Toàn Tức Võng Du Chi Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 34 : Anh hùng cứu mỹ nhân

Ngày đăng: 19:41 19/04/20


Chốc lát, như nghĩ thông suốt cái gì đó, lông mày của Thương lại giãn ra.



Trong lòng hắn đã nhận định, nhìn Diệp Vô Truy cố ý thừa nước đục thả câu trước mắt cười lạnh nói.



“Nếu cậu không phải Diệp Vô Truy, tôi thật sự không nghĩ ai người nào sẽ là hắn.”



“Được tổng bộ đầu xem trọng như thế, tôi đây thật xấu hổ.” Diệp Vô Truy mặt không đổi sắc nói, trong khoảng thời gian ngắn, trong gian phòng tràn ngập lãnh ý.



Nhìn hai người không chút nào chịu khiêm nhượng tranh phong đối nhau, Hảo Mộng Vô Hoa ở chính giữa thập phần khó chống, nhưng hắn cũng không dám nói gì, cũng chỉ có thể ở trong lòng yên lặng cầu khẩn, mong Diệp Vô Truy đừng bị quỷ súc sư huynh của hắn sửa trị.



“Tôi chỉ dựa theo suy nghĩ của tôi mà đoán thôi.” Xốc vạt áo lên, Thương ngồi xuống vị trí đối diện Diệp Vô Truy. “Người giang hồ truyền lưu Diệp Vô Truy quả thực võ nghệ cao cường, nhưng cho dù võ công có cao thâm tới đâu, cũng không tránh khỏi sẽ có lúc bị thương. Tôi nghĩ cho dù là Diệp Vô Truy, bản thân bị trọng thương cũng khó tránh khỏi không địch lại người thường. Điểm này, cậu rất phù hợp.”



Như là dần dần bày ra bằng chứng, Thương tiếp tục nói: “Thứ hai. Diệp Vô Truy lần đầu tiên xuất hiện trong mắt người đời, là trên cái video Thiên Sơn kia.” Nói đến đây, hắn bất động thanh sắc liếc Hảo Mộng Vô Hoa. “Nói vậy mọi người xem qua cái video kia đều biết, lúc đó ở Thiên Sơn, ngoại trừ Diệp Vô Truy ra còn có một người chơi đứng bên cạnh hắn. Tuy rằng trên video làm mờ, nhưng người quen thuộc vẫn có thể nhận ra như cũ.”



“Lúc đó người đứng bên cạnh Diệp Vô Truy, không thể nghi ngờ là sư đệ Hảo Mộng Vô Hoa bất tài này của tôi.” Nhìn Diệp Vô Truy vẫn như trước bảo trì trấn tĩnh, Thương tình thế bắt buộc cười cười: “Từ sau lúc nhận ra hắn tôi liền kết luận, tiểu tử Hảo Mộng Vô Hoa này nhất định có giao tình không thường với Diệp Vô Truy kia. Nếu không sao ở lúc đối đầu với đại địch Cửu Trọng giáo trước mặt, còn muốn che chở Diệp Vô Truy?”



“Mà sau đó, tôi cố ý phái người phóng tin tức Hảo Mộng Vô Hoa mất tích ra, chính là muốn thử phản ứng của Diệp Vô Truy. Dựa vào quan hệ của hai người, nếu như đệ nhị Mộng xảy ra chuyện, Diệp Vô Truy chắc chắn sẽ chạy tới tìm tòi sự việc đến cùng.” Nói xong, Thương bưng bầu rượu vững vàng rót một chén rượu, đặt trước mặt Diệp Vô Truy: “Mà bây giờ, cậu lại ngồi ở chỗ này.”



“Mấy điều trên đều phù hợp với cậu, cậu nói cậu không phải Diệp Vô Truy, tôi cũng không tin.”



Diệp Vô Truy trầm mặc hồi lâu, chậm rãi bưng chén rượu kia uống một hơi cạn sạch, trong lòng cũng âm thầm kinh dị. Thương này phán đoán cao thâm cùng thủ đoạn kinh người như vậy, thảo nào Hảo Mộng Vô Hoa lại thua trong tay hắn.



“Thế nhưng một điểm cuối cùng, khiến tôi xác định thân phận của cậu, chính là thái độ của cậu.” Tiếng nói trước sau trầm mặc lãnh ngạnh, Thương nói: “Tại trường hợp này, còn có thể tư nhiên trấn định như cũ, không lo không nóng, cậu tuyệt đối không phải người bình thường. Tôi nói đúng không? Diệp Vô Truy.”




“Cậu còn biết tôi là sư huynh cậu?” Thương cười nhạt, nhìn hai người trước mắt hỗ động, tức giận càng sâu. “Vậy hiện tại cậu giúp đỡ hắn, là chọn hắn?”



Hảo Mộng Vô Hoa không nói gì, lời này nghe sao lại thay đổi thế nhỉ? Giống như mình bị buộc phải theo đuổi giữa hai người này.



Lạnh, ném đi suy nghĩ khiến người khác nổi da gà, Hảo Mộng Vô Hoa nhìn hai người hai bên. Một bên là Diệp Vô Truy xem kịch vui, một bên là quỷ súc sư huynh đang phát hỏa.



Cực kỳ bất đắc dĩ, đệ nhị Mộng rốt cuộc quyết định.



Hắn nhìn Thương mặt đen như than trước mắt. “Sư huynh, Vô Truy hiện tại bị thương, tôi cũng không thể mắt mở trừng trừng nhìn anh xuất thủ với hắn. Anh liền mắt nhắm mắt mở, thả hắn lần này, được không?”



“Mắt nhắm mắt mở?” Thương cười nhạt, giống như diêm vương tại thế. “Rất không may, hai mắt tôi đều rất hoàn hảo. Loại yêu cầu này, làm không được!”



Nói xong, một chưởng kéo tới, lần này hướng về Hảo Mộng Vô Hoa phía trước người Diệp Vô Truy, xem ra cũng không định hạ thủ lưu tình chút nào.



Diệp Vô Truy ôm hai tay, dù bận vẫn ung dung nhìn Hảo Mộng Vô Hoa bị Thương đuổi oa oa kêu to, đồng thời âm thầm phỏng đoán thân thủ của Thương. Tốc độ, thân pháp, nội lực, loại nào cũng có thể nói là tuyệt cao trong người chơi.



Võ công bậc này, sợ là ngang sức với Ly Hỏa. Trong lòng cậu vừa đánh giá, Diệp Vô Truy bỗng nhiên cảm thấy thân thể nhẹ đi, một đôi tay trước khi cậu kinh hô đã bịt kín miệng của cậu.



“Xuỵt, không được lên tiếng.” Thanh âm quen thuộc ở bên tai, giây lát, hóa thành một trận cười nhẹ: “Xem ra cậu lại chọc người không thể chọc?”



Thanh âm này cực gần cực nhẹ, giống như ái muội thì thầm bên tai người, Diệp Vô Truy thoáng cái lông tơ dựng thẳng.