Tình Yêu Phô Trương

Chương 70 :

Ngày đăng: 22:43 21/04/20


Editor: Trà Đá.



Lúc Khương Đường được bảy tuổi đã không có ba, người còn sống, nhưng lại không tới nhìn cô, nên cũng giống như người đã chết rồi. Nhưng cho đến khi cô học xong tiểu học, Khương Đường vẫn mãi nhìn bức hình của người đàn ông đó, từ đó không còn biết thêm tin tức gì về Phùng Tuấn, cho nên cô nhớ rõ bộ dáng của Phùng Tuấn, nhưng lại không biết rõ người nhà mới của hắn.



Hèn gì Phùng Duyệt lớn lên giống cô.



Khương Đường cầm điện thoại di động của Chu Châu, ngồi vào ghế salon nhìn, phát hiện đây là blog mới lập của Phùng Duyệt lúc mới lên đại học. Khương Đường tìm hiểu blog của đối phương mấy ngày gần đây, không có bất kỳ đề tài nào liên quan đến bộ phim <>, cũng không có hình người nhà, xem tần suất của blog… thì thấy mỗi ngày có ít nhất một hai bài đăng.



Khương Đường tò mò hỏi Chu Châu: “Sao em lại tìm blog của Phùng Duyệt làm gì?” Cô vừa nói vừa trả điện thoại di động lại cho Chu Châu.



Chu Châu ngồi đối diện Khương Đường, bởi vì Khương Đường rất yên lặng không nhìn ra được đang giận hay đang vui, rồi lại nghĩ đến chuyện chung đụng của Phùng Duyệt và Khương Đường, Chu Châu tạm thời không dám tỏ rõ thái độ, nhỏ giọng nói: “Ban đầu chị Thẩm muốn em đi phỏng vấn làm trợ lý cho chị, em cũng đã làm vài công tác chuẩn bị, có biết Phùng Duyệt, cũng đã xem qua hình ảnh của cô ta. Hôm nay ở studio thấy cô ta rất quen, trong tên cô ta vừa đúng có chữ Duyệt, lúc mọi người ăn cơm chung, em đi đến coi chỗ danh sách diễn viên, quả nhiên là cô ta.”



Nói tới chỗ này, Chu Châu cắn cắn môi, lấy can đảm nói: “Chị Đường Đường, dung mạo của cô ta giống chị như vậy, còn là người họ Phùng, chẳng lẽ chị không nghi ngờ một chút nào sao?”



Khương Đường cười khổ, cô đâu có biết đối phương họ Phùng? Lúc Lục Mạn, Tạ Nhã và cô được nghe cô ta là diễn viên mới, mà Phùng Duyệt lại không giới thiệu gì về bản thân, nên họ cũng không muốn hỏi nhiều tin tức về đối phương, bởi vì bọn họ không có kế hoạch phát triển tình cảm thêm bước nữa, nên cảm thấy gọi Tiểu Duyệt là đủ rồi.



Khương Đường dựa vào ghế, nhìn về phía rèm cửa sổ.



Tại sao Phùng Duyệt lại muốn giấu giếm? Chẳng lẽ sợ cô hận sẽ ảnh hưởng đến vai của cô ta? Đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, Khương Đường cũng không hi vọng mình lại có một người chị em cùng cha khác mẹ bất ngờ như vậy, nhưng cô không phải là Phùng Duyệt, cô cũng không phải là Phùng Đường, cô là Khương Đường, cô cũng không đếm xỉa đến nhà họ Phùng, không có bất kỳ tình cảm nào, cô cũng không cần thiết phải quan tâm đến Phùng Duyệt.




Đàm Kinh cũng không muốn bởi vì Phùng Duyệt mà giữa ông ta và Khương Đường có sự hiểu lầm, cho nên lập tức giải thích ông ta cũng không hề biết chuyện này. Trước đó tổ diễn xuất cũng có tổ chức buổi thử vai, thấy diễn xuất của Phùng Duyệt cũng không tệ nên chọn, mặc dù Đàm Kình biết tên họ đầy đủ của Phùng Duyệt, nhưng là một người mới, cho nên ông ta cũng không thể bới móc chuyện đời tư của Phùng Duyệt được, ông ta là một đạo diễn rất bận rộn, tất cả xì căng đan của Khương Đường đều nghe từ miệng người khác, thì Phùng Duyệt là cái gì?



Hiểu lầm được sáng tỏ, Đàm Kinh tỏ rõ thái độ một lần nữa, nhẹ nhàng nhìn Khương Đường: “Đừng khóc nữa, buổi chiều quay phim, tôi sẽ lấy lý do diễn xuất mà từ chối cô ta, cô cứ coi như không biết chuyện gì hết, tương lai truyền thông có nói lung tung thì tôi cũng sẽ lấy lý do diễn xuất của cô ta không phù hợp, việc đuổi cô ta ra khỏi bộ phim cũng không liên quan gì đến cô, chỉ cần cô đừng lỡ miệng là được.”



Là con gái của Tiểu Tam, được lớn lên trong tình thương của ba mẹ, được học ở đại học có tiếng, đương nhiên tâm cơ cũng rất thâm, không hề để lộ sơ hở trước mặt chị gái cùng cha khác mẹ; một người chị không có ba mẹ lại chết, điều kiện gia đình cũng không được, không thể học đại học, toàn phải dựa vào bản thân mới được như ngày hôm nay, lúc trước còn phải trải qua nhiều biến cố, hôm nay có Thẩm Kình là chỗ dựa, Khương Đường hoàn toàn có thể dùng danh tiếng một ngôi sao lớn yêu cầu ông ta đuổi Phùng Duyệt, nhưng đây là lần đầu tiên Khương Đường biểu hiện tính khí, khóc lóc đến tìm ông ta nói uất ức.



Xét về phương diện lý trí và tình cảm mà nói, Đàm Kình đương nhiên sẽ nghiêng về phía Khương Đường.



Nhận được kết quả mình mong muốn, Khương Đường không giả bộ vui mừng, chỉ nước mắt lưng tròng cảm kích vì Đàm Kinh đã giúp một tay.



Chuyện đã được giải quyết, Đàm Kinh cũng thở phào nhẹ nhõm, rồi bảo Khương Đường mau lau nước mắt, chuẩn bị kỹ cho buổi quay vào buổi chiều.



Khương Đường hài lòng nói lời từ biệt.



Sau khi cánh cửa đóng lại, Khương Đường ngẩng đầu lên, trong mắt vẫn còn nước mắt lưng tròng, nhưng khóe môi cô đã từ từ vểnh lên.



Sự cảm kích của cô đối với Đàm Kinh là thật, nhưng trong lòng cô đang rất sảng khoái cũng là thật, Phùng Duyệt à, cả đời này đừng nghĩ đến chuyện lợi dụng được cô!