Toàn Tức Võng Du Chi Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 54 : Tiệc tối (hai)

Ngày đăng: 19:41 19/04/20


Tập đoàn Vạn Hoa mỗi năm mít tinh một lần, nói là mít tinh không bằng nói là tiệc tối khánh công.



Các đại cổ đông cùng cao tầng công ty tề tụ một chỗ, sau một năm bận rộn, một năm làm tổng kết công việc. Mà lên tiếng ngắn gọn chính là vũ hội cùng tiệc tối, còn lại là trường hợp của các phu nhân cùng tiểu thư —— câu một người con rể mỹ mãn, vị hôn phu tuyệt hảo.



Về phần rùa vàng được chọn hạng nhất kia, đương nhiên chính là tổng giám đốc hiện nay của tập đoàn, gia chủ Tần gia Tần Diễm.



Nói trên sự nghiệp, tướng mạo anh tuấn, nam nhân nằm ở tuổi hoàng kim, hiện nay cũng không có bạn gái. Một khối thịt dê béo như vậy ở trước mắt, có thể nào không khiến các tiểu thư khuê các này thèm nhỏ ba thước. Thế nhưng đẳng cấp cao cùng vị rùa vàng này, là thủ đoạn của hắn với người ngoài.



Tần Diễm cũng không bày ra thái độ lạnh lùng với phụ nữ, nhưng nụ cười ôn nhu kia lại khiến người không thể quá tiếp cận, không biết khiến bao nhiêu các thiếu nữ hoài xuân tránh lui ba bước —— nam nhân chung quy có thể nắm giữ chừng mực vừa đúng, khiến toàn bộ phụ nữ đều không thể tiếp cận vào phạm vi của hắn, đồng thời, cũng không có vẻ thất lễ.



Đối mặt với nụ cười bình yên mà ôn nhu kia, đưa ra một ít yêu cầu quấy nhiễu với hắn, tựa hồ là một chuyện quá phận. Phụ nữ không đành lòng khiến dung nhan tuấn mỹ kia bởi vì yêu cầu của mình mà dính một tầng bóng ma, cho nên phần lớn vẫn duy trì tâm lý chỉ có thể quan sát từ xa.



Nếu mình không chiếm được, cũng không thể để những người khác có được. Các tiểu thư đây đó âm thầm phân cao thấp. Cũng may nhờ có việc này, mấy lần Tần Diễm tham gia tiệc tối, tuy rằng có tương đối nhiều phụ nữ hoàn nghênh, nhưng đến nay cũng chưa rơi vào trong chuyện xấu màu hồng phấn nào.



Khác với các hoa hoa công tử hắn ở trong một bụi hoa thân không hề dính phấn, Tần Diễm từ nước ngoài trở về, càng ngoài ý muốn có vẻ phá lệ bảo thủ.



Vì vợ tương lai quý trọng thân thể của mình, có người truyền lưu hành vi của Tần Diễm như thế. Trong khoảng thời gian ngắn, lấy chuyên tâm thâm tình là điểm, Tần đại thiếu ở giữa các nữ sĩ càng nổi tiếng hơn. (Vì A Truy =)))



“Ông chủ, năm phút sau, là thời gian ngài lên đài đọc diễn văn.” Thư ký đi theo bên người Tần Diễm thì thầm nói, đồng thời chịu đựng ánh mắt sắc bén từ khắp hội trường truyền đến, không khỏi ngầm lau mồ hôi.



Ánh mắt sắc bén của những tiểu thư này, thật đúng là không phải dễ nhịn. Chỉ là gần kề bên người boss nói một câu mà thôi, có cần phải như vậy không?



Phụ nữ, phụ nữ a.



“Tôi đã biết.” Buông chén rượu trong tay, Tần Diễm nhìn người đổng sự xa xa phía trước gật đầu thăm hỏi, lập tức hướng phòng chuẩn bị phía sau đi đến.



