Toàn Giới Giải Trí Đang Đợi Chúng Ta Ly Hôn

Chương 10 :

Ngày đăng: 16:40 27/05/20


Ba ngày sau, ở sân bay thành phố Cổ Đông.



Lương Yên đẩy đẩy chiếc kính râm trên sống mũi, tay kéo theo vali hành lý, một mình đón xe đi đến khách sạn.



Cuối cùng cô vẫn trốn Khương Mộc mà chạy đến thử vai.



Tiểu tử này vừa nói đến điểm mấu chốt đã hàm hồ cho qua chuyện, khiến Lương Yên cảm thấy ngứa ngáy khó chịu trong lòng, hơn nữa hắn càng không muốn cho cô đến thử vai thì cô lại càng muốn đến.



Thế là dứt khoát tự mình mua vé máy bay chạy đến địa điểm của buổi thử vai.



Lương Yên không biết “va chạm’’ trong miệng Khương Mộc là chuyện gì, cô chỉ biết rằng bây giờ bản thân mình thực sự rất cần một cơ hội, nếu như bỏ qua lần này và chờ đợi lần tiếp theo thì sẽ không biết phải chờ đến khi nào nữa.



Lương Yên ngồi trong xe taxi, lặng lẽ nhìn ngắm nhìn cảnh vật  bên ngoài lớp cửa kính. Lúc này trên màn hình lớn ở trung tâm thương mại đang dựng poster Lục Lâm Thành quảng cáo cho một thương hiệu đồng hồ xa xỉ, người đàn ông nọ lạnh lùng cương nghị, tựa như chiếc đồng hồ cứng ngắc lạnh như băng trên cổ tay anh ta vậy.



Lương Yên khẽ nhếch môi, trong đầu không khỏi nhớ đến buổi thể nghiệm búp bê tình dục tối hôm đó ở thành phố B, hừ lạnh một tiếng.



Hình tượng ở trước mặt công chúng cũng  ra hình ra dáng không đến nổi nào, dưới ống kính luôn là âu phục giày da, toàn thân toát ra một hơi thở cấm dục kiêu ngạo, nhưng đến trên giường  thì lại biến thành một người đàn ông chưa được thỏa mãn nhu cầu sinh lý, chơi đùa cô đến mức cả người như muốn rã rời ra từng mảnh, kết quả ngày hôm sau còn trở mặt không nhận tôi với cô quen biết nhau.



Bây giờ tôi với anh mới thực không quen biết nhau, một Lương Yên bị mất trí nhớ và anh  không hề quen biết nhau chút nào! Lương Yên hầm hừ nhìn Lục Lâm Thành trên quảng cáo.  



**



Thời gian thử vai đã được xác định vào chiều ngày thứ hai, hôm đó Lương Yên đi đến điểm hẹn thật sớm, nhưng lại không ngờ có người còn đến sớm hơn cả cô nữa, bên ngoài căn phòng đều là các nữ diễn viên được mời đến thử vai  ngày hôm nay, chỉ cần nhìn một chút cũng biết mỗi người đều chăm chú trang điểm, phục trang cho riêng mình.



Lương Yên khẽ mỉm cười chào hỏi với bọn họ, sau đó tự mình tìm một băng ghế ngồi xuống.



Mấy người nọ thấy Lương Yên đến, phản ứng đầu tiên đều là nhìn chằm chằm vào cô mấy giây rồi ngạc nhiên há hốc mồm, sau đó cúi đầu xì xào bàn tán.



“Người kia không phải là Lương Yên sao?’’


****



Bên này,  trong một gian phòng VIP của Phi Sắc.



“Lâm Thành, tại sao cậu lại đi nhanh như vậy? Ngồi xuống một lát nữa đi.’’ Lộ Đân đứng dậy từ trên ghế so pha,  chiếc bánh sinh nhật trên bàn trà nhà còn hơn một nửa.



Lục Lâm Thành xoay người lại nhìn Lộ Đan, lắc đầu: “Ngày mai em còn phải quay phim.’’



“Ồ, vậy được rồi.’’ Trên khuôn mặt Lộ Đan nở một nụ cười dịu dàng, “Trên đường nhớ cẩn thận, đừng để bị chụp.’’



“Vâng.’’ Lục Lâm Thành gật đầu, bước  ra khỏi phòng.



Ngay lập tức có người đến bên cạnh Lộ Đan: “Đan tỷ, tiếp tục cắt bánh ngọt thôi.’’



“Chúc Đan tỷ sinh nhật vui vẻ! Phim mới thành công.’’



Lục Lâm Thành ra khỏi phòng, trùm mũ áo khoác lên đầu.



Lộ Đan là bạn bè lâu năm trong giới của Lục Lâm Thành, lớn hơn anh hai tuổi, năm đó Lục Lâm Thành mới lấn sân sang con đường diễn xuất có hợp tác với cô ấy trong một bộ phim. Con đường phát triển của Lộ Đan mấy năm nay cũng không tồi,  vẫn luôn theo đuổi phong cách trí thức, fan hâm mộ không nhiều lắm, nhưng duyên phận với người hâm mộ qua đường lại rất tốt, không thiếu những hợp đồng quảng cáo làm người đại diện vào tay cô. Hôm nay là sinh nhật Lộ Đan, lúc ở phim trường đã tổ chức một lần, tối nay lại tiếp tục mời bạn bè đến tham sự ở Phi Sắc, sau khi kết thúc cảnh quay vào buổi chiều, Lục Lâm Thanh cố ý ghé qua đây chúc mừng cô.



Lục Lâm Thành cúi đầu đi ngang qua đại sảnh của quán bar, tránh được mấy nam nữ say khướt không biết gì, lúc rẽ vào khúc cua còn nhân tiện nhìn vào trong một cái.



………………



Đầu óc Lương Yên đang choáng váng, đột nhiên cảm thấy trời đất như đảo lộn, sau đó cả người mình bị người ta nắm cổ áo xách lên.



Lục Lâm Thành nhìn Lương Yên say rượu đến mặt đỏ bừng, giận sôi máu mà không có chỗ phát tiết.



“Cùng một chuyện ngu xuẩn như nhau, mà cô muốn tái phạm lần thứ hai ư?’’