Tình Yêu Phô Trương

Chương 20 :

Ngày đăng: 22:42 21/04/20


Editor: Trà Đá.



Khương Đường đến chỗ Thẩm Tố học diễn xuất, bị phóng viên vây quanh mấy lần.



Khương Đường lúc còn làm người mẫu đã quen bị như vậy, đối phó với phóng viên là chuyện như cơm bữa, phóng viên hỏi về nhà họ Cố, vấn đề về Lâm Tịch, Khương Đường vẫn duy trì thái độ lạnh nhạt, chỉ nói là chuyện đã qua, đối phương không còn liên quan gì đến cô nữa, cô không muốn đề cập đến. Phóng viên hỏi cô chuyện Đóa Nhi, Khương Đường chỉ trả lời vài câu đơn giản, ví dụ như con gái đã có thể tự ngồi, con gái mọc bao nhiêu cái răng rồi, hào phóng thong dong, sau đó chính cô cũng không để ý đến, mỗi lần cô nhắc đến con gái thì cô cười rất tươi.



Tất cả video và hình ảnh được tung lên internet.



Có lẽ khoảng thời gian làm người mẫu đã lâu, trải qua rất nhiều lần chụp hình, đặc biệt là đối phó với các phóng viên chụp lén, Khương Đường đi ra ngoài đường, nhất cử nhất động đều không cố ý, nhưng thần thái của cô vẫn toát lên như một người mẫu, ống kính dừng lại ở đâu cũng có thể dùng làm trang bìa tạp chí thời trang, quả thật trời sinh cô sống bằng nghề người mẫu, vì vậy khi các phóng viên tung các bức ảnh lên internet, mặc dù không có gì đặc biệt, nhưng lại được săn đón nhiệt tình.



Mọi người không hiểu chuyện, đã chỉ trích Khương Đường chuyện ngoại tình có em bé. Nhưng những người hâm mộ, thì không thể phủ nhận vẻ đẹp của Khương Đường, vẫn theo đuổi hâm mộ Khương Đường, cố ý đi theo phóng viên để chụp ảnh cô, chụp những bức ảnh Khương Đường đang được một phóng viên phỏng vấn, sau đó ghép thành một bức tranh có chín tấm hình, đăng lên blog: #Đóa Nhi, con xem mẹ con yêu con nhiều như thế nào#



Chín tấm hình thì tấm hình ở giữa là hình ảnh Khương Đường nắm tay con gái, còn lại tám cái hình kia đều là những tấm hình chụp lúc Khương Đường đang được phóng viên phỏng vấn. Khương Đường trong hình, đeo đồ trang sức trang nhã, dáng người cao gầy, vẫn mặc những trang phục hàng hiệu như cũ, điệu bộ khiêm nhường, nhưng tất cả các tấm hình, điều đầu tiên đập vô mắt nhất định là khuôn mặt của cô, ánh mắt trong veo, nụ cười dịu dàng, đó là bởi vì cô nhắc đến Đóa Nhi.



Bây giờ, tấm hình này đăng trên blog đã nhận được lượt yêu thích đạt tới sáu con số, phía dưới blog của Khương Đường cũng có rất nhiều bình luận khích lệ cô. Sau hai tháng Khương Đường yên lặng, rốt cuộc bây giờ cô cũng viết được một câu “Cảm ơn mọi người đã quan tâm, tôi và Đóa Nhi vẫn rất tốt.” Sau đó đăng một tấm hình Đóa Nhi ngồi trên giường, chỉ thấy được cái lưng khom khom phía sau của cô bé. Tiểu nha đầu không có lộ mặt, nhưng nhìn lại rất ngây thơ ngốc nghếch, khiến trái tim của người hâm mộ tan chảy.



Cuối cùng sóng gió đã ngừng, cuộc sống của Khương Đường đã được khôi phục lại bình thường, lộ trình từ công ty đại diện đến khu nhà cô là một đường thẳng, các phóng viên ở đây không tìm được tin tức, lục tục rời đi, còn Khương Đương thì lại được yên tĩnh trở lại.



~


Đáng tiếc là phối hợp mấy lần, cũng không tìm được cảm giác, bị Trương Giáo Thụ bắt về xem mấy bộ phim tình cảm.



“Chị Thẩm, em đi trước đây, mai gặp lại,” Khương Đường mặc xong áo khoác, rồi chào tạm biệt Thẩm Tố.



“Không mang dù sao?” Thẩm Tố quan tâm hỏi.



Khương Đường liếc mắt ra ngoài cửa sổ, cười nói: “Có chút xíu tuyết như vậy thì không cần mang dù đâu, đi mấy bước là ra đến xe rồi.”



Khương Đường cười với Thẩm Tố một lần nữa, rồi giơ tay chào tạm biệt cô ta, lúc cô đi ra đến cửa, cô tùy ý quay đầu lại, liếc thấy Lâm Mặc trầm mặt đi qua bên cạnh Thẩm Tố, Thẩm Tố đối đãi với mọi người như nhau, nên cũng chào hỏi Lâm Mặc. Khương Đường cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng cũng không có suy nghĩ nhiều, bước nhanh hơn, cô muốn về nhà thật nhanh để gặp con gái.



Ai ngờ vừa ra đến cửa, đột nhiên ở bên cạnh có một bóng đen lao đến phía cô, bắt được cánh tay cô rồi kéo cô vào trong dù.



Khương Đường sợ hết hồn, vừa ngẩng đầu lên, cô lập tức thấy khuôn mặt tuấn tú của Thẩm Kình đang nở một nụ cười rực rỡ.



“Tuyết rơi rồi, nên tôi đến đón em.” Tròng mắt đen của Thẩm Kình yên lặng nhìn chằm chằm cô, cái dù được che cực thấp, ngăn lại bao nhiêu là bông tuyết, cũng che đi dòng người đang đi trên đường.



Khương Đường vẫn còn duy trì tư thế ngửa đầu nhìn anh, Thẩm Kình đang ở khoảng cách gần như vậy, so với khoảng cách lúc diễn với Lâm Mặc cũng không sai biệt cho lắm, nhưng không giống nhau, ánh mắt của Lâm Mặc không phải như vậy, trong mắt của Lâm Mặc không có sự vui vẻ và dịu dàng như anh.



Ma xui quỷ khiến thế nào, trong đầu Khương Đường đột nhiên có một suy nghĩ, nếu như lúc nãy cô kết hợp với Thẩm Kình, thì Trương Giáo Thụ sẽ khen anh chứ?