Tình Yêu Phô Trương

Chương 53 :

Ngày đăng: 22:43 21/04/20


Editor: Trà Đá.



Trước tiên, Thẩm Kình sấy khô tóc, để tóc ướt rồi còn chụp hình ở trong nhà bạn gái nữa, dễ khiến người ta liên tưởng đến chuyện khác.



Sau đó anh di chuyển đến địa điểm chụp hình trong phòng khách, Khương Thục Lan nghe Thẩm Kình nói muốn chụp hình, bà khẩn trương dọn dẹp phòng khách một chút, nhưng trừ trên ghế salon bày mấy món đồ chơi của Đóa Nhi, thì phòng khách mang thiết kế Châu Âu này rất ấm áp lãng mạn, gọn gàng sạch sẽ, cũng không cần phải dọn dẹp nhiều.



Đóa Nhi mặc một cái áo len màu trắng, phía trên có in hình gấu Pooh, tóc ngắn đen nhánh, càng tôn lên làn da trắng bóc của cô bé, mắt đen to lanh lợi, đôi môi hồng hồng, cả người như hoa như ngọc. Trong nhà ấm áp, Thẩm Kình chỉ mặc một cái áo sơ mi trắng, hai cha con ngồi chung một chỗ khiến cho người ta có cảm giác hai cha con mặc đồ đôi.



“Chụp đẹp một chút.” Thẩm Kình ôm con gái, dặn dò Khương Đường không biết bao nhiêu lần.



Khương Đường giơ điện thoại di động lên trừng mắt nhìn anh: “Anh giỏi thì anh tự chụp đi.” Chỉ là chụp một tấm hình thôi mà, có cần phải làm quá như vậy không.



Thẩm Kình nhếch miệng cười, sửa sang cổ áo sơ mi lại một chút.



Khương Thục Lan cười híp mắt đứng sau lưng cháu gái: “Đẹp quá.” Cháu gái bà và chắt của bà đều xinh đẹp.



Đóa Nhi chuyển động cái đầu, một lát lại nhìn ba, lát sau lại nhìn mẹ, lát sau nữa thì nhìn bà ngoại, không hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.



Ngoài mặt thì Khương Đường ghét bỏ Thẩm Kình khoa trương. Nhưng nghĩ lại thì đây là lần đầu tiên chụp hình công khai con gái, nên đối với lần chụp ảnh này Khương Đường còn tập trung hơn cả chụp cho bìa tạp chí, một góc độ chụp rất nhiều lần, chụp xong còn tìm thêm góc độ khác, Khương Thục Lan cũng đi chuẩn bị cơm trưa, Thẩm Kình bị chụp lâu quá cười đến mức cứng ngắc, chỉ có Đóa Nhi là ngồi ngoan ngoãn trong lòng ba, cái đầu chuyển động, hai mắt mở to nhìn mẹ, mẹ cười thì Đóa Nhi cũng cười, đúng là bảo bối ngoan.



Buổi chụp hình đang diễn ra rất tốt, Khương Đường trêu chọc Thẩm Kình: “Đổi địa điểm chụp thêm vài tấm nữa? Mỗi chỗ một hình, sau đó ghép thành chín tấm lại với nhau.”



Không phải là cô nói là chụp đại sao, bây giờ lại muốn mỗi chỗ một tấm nữa.



Thẩm Kình muốn chụp thật đẹp, nhưng anh không chịu nổi việc Khương Đường nhiệt tình bắt bẻ còn hơn cả nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp nữa, chỉ một vị trí trên ghế salon mà cô đã chụp đến mấy phút, bây giờ chụp thêm chín bức khác nhau nữa thì chắc phải hơn một tiếng. Thẩm Kình có thể thấy khóe miệng Khương Đường đang cười chế nhạo anh, nhưng anh lại không muốn nhận thua, đang muốn cậy mạnh thì Khương Thục Lan ở phòng ăn gọi bọn họ: “Ăn cơm trước đã, còn cả ngày để chụp mà, lúc nào chụp mà không được.”




