Tổ Trọng Án
Chương 107 : Vụ án 8 – Hỏa diễm ác ma (5)
Ngày đăng: 21:48 18/04/20
Triển Chiêu, em nói cái gì nghỉ phép? Em với thằng cha quái thai kia muốn đi đâu nghỉ phép!??” Bạch Ngọc Đường vừa phun lửa vừa hóng chuyện, vậy mà đại não vẫn còn có thể linh hoạt xoay chuyển, phân tích ý nghĩa đàng sau câu nói kia của Triển Chiêu.
“Khốn kiếp!”
“Ngu ngốc.”
“Quái thai!”
“Ngu ngốc.”
“Ông tránh ra cho tôi!”
“Không tránh đấy, đồ ngu.”
“Hai người các anh! Im hết cho tôi!!”
Triển Chiêu thật sự không chịu nổi cuộc đối thoại ấu trĩ này nữa, làm ơn đi, cãi lộn cũng có kỹ thuật một chút được không.
“Tần Giản, chuyện nghỉ phép hôm khác tôi sẽ tìm anh bàn tiếp, tôi đi trước.” Triển Chiêu trước hết đưa mắt nhìn đứa bé nhìn qua hơi bình thường một chút, người sau mặt vô biểu tình bày vẻ đồng ý rồi mới đưa tay kéo Bạch Ngọc Đường, mấy bước ra khỏi cửa phòng thí nghiệm.
“Triển Chiêu, em nói cái gì nghỉ phép? Em với thằng cha quái thai kia muốn đi đâu nghỉ phép!??” Bạch Ngọc Đường vừa phun lửa vừa hóng chuyện, vậy mà đại não vẫn còn có thể linh hoạt xoay chuyển, phân tích ý nghĩa đàng sau câu nói kia của Triển Chiêu.
Triển Chiêu bất lực đỡ trán, cậu trợn mắt nhìn Bạch Ngọc Đường, liền sải bước đi ra. Bạch Ngọc Đường dĩ nhiên sẽ không để Triển Chiêu cứ thế mà đi, vội vàng chạy theo, hai người một trước một sau đi qua phòng làm việc khiến tất cả tổ viên tổ Trọng Án ghé mắt dõi nhìn.
“Hai người họ làm sao vậy?” Trương Long nhỏ giọng thì thầm với Triệu Hổ.
“Không biết, hơn nữa lúc Bạch Ngọc Đường xông tới hình như có vẻ rất gấp gáp, nhìn bộ dáng anh ta vội vã tìm Triển Chiêu giống như sợ muốn chết vậy. Nhưng giờ nhìn thấy Triển Chiêu rồi tại sao lại giận? Không lẽ cãi nhau?”
“Tôi thấy, nhất định có vấn đề.”
“Ừ, bằng không, tụi mình đi xem một chút?”
Hai người liếc mắt nhìn nhau, lập tức thành nhất trí. Nhưng ngay lúc bọn họ chuẩn bị hành động, lại nghe thấy tiếng ho khan từ phía sau truyền tới. Hai người cả kinh, vội quay đầu.
Triển Chiêu nhẹ cười khổ, “Anh nói không sai, chỉ tiếc cái này không dùng được.”
“Hả?” Bạch Ngọc Đường hơi sửng sốt.
Triển Chiêu nói, “Trên thế giới này có quá nhiều người thất bại, người yếu đuối lại càng nhiều. Chúng ta bây giờ biết được tên phóng hỏa chính là một kẻ nhát gan trốn tránh cuộc đời, nhưng cũng không thể thu hẹp phạm vi tình nghi.”
Hai người tôi một lời cậu một lời nói mãi chưa xong, sau khi hai người quyết định dừng lại, mới chú ý rằng tất cả mọi người đang nhìn bọn họ.
Triển Chiêu ngơ ngác nhìn Bạch Ngọc Đường, người sau tiêu sái cười, thiêu mi nhìn về phía Bao Chửng, “Đội trưởng, nghe chưa, chúng ta phải tăng nhanh tốc độ phá án rồi. Án phóng hỏa, phải có nhân chứng chứ? Tiếp theo phải làm phiền các anh em nữa.”
Bao Chửng nhẹ ho khan một tiếng, sau đó liếc Bạch Ngọc Đường, “Anh em có mệt hay không mệt không liên quan tới cậu, cậu mau mau đem Triển Chiêu về, án này không cần tới cậu, còn Triển Chiêu….”
Triển Chiêu lập tức nhìn chăm chú vào Bao Chửng.
Bao Chửng để ý tới ánh mắt khát khao tham gia của Triển Chiêu, không còn cách nào khác hơn là đành nói,
“Cậu trước hết cùng Bạch NGọc Đường về đi, tôi sẽ báo tiến triển cho cậu, chỉ cần chuyên tâm phụ trách viết hồ sơ, chuyện khác giao cho bọn tôi là được rồi.”
——— ————-
Cho bấn loạn một chút. Hôm qua đọc được cái fic làm mình xoắn quá.
Nội dung là chuyện sau khi chú xông vào Trùng Tiêu Lâu chết mất xác, Vân Thụy lên kinh đô để thừa kế chú, sau đó rất theo di truyền là Vân Thụy cũng đem lòng yêu Triển Chiêu, mà bên cạnh đó Vân Sinh cũng giống như chú của mình yêu Triển Chiêu sâu sắc nhưng lại không dám nói, chỉ muốn một đời ở cạnh em chăm sóc, bảo vệ cả một đời.
Chỉ tiếc Triển Chiêu một lòng một dạ yêu chú, không để ý đến tâm tình của cả hai, sau cùng thì Vân Sinh bất đắc dĩ phải cưới vợ, muốn bỏ lại tình với em, nhưng chỉ tiếc tình quá sâu, không thể bỏ. Chuyện này chưa hoàn, nhưng đã có hai kết cục, cả hai kết cục đều làm tui bấn loạn vì quá hay. Tuy một trong hai kết cục đã thành Vân Thụy x Triển Chiêumột là xác định Thử Miêu yêu thương nhau đậm tới mức nào,
hai là xác định toàn bộ nhà họ Bạch đều nhất định phải yêu em. Và đứa nào yêu cũng vô cùng chân thành, vô cùng sâu sắc, vô cùng đẹp.
cái cuối là đm, Vân Thụy tính giống ba Vcl ấy