Toàn Tức Võng Du Chi Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 45 : Hai mươi tư tiếng đồng hồ Cùng giam

Ngày đăng: 19:41 19/04/20


“Cậu…” Một màn khác xa trước mắt, khiến phía sau Thương có chút phát lạnh.



Hắn vừa định chất vấn Ly Hỏa, lại thấy Diệp Vô Truy phảng phất lấy cử chỉ như điên rồ giãy dụa, đẩy Ly Hỏa ra.



Đao khách thanh y hung hăng đẩy Ly Hỏa, thiếu giáo chủ đại nhân lại đột nhiên buông tay ra, cứ như vậy mặc cậu từ trong lòng mình giãy ra.



“Diệp Vô Truy, cậu không được quên một điểm.” Trước khi Diệp Vô Truy tức giận, Ly Hỏa giành nói. “Lúc trước chúng ta định ra giao dịch, cậu còn chưa hoàn thành. Hiện tại cậu lại cùng người khác đàm giao dịch, có thể nào không lo lắng một chút lập trường của tôi?”



Ly Hỏa liếc Thương đứng ở bên cạnh, tiếp tục nói. “Cậu hợp tác với Lục Phiến môn, nếu có thể tìm được Danh Đao, tôi cũng không phản đối. Thế nhưng cậu không tìm tôi thương nghị, trực tiếp cùng người khác đàm thỏa, cậu đem tôi đặt ở chỗ nào? Diệp Vô Truy, cậu phải rõ ràng, tìm kiếm Danh Đao không chỉ là chuyện của một mình cậu, còn liên quan đến giao dịch giữa chúng ta.”



Nói đến đây, thiếu giáo chủ đại nhân mập mờ cười. “Nếu như cậu lại không chú ý đến tôi như hôm nay, như vậy tôi không ngại lại sử dụng vài lần quyền lợi ‘đặc thù’.”



Diệp Vô Truy lòng vốn đầy căm tức, sau khi nghe hắn nói cũng trở nên an tĩnh.



Quả thực, lấy lập trường của Ly Hỏa mà nói, mình tự ý cùng Lục Phiến môn đạt thành giao dịch, rất có thể mang đến bất lợi cho vị thiếu giáo chủ Cửu Trọng giáo này. Dù sao Cửu Trọng giáo cũng là đối tượng Lục Phiến môn đang chú trọng tiến công, lẽ nào Lục Phiến môn sẽ không mượn cơ hội từ chỗ này chiếm cái gì đó. Mà mình ban nãy hoàn toàn không nghĩ đến Ly Hỏa được mất, xác thực có chút không nên.



Nghĩ tới đây, vốn lòng tràn đầy lửa giận cũng tiêu giảm không ít, Diệp Vô Truy rốt cục có thể bình tĩnh nhìn Ly Hỏa.



“Xem như tôi sơ sẩy, vậy hiện tại ý kiến của cậu là đồng ý hay không đồng ý?”



Nhìn Diệp Vô Truy lão lão thực thực không phát hỏa, Ly Hỏa đột nhiên nở nụ cười. “Đồng ý, vì sao không đồng ý? Giao dịch này đối với cậu và tôi đều có lợi, mà tôi cũng không cho rằng, hắn có thể từ tôi thám thính được cái gì?”




Hắn vốn định chế tạo ngăn cách giữa Diệp Vô Truy và Lục Phiến môn, nghĩ đã chế tạo ngăn cách thành công, không chừng giữa hai người trái lại sẽ nổi lên mâu thuẫn.



Mà thôi mà thôi, tạm thời nhận đi. Ai kêu mình thiên tính vạn tính, nhưng chung quy không tính ra được tâm tư Diệp Vô Truy.



Ba nam nhân ở đây, ngoại trừ Diệp Vô Truy vẻ mặt lãnh đạm, hai người còn lại trong tâm đều hậm hực không ngớt, nhưng không cách nào phát tiết.



Chỉ là lúc thỉnh thoảng hai mắt giao nhau, sẽ hung hăng trừng đối phương, lại lần nữa nghĩ người đối diện thực sự chướng mắt không gì sánh được.



Tìm một cơ hội, nhất định phải đem Cửu Trọng giáo giẫm đạp. Tổng bộ đầu Thương trong lòng thầm nghĩ.



Ly Hỏa bên này cũng nghĩ. Lục Phiến môn này có quá tiêu dao hay không, hôm nào phái mấy giáo chúng đên quấy nhiều một chút mới được, ừ, quyết định như thế.



Không biết tâm tư của hai người bên cạnh, Diệp Vô Tru chỉ cảm thấy hiểu rõ một cọc tâm sự, nhẹ nhõm một chút. Thế nhưng nhớ tới sư phụ hướng đi không rõ, rất có thể rơi vào trong tay Kha vương phủ, cậu lại có chút lo lắng. Mấy hôm trước phái vài Tàng Kiếm đệ tử theo dõi hắc y nhân bất minh, đến bây giờ vẫn không có tin tức, trong lòng Diệp Vô Truy sầu lo, cũng không ngồi yên nữa.



Cậu nhìn sang hai người bên cạnh đang mắt to trừng mắt nhỏ, mở miệng nói. “Hiện tại có thể đi khỏi chỗ này chứ, chờ nữa cũng không có ý nghĩa gì.”



Nói xong, nhấc chân lên muốn đi.



“Chậm đã.” Thương vội vàng hoàn hồn gọi cậu lại, đón ánh mắt vô cùng kinh ngạc của Diệp Vô Truy, nói. “Kỳ thực trước khi tôi đến đây, còn gọi một người tới. Phỏng chừng đi theo ký hiệu tôi lưu lại dọc đường, hắn rất nhanh sẽ đến.”