Nụ cười trên môi của Thẩm Kình vụt tắt, nhưng cũng không có tức giận, bình tĩnh nhìn người phóng viên kia: “Nếu như cậu hiểu rõ tính tình của Khương Đường, thì sẽ không nghi ngờ thân phận của Đóa Nhi, nếu như cậu yêu Khương Đường sâu đậm giống như tôi, thì đương nhiên sẽ không nghi ngờ lời cô ấy nói….., nếu cậu thấy tấm hình trên blog của tôi nửa tiếng trước, thì sẽ hiểu rõ là hoàn toàn không cần phải làm giám định DNA làm gì. Nhưng tôi bắt buộc phải làm bởi vì Đường Đường yêu cầu, đó là một trong những điều kiện đầu tiên là phải đi làm giám định DNA, cô ấy không muốn sau này cánh nhà báo sẽ tiếp tục bới móc chuyện thân phận của Đóa Nhi, cô ấy cho là như vậy sẽ tránh để Đóa Nhi bị tổn thương, cho nên tôi mới phải làm để tôi có thể bảo vệ hai mẹ con họ tốt hơn.”



“Tổng giám đốc Thẩm, tôi thấy từ lúc ngài gây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng đến nay cũng chưa bao giờ hợp tác cùng với tập đoàn Cố thị, xin hỏi là vì trùng hợp hay vì hôn nhân của Khương Đường?”



Thẩm Kình cười tự tin: “Cô nghĩ như thế nào?”



Người phóng viên lập tức lúng túng, nhưng cũng không muốn buông tha Thẩm Kình, nên tiếp tục truy vấn: “Tôi nghĩ là vì lý do sau, ngài nghĩ sao?”



Thẩm Kình đút một tay vào túi nắm thành quyền, nhìn người phóng viên với một vẻ ý vị sâu xa: “Dĩ nhiên không phải, tôi không có nhỏ nhen đến như vậy, trước đây không hợp tác, bởi vì không có cơ hội, sau này có cơ hội, tôi sẽ dùng hành động nói cho mọi người biết sự lựa chọn của tôi. Thôi được rồi, tôi còn phải về công ty, tuyết lớn như vậy, mọi người cũng mau giải tán đi.”



Anh nói xong rồi phủi những bông tuyết đang đọng trên người anh, đeo kính râm lên đi về phía xe, bóng lưng tự nhiên.



Trong tòa nhà, Khương Đường đi tới phòng tập, thừa dịp thầy giáo còn chưa tới, cô nhanh chóng mở điện thoại di động ra.



Bài đăng mới nhất trong blog của Thẩm Kình: Ngày tuyết rơi nhiều, hôm nay rất vui, tôi có rất nhiều điều muốn chia vui với mọi người, nhưng bà xã tôi (tôi tự cho) phải đi ra ngoài, một mực thúc giục tôi, vậy thì tôi đăng video và vài tấm hình để mọi người xem nè, cuối cùng là điều quan trọng nhất: Bà xã và con gái của Thẩm Kình là xinh đẹp nhất, bà xã và con gái của Thẩm Kình là xinh đẹp nhất, bà xã và con gái của Thẩm Kình là xinh đẹp nhất! P.s: Chín giờ tối nay phát lì xì.



Phía dưới là tám bức hình, bốn bức đầu là của đám phóng viên chụp được trong tuyết, từ lúc Khương Đường xuất hiện tại cửa kính cho đến khi hai người hôn nhau. Lãng mạn xinh đẹp. Bốn bức phía sau là hình chụp Thẩm Kình và Đóa Nhi, ba đẹp trai và con gái đáng yêu, còn đoạn video Thẩm Kình đút cho con gái ăn đặt ở giữa.



Khương Đường kéo xuống phần bình luận, đều là khen ngợi, ước ao, ganh tỵ.



Tiếng bước chân của thầy giáo trong hành lang truyền đến, Khương Đường cắn cắn môi, trích dẫn bài viết trên blog của Thẩm Kình, viết lý do:



Đóa Nhi có một người ba ngốc, đã khiến mọi người chê cười rồi….., [mỉm cười]