Toàn Tức Võng Du chi Khổ Lực

Chương 166 : Mộng huyễn chi thành/ Thành phố Mộng Ảo (Thượng)

Ngày đăng: 21:06 21/04/20


(mọi người thấy cái nào được?)



Edit: Aoi Tetsu



Cướp sắc là một vấn đề hàm lượng kỹ thuật rất cao. Quan Miên cùng Bạch Anh Tước phí công tốn sức mà nghiên cứu đến quá nửa đêm, ngày thứ hai song song xin nghỉ, đến buổi trưa mới thức dậy.



Chế độ làm việc và nghỉ ngơi như vậy làm cho Quan Miên rất không quen, để không khiến cho mình trở thành một con sâu lười ham ăn biếng làm, cậu theo Bạch Anh Tước cùng đi phòng tập thể hình rèn luyện. Trong phòng thể hình chỉ có hai người, Bạch Anh Tước dứt khoát cởi trần, sau đó nằm xuống cử tạ.



Quan Miên thì hàm súc chạy bộ.



Đại khái qua nửa giờ sau, Quan Miên ra một thân mồ hôi, đang định đi tắm, chợt nghe được cửa truyền đến tiếng Kim Vũ Trụ hô to gọi nhỏ. Ngay sau đó nhìn thấy Kim Vũ Trụ đẩy cửa phòng ra, làm một động tác tay hướng Quan Miên cùng Bạch Anh Tước nói: “Đi, tôi mời các cậu ăn cơm!”



Bạch Anh Tước ngồi dậy, cầm lấy khăn mặt lau mồ hôi.



Kim Vũ Trụ khen ngợi mà huýt sáo nói: “Chà chà, rất có lượng (1) á nha.”



(1) liêu 料



Bạch Anh Tước cười nói: “Nếu mà muốn, tôi có thể giúp cậu rèn luyện ra được.”



Hai tay Kim Vũ Trụ giơ hai tay (2) lên làm một chữ X cực to, “Cảm ơn! Hình thể của tôi rất đúng chuẩn, không cần tái tạo.”



(2) ở đây là lặp lại ‘hai tay’ thật chứ không phải lỗi edit



Quan Miên cầm lấy nước dinh dưỡng uống một ngụm nói: “Đúng chuẩn của cậu là miếng gỗ?”



Kim Vũ Trụ nói: “Vậy mới là dáng người nam nhân.”



Bạch Anh Tước đi đến bên người Quan Miên, tiếp nhận nước dinh dưỡng trong tay cậu ngửa đầu uống một ngụm nói: “Làm sao em biết Kim Vũ Trụ là dáng người miếng gỗ?”



Kim Vũ Trụ giành trước khi Quan Miên trước nói: “Bởi vì cậu ấy thường xuyên dùng thân thể của tôi ủi quần áo, anh có biết, cái loại bàn ủi đồ cổ kia, nhất định phải đặt miếng gỗ ở phía dưới mới có thể ủi được phẳng phiu. Thuộc về lý do phi thường hợp lý cùng trong sáng.”



Bạch Anh Tước nói: “Không nghĩ tới các cậu còn có hoạt động thú vị như vậy, lần sau tôi cũng thử xem.”



Kim Vũ Trụ buông tay nói: “Thời điểm dọn nhà, bàn ủi làm mất rồi.”
Kim Vũ Trụ nói: “Té ra anh là nói ghen à.”



Bạch Anh Tước nhíu mày nói: “Cậu cho là gì?”



“Ha ha ha…” Kim Vũ Trụ cười gượng mấy tiếng nói, “Tình thú lúc nào cũng rất dễ dàng phối hợp cùng một ít các loại dụng cụ a áo lót a. Ấy, các cậu còn muốn thêm chút gì nữa sao?”



Bạch Anh Tước cười nói: “Không bằng một tá đồ dùng tình thú?”



