập tức khiến công chúng quay ngược lại cắn Tiểu Tam. Bây giờ Tiểu Tam Lâm Tịch có thể xoay sở được hay không đây. Khương Đường không lấy một phân tiền nào của Cố Gia, vậy cũng coi là lợi nhiều hơn hại đúng không?



Tôi từ trước đến giờ luôn xem thường Tiểu Tam, nhưng thủ đoạn của Lâm Tịch rất khôn khéo, mặc dù Khương Đường cắm sừng Cố Đông Thần, thì cái sừng đó cũng là do Lâm Tịch và bạn thân Úc Uyển tạo ra, nếu như Lâm Tịch còn có thể dụ dỗ Cố Đông Thần cưới cô ta vào cửa nhà, thì tôi nhất định sẽ ngàn lần bái phục cô ta!



……………



Thấy được chữ ‘Bái phục’, rốt cuộc Khương Đường không nhịn được, bật cười.



Đối với Lâm Tịch mà nói, bài viết này thật sự cực kỳ ác ý, không chỉ tiết lộ bản chất tranh giành trục lợi của Lâm Tịch, mà càng về sau càng hung hăng khích bác mối quan hệ của Cố Đông Thần và Lâm Tịch. Về phần Cố Đông Thần, không biết anh ta có thể đỡ đạn thay cho tình cũ được hay không. Cố Đông Thần không ngốc, vẫn còn coi là có phong độ, Lâm Tịch rơi vào tình cảnh như thế này, ít nhiều gì thì cũng do Cố Đông Thần một phần…………..



‘Đing’ một tiếng, lại có tin nhắn tới.



Số xa lạ: Động một chút là chặn số điện thoại của tôi, ban đầu định mắng em, nhưng tương lai em là bà xã của tôi, nên tôi không so đo với em nữa. Đi ngủ sớm một chút, nhớ thay tôi hôn con gái một cái [hôn] [hôn], hôn luôn cả em đó, để em khỏi ganh tỵ với Đóa Nhi, [cười] [cười] [cười].



Cái này đúng là không biết xấu hổ!



Khương Đường cười cười, không chút do dự, xóa tin nhắn.



Khương Đường tắt mắt, cô có thói quen hôn con gái trước khi ngủ, cúi đầu định hôn, thì trong đầu hiện ra cái tin nhắn kia của Thẩm Kình.



Khương Đường hơi mím mím môi, do dự không biết có nên hôn hay không, cuối cùng chỉ hôn nhẹ một cái, là nụ hôn của mẹ thôi.