Trước khi phát biểu làm chuẩn bị chu đáo, đây là thái độ cẩn thận trước sau như một của hắn. Mà trước khi đi vào phòng, Tần Diễm dừng lại hỏi một câu.



“Không gọi lại?”



Không đầu không đuôi nói một câu, thư ký cũng rất nhanh liền hiểu rõ, khẽ lắc đầu nói. “Thật đáng tiếc, đối phương còn chưa gọi điện lại.”



Vì chuẩn bị một hồi phát biểu, điện thoại di động của Tần Diễm đặt ở chỗ thư ký. Hắn vừa hỏi kia, tự nhiên là vấn đề mấy ngày nay vẫn quan tâm vị kia có gọi điện thoại trả lời hay không.



Nhận được đáp án phủ định. Thư ký còn chưa kịp quan sát thần sắc Tần Diễm, boss lớn đã đẩy cửa đi vào phòng chuẩn bị.



“Ba ——” Tiếng động không nhẹ vang lên, trước khi thư ký còn chưa theo vào, Tần Diễm liền vung tay đóng cửa lại.
Tiếu Hoa Sinh lúc này mới nhớ tới chuyện đến muộn, gia chủ Tề gia đều đã ròi khỏi phòng tiệc, đây nói rõ phần đọc diễn văn đầu buổi tiệc đã kết thúc. Mình bây giờ đến, nhất định phải bị giáo huấn!



Tề Dã nhìn biểu tình của hắn, tiếp tục nói. “Chậm một chút nữa, chỉ sợ không phải cho ăn giáo huấn đơn giản như vậy.”



“Vậy, vậy A Dã tới đi vào trước! Bản thân cậu cẩn thận một chút, có chuyện gì, lập tức gọi điện thoại cho tớ! Lập tức!” Một bên hướng Tề Dã hô, Tiếu Hoa Sinh xoay người chạy ào vào trong phòng tiệc.



Mà lúc không nhìn thấy Tiếu Hoa Sinh, Tề Dã thu hồi nụ cười bên mép, thanh âm bình thản nói.



“Dần đường đi.”



“Vâng! Mời đi bên này, Tề tiên sinh.”



Bên phía kia, Tiếu Hoa Sinh điên điên chàng chàng chạy ào vào phòng tiệc, tự nhiên khiến cho mọi người quan tâm, trong đó không thiếu tiếng cười có chút hả hê của một ít người.



Cậu ấm Tiếu gia đã đánh mất mặt mũi, chỉ có thể đón ánh mắt lãnh lệ của cha già nhà mình xấu hổ đi qua, rất nhiều người xung quanh, đều buồn cười nhìn một màn này.



Nhưng mà, trong đông đảo tầm mắt quan sát, lại có một đạo mang hàm nghĩa khác.



“Người nọ là ai?”



Tần Diễm hỏi, ngữ khí tựa hồ không có gì khác.



“Vị kia là tam thiếu gia Tiếu gia, bình thường không dự họp qua trường hợp này, ngài còn chưa thấy qua hắn. “Thư ký cung kính nói.



“À ——?” Ngữ điệu dư âm kéo dài, tựa hồ mang theo một phần ý khác. “Tiếu gia tam thiếu.”



Ngón tay ở nơi bí mật gõ gõ, biểu thị công khai tâm tình chủ nhân lúc này không bình thường.



Trong nháy mắt người đến gần trong phòng, Tần Diễm đã nhận ra hắn. Hảo Mộng Vô Hoa, bóng đèn luôn khiến hắn âm thầm cắn răng, sao hắn lại không nhớ rõ?



“Hảo Mộng Vô Hoa là người Tiếu gia, như vậy, thân phận cậu là gì?” Thanh âm trầm trầm, ngoại trừ chính hắn, ai cũng không nghe thấy.



Tần Diễm chậm rãi đọc ra cái tên kia.



“Diệp Vô Truy.”