Kim Vũ Trụ: “…”



Mô hình cơ bản đồng đội Tinh Chiến của Quan Miên bắt đầu xác định rồi. Kim Vũ Trụ, Hà Kỳ Hữu Cô, Bạch Thảo Bao, Thu Thiên Đãng Đãng, Thanh Sam Công Tử, Tinh Phi Ngân thỉnh thoảng có thể sẽ gia nhập vân…vân…, tổng cộng có mười sáu người. Tư Không Duy vẫn chưa có câu trả lời, Quan Miên cũng không gấp, dù sao bây giờ cậu còn ở giai đoạn học tập, có nhiều thời gian chiêu binh mãi mã.



Cậu vốn còn muốn du thuyết (8) lão K lão Mã lúc trước từng hợp tác vài lần gia nhập, chẳng qua bọn hắn không có hứng thú đối với tinh hạm có thể chứa 500 người, trái lại mời Quan Miên nếu có thời gian trở lại máy bay chiến đấu loại nhỏ, lại tìm bọn họ hợp tác. Quan Miên ngoại trừ một lần lính mới lên đường kia ra, biểu hiện của cậu đều hết sức nổi trội xuất sắc, cho dù đầu tiên cùng Ám Hắc Đại Công đánh nhau và lần bị đánh bại đó cũng rất biết tròn biết méo, tuyệt đối là một người hợp tác tốt.



(8) du thuyết: Thời xưa gọi chính khách đi thuyết khách là du thuyết, đi đến các nước, dựa vào tài ăn nói của mình thuyết phục vua các nước áp dụng chủ trương của mình



Quan Miên đồng ý. Phải làm quan chỉ huy trên tinh hạm, nhất định phải có được tích phân áp đảo những người khác, mà phương tiện kiếm được tích phân nhất vẫn là dùng máy bay chiến đấu loại nhỏ. Thứ nhất nhân viên ít, giữa đồng đội không dễ dàng xảy ra mâu thuẫn, dễ dàng đạt đến sách lược chiến đấu nhất trí, thứ hai người chơi tham gia quần chiến tương đối khá nhiều, bắt đầu quần sát tích phân liền tựa như trên trời rơi thỏi vàng ròng, làm cho người ta hoa cả mắt.



Bất quá ngay khi cậu mọi việc đã chuẩn bị sẵn sàng, lúc dự định một lòng một dạ đánh mạnh tinh hạm, kế hoạch của cậu cũng bởi vì ngoại lực mà không thể không tạm thời gác lại.



Phương án xây dựng thành phố trên không cuối cùng có ba cái bộc lộ tài năng, khó phân cao thấp.



Bạch Anh Tước dứt khoát mang theo đoàn khảo sát tự mình đi tới bờ biển làm khảo sát thực địa. Nhân viên đoàn khảo sát bao gồm Đặng Viên, Tôn Chí Hồng vân…vân…, Vu Ngư làm thư ký của Quan Miên, cũng xếp vào danh sách.



Lúc trước Quan Miên từng nói muốn đi nơi xây dựng thành phố trên không mà hưởng tuần trăng mật, vì thực hiện dự tính này, Bạch Anh Tước đặc biệt đem đoàn khảo sát chia làm hai nhóm. Mình và Quan Miên là nhóm đầu tiên, đám người Tôn Chí Hồng muộn ba ngày mới đến, nói văn hoa là, chính mình làm tiên phong mở đường.



Đặng Viên cùng Tôn Chí Hồng đều là người thông minh, đầu óc hơi xoay chuyển chút liền đoán được sơ qua, liền mở một mắt nhắm một mắt, Đặng Viên thậm chí vào một ngày trước khi lên đường còn gọi điện thoại, hỏi tập đoàn có những chuyện khác cần nhóm hắn tới làm hay không.



Bạch Anh Tước cùng Quan Miên gió biển thổi ba ngày, vô cùng thoải mái, nếu là có thể, quả thật muốn tiếp tục hưởng tuần trăng mật thêm nữa, nhưng kế hoạch thành phố trên không quan hệ trọng đại, tha một ngày chẳng khác nào nhiều thêm một ngày tổn thất. Cho nên cứ việc trong đầu không muốn, anh vẫn là không nhận ám chỉ của Đặng Viên, tỏ vẻ bọn họ ngày hôm sau lại đây.



Bất quá nếu bọn họ là ngày hôm sau mới đến, như vậy buổi tối hôm nay…



Đương nhiên là tiếp tục tuần trăng mật.