Tô Oản Thầm Mến!

Chương 1 :

Ngày đăng: 09:53 18/04/20


Lớp 12 vào buổi tối một tuần nào đó …



Cuối cùng Tô Oản không đình chỉ được trong lòng rung động, cô thổ lộ với hắn, ở trong điện thoại. Cô nói “Tớ tớ tớ tớ tớ…”



Bên kia điện thoại không hé răng.



Rốt cuộc Tô Oản đem đầu lưỡi đẩy ra rõ ràng “Tớ thích cậu” Nói xong, chính cô lại giống như một người được nghe người khác thổ lộ, mắt trừng lớn, đỏ mặt cũng không nghe bên kia lên tiếng trả lời, tay chân luống cuống cúp điện thoại, sau đó nhìn chằm chằm di động, thở giống như sắp chết.



Cô nói ra.



Cô thổ lộ thầm mến Lịch Thừa Nhiên 3 năm.



Tô Oản túm tóc mình, nghiến răng nghiến lợi nói “Vì sao mình phải gác điện thoại chứ, vì sao mình phải gác điện thoại chứ, hu hu mình cái ngu xuẩn!” Không phải cô… còn không nghe được câu trả lời sao. Đều cố lấy dũng khí bước ra bước đầu tiên, làm sao sẽ không đi hết tiếp theo chứ, giống như một người lính ra sân đánh trận, thả một cái pháo liền vứt vũ khí áo giáp chạy…



Giống bộ dáng gì nữa!
Giống bộ dáng gì nữa!



Tô Oản trằn trọc cả đêm, ngày hôm sau chống đôi mắt đen liền đi học.



Đường đi học của cô cùng Lịch Thừa Nhiên giống nhau, đường đi cách cửa trường học chừng 100 mét, Tô Oản thấy Lịch Thừa Nhiên, hắn đang mua bánh bao ăn sáng ở cửa tiệm. Đầu Tô Oản cúi cả đêm lập tức liền tinh thần, nhưng cả người lại giống như bị cố định vậy. Không nhúc nhích được.



Lịch Thừa Nhiên cầm bánh bao quay đầu một cái, bốn mắt liền giáp nhau.



Giống như nguyền rủa cố định bị giải khai, Tô Oản cúi đầu xuống, đỏ mặt giống như chạy nước rút 100 mét chạy vào cửa trường học, cũng không liếc mắt nhìn hắn một cái.



Nhưng cuối cùng… Bọn họ chính là cùng học một lớp a, sớm hay muộn cũng phải gặp.



Tô Oản đem chuyện mình thổ lộ nói cho bạn thân Vương Hân của mình, Vương Hân kinh ngạc nhìn cô “Cậu điên rồi sao, là lớp 12 a”




Tô Oản cũng hiểu được rất áy náy “Tớ chính là không nhịn được, cậu nói…Cậu nói nếu như tớ quấy rầy tâm tình của hắn, quấy rầy hắn học tập thì làm sao bây giờ a…”



Vương Hân nghiêng đầu nhìn nhìn Lịch Thừa Nhiên đang đưa lưng ở phía trước, Tô Oản cũng nghiêng đầu nhìn, sau đó có chút tủi thân “Nhưng mà hắn hình như… không có cảm giác bị quấy rầy gì a”



Vương Hân vỗ vỗ ngực “Tan học tớ đi hỏi kết quả giúp cậu”



Kết quả hỏi xong, Lịch Thừa Nhiên nói “Ở trường học khó mà nói, buổi tối tớ gọi điện thoại cho cậu ấy”



Tô Oản nghe xong vừa kích động lại khẩn trương “Hắn nói muốn gọi điện thoại cho tớ? Thật sự? Lúc nào a?”



“Cậu cứ gấp như vậy, liền bây giờ đi hỏi hắn”



“…” Tô Oản cúi đầu “Hôm qua tớ cũng không có triển vọng cúp điện thoại, nào có cái gan chó ở trước mặt hỏi hắn…” Suy nghĩ một chút, cô lại nắm chặt bút trong tay đâm vào trên sách bài tập “Thật ra thì tớ đại khái có thể tưởng tượng ra được, hắn là muốn cự tuyệt tớ” Dù sao cô lớn lên lại không xinh đẹp, thành tích cũng không được tốt lắm, lúc này lớp 12, người nào thích chấp nhận người khác thổ lộ chứ.



Vương Hân vỗ vỗ lưng cô, không nói nữa.



Đêm hôm đó, Tô Oản không yên lòng làm bài tập, ôm điện thoại di động ở trên giường lăn qua lộn lại nhìn, 10 giờ, không điện thoại, 11 giờ, không điện thoại, 1 giờ sáng không điện thoại, đến 3 giờ…