Tình Yêu Phô Trương
Chương 81 :
Ngày đăng: 22:43 21/04/20
Editor: Trà Đá.
Sau khi quay phim ở đảo Bali, Khương Đường về nước thì thấy Thẩm Kình đã chuẩn bị xong hết chứng cứ quan trọng về bức ảnh do Phùng Duyệt dựng lên.
“Sao anh điều tra được chuyện về tấm hình này?” Trong phòng ngủ, Khương Đường nhìn Phùng Duyệt trong tấm hình, nghi ngờ hỏi. Quả thật ngũ quan của Phùng Duyệt quá giống cô, nhưng chiều cao của hai người thi chênh lệch khoảng mười centimet, lúc trước Thẩm Kình mời chuyên gia phân tích dấu vết Photoshop trong hình, kết quả đạt được rất nhỏ, cô mới liên hệ người trong ảnh là Phùng Duyệt.
“Người nhiếp ảnh gia kia còn giữ lại một bản.” Thẩm Kình ngồi bắt chéo hai chân, nói. Khoa học kỹ thuật càng ngày càng phát triển, các ngành nghề đều có cao thủ đứng đầu, có vài người Photoshop còn để lại dấu vết rất rõ ràng, có người lại có thể làm giả như thật, dĩ nhiên lần này Photoshop rất thành công, còn Phùng Duyệt giả trang thành Khương Đường không khó. Mặc kệ nói thế nào, hiện tại người nhiếp ảnh gia kia trở mặt, chỉ tiếc thủ phạm thật sự ở phía sau là “Lý tiên sinh” rất bí ẩn, thám tử tư cũng không thể tra ra được tung tích.
“Tám phần là do Bạch Liên làm.” Thẩm Kình ôm Khương Đường vào trong lòng, anh siết chặt gương mặt mịn màng của cô, giọng nói chắc chắn, “Phùng Duyệt chỉ là người chết thế, người mới vào giới giải trí, diễn xuất không tốt, không dám đả kích những nữ minh tinh ở bên cạnh em, hận em có bản lĩnh lại tiền lương cao, mà còn được trang bị kỹ thuật, nên mới bắt tay với Bạch Liên.”
Khương Đường thả bức ảnh xuống, biết là Lâm Tịch làm thì sao, dù sao bọn họ cũng chẳng có chứng cứ.
“Anh giúp em trả thù nhé?” Thẩm Kình cầm tay cô hỏi.
Ánh mắt Khương Đường bình tĩnh nhìn anh: “Anh muốn trả thù như thế nào? Cũng chụp ảnh ngụy tạo như vậy sao? Anh không sợ nhiếp ảnh gia trở mặt hả?”
Thẩm Kình cười nhạo, xoa xoa đầu cô: “Con ếch xanh nhà họ Cố bị em mê hoặc đến thần hồn điên đảo, thanh danh của Bạch Liên có thối đến mức nào hắn cũng không quan tâm, chỉ cần con ếch xanh say đắm em một ngày thôi, cũng đủ để em phải gặp xì-căng-đan rồi. Đường Đường, còn nhớ vụ tai nạn xe của Úc Uyển, có người phân tích Bạch Liên trong họa gặp phúc không? Cuối cùng anh lại cảm thấy thời gian xảy ra tai nạn của Úc Uyển rất trùng hợp, lập tức gánh tội thay Bạch Liên, lúc trước chẳng muốn so đo với cô ta, chó cắn nhau cũng không liên quan gì đến chúng ta, nhưng bây giờ cô ta cảm thấy phiền lòng vì con ếch xanh lại đi nhớ nhung em, anh mời thám tử tư điều tra một chút về lịch sử của cô ta. Tai nạn xe cộ của Úc Uyển thật ra là do cô ta làm, cứ coi như là không có một chút chứng cứ đi, nhưng cũng chứng minh lòng dạ cô ta độc ác như thế nào, trước kia chắc chắn cũng phạm những chuyện tày đình khác, bây giờ tốt nhất là nên đưa cô ta vào tù làm bạn với Phùng Duyệt.”
Lâm Tịch hại Úc Uyển cũng đều là giả thuyết, Khương Đường không phải người thích mơ mộng hão huyền, cô chỉ để ý đến kết cục trước mắt Phùng Duyệt.
“Làm sao anh có thể chắc Phùng Duyệt sẽ vào tù chứ?” Người đàn ông của cô giống như xã hội đen trong phim vậy. Giống như đại ca, anh nói gì thì sẽ như vậy, Khương Đường nhịn cười không được, ngửa đầu tựa vào ngực Thẩm Kình: “Dựa Theo pháp luật, thì đây là tội phỉ báng đúng không? Án phạt cho tội này như thế nào?”
“Với tình huống này thì vào tù dài nhất cũng ba năm.” Thẩm Kình không tiếc nuối nói.
Khương Đường không hiểu biết nhiều về pháp luật, điều này nằm ngoài dự đoán của cô, Khương Đường suy nghĩ một chút, coi như hài lòng: “Một sinh viên năm hai, trẻ tuổi xinh đẹp, lại đi tù ba năm, cho dù có ra tù thì trong hồ sơ cũng có vết nhơ, đừng nói là giới giải trí, sợ rằng những công việc khác cũng khó tìm, cũng không biết luật sư anh mời có bản lĩnh đẩy cô ta vào tù được hay không.”
Đóa Nhi chớp chớp mắt, chợt nghiêng người nhìn ra sau lưng ba, thấy điều khiển tivi, Đóa Nhi khom lưng cầm lấy, hưng phấn đưa cho mẹ.
Khương Đường cười ha ha, không để ý bị Thẩm Kình ngồi lên đùi.
“Đứng lên!” Khương Đường đấm lưng anh, nặng chết đi được.
Thẩm Kình bất động, mắt nhìn chằm chằm tivi, Đóa Nhi thì ngược lại, ló đầu ra từ trong ngực ba, nhìn mẹ tò mò.
Khương Đường bụm mặt giả khóc.
Đóa Nhi sốt ruột, a a muốn khóc theo, Thẩm Kình không còn cách nào khác, hung hăng nghiền Khương Đường xuống, lúc này mới đứng dậy ngồi bên cạnh.
Trong nháy mắt Khương Đường ngồi dậy ngay ngắn, bế con gái đặt lên đùi mình, ôm con gái xem tivi.
“Anh phát hiện, ba đóa hồng thì bà xã anh là đẹp nhất.” Thẩm Kình không biết xấu hổ tiến lại gần, ôm bả vai cô, ánh mắt ám muội.
Khương Đường bĩu môi, rõ ràng trong lòng rất hưởng thụ, nhưng ngoài miệng lại cố làm ra vẻ xem thường: “Anh nói thì không tính.”
“Sao lại không tính? Anh cũng là người xem mà.” Thẩm Kình nhẹ nhàng bóp eo cô, Khương Đường diễn vai An Khang chưa xuất hiện, còn những diễn viên khác thì anh không quan tâm.
“Thôi được rồi, xem tivi đi, không thích xem thì đi chỗ khác.” Khương Đường thích nghe lời ngon tiếng ngọt, nhưng cô hi vọng Thẩm Kình thật lòng thích bộ phim này, tình tiết của bộ phim thật sự đều là điểm sáng, mà không phải dựa vào mỗi một diễn viên. Thái độ của Thẩm Kình khiến cô lo lắng, chẳng lẽ mở đầu bộ phim không đủ thu hút người xem sao?
Thẩm Kình thấy cô cau mày, vội vàng thu tay lại, nghiêm túc làm theo cô………. Cả đời anh ghét nhất là thể loại phim thần tượng.