Tội Cho Cô Gái Đó

Chương 39 : Trả thù và vị tha (2)

Ngày đăng: 03:36 19/04/20


22:30 AI CẬP



Ai Cập cổ đại là một nền văn minh cổ đại nằm ở đông bắc châu Phi, tập trung dọc theo hạ lưu của sông Nile thuộc khu vực ngày nay là đất nước Ai Cập. Nó là một trong sáu nền văn minh phát sinh một cách độc lập trên thế giới. Nền văn minh Ai Cập được thống nhất lại vào năm 3150 TCN (theo trình tự thời gian của bảng niên đại Ai Cập)[1] với sự thống nhất chính trị của Thượng và Hạ Ai Cập dưới thời vị pharaoh đầu tiên.[2] Lịch sử của Ai Cập cổ đại đã trải qua một loạt các thời kỳ vương quốc ổn định, và các giai đoạn hỗn loạn giữa chúng được gọi là các giai đoạn chuyển tiếp: Cổ vương quốc Sơ kỳ Đồ đồng, Trung vương quốc tương ứng giai đoạn Trung kỳ Đồ Đồng và Tân vương quốc ứng với Hậu kỳ Đồ đồng.



Ai Cập đạt đến đỉnh cao của quyền lực của nó vào giai đoạn Tân Vương Quốc, trong thời kỳ Ramesside, vào thời điểm đó nó sánh ngang với đế quốc Hittite, đế quốc Assyria và đế chế Mitanni, trước khi bước vào giai đoạn dần suy yếu. Ai Cập đã bị xâm chiếm hoặc chinh phục bởi một loạt các cường quốc nước ngoài, chẳng hạn như người Canaan/Hyksos, Lybia, người Nubia, Assyria, Babylon, Ba Tư dưới triều đại Achaemenid, và người Macedonia trong thời kỳ chuyển tiếp thứ ba và giai đoạn hậu thời Ai Cập. Sau khi Alexander Đại Đế qua đời, một trong những tướng lĩnh của ông, Ptolemy I Soter, đã tuyên bố ông ta là vị vua mới của Ai Cập. Triều đại Ptolemy gốc Hy Lạp này đã cai trị Ai Cập cho đến năm 30 TCN khi nó rơi vào tay đế quốc La Mã và trở thành một tỉnh La Mã.[3]



Sự thành công của nền văn minh Ai Cập cổ đại một phần đến từ khả năng thích ứng của nó với các điều kiện của thung lũng sông Nile cho sản xuất nông nghiệp. Từ việc có thể dự đoán trước lũ lụt và việc điều tiết thủy lợi ở khu vực thung lũng màu mỡ đã tạo ra nhiều nông sản dư thừa, giúp nuôi dưỡng một lượng dân số đông hơn, tạo điều kiện phát triển xã hội và văn hóa. Với việc có nhiều nguồn lực dư thừa, nhà nước đã tập trung vào việc khai thác khoáng sản ở các thung lũng và các khu vực sa mạc xung quanh, cũng như việc sớm phát triển một hệ thống chữ viết độc lập, tổ chức xây dựng tập thể và các dự án nông nghiệp, thương mại với khu vực xung quanh, và xây dựng một đội quân nhằm mục đích đánh bại kẻ thù nước ngoài và khẳng định sự thống trị của Ai Cập. Thúc đẩy và tổ chức những hoạt động này là một bộ máy quan lại gồm các ký lục ưu tú, những nhà lãnh đạo tôn giáo, và các quan lại dưới sự kiểm soát của một pharaoh, người đảm bảo sự hợp tác và đoàn kết của toàn thể người dân Ai Cập dưới một hệ thống tín điều tôn giáo tinh vi.[4][5]



Những thành tựu của người Ai Cập cổ đại bao gồm khai thác đá, khảo sát và kỹ thuật xây dựng hỗ trợ cho việc xây dựng các công trình kim tự tháp, đền thờ, và cột tháp tưởng niệm; một hệ thống toán học, một hệ thống thực hành y học hiệu quả, hệ thống thủy lợi và kỹ thuật sản xuất nông nghiệp, những tàu thủy đầu tiên được biết đến trên thế giới,[6] công nghệ gốm sứ và thủy tinh của Ai Cập, những thể loại văn học mới, và các hiệp ước hòa bình được biết đến sớm nhất, được ký kết với người Hittite.[7]



Ai Cập đã để lại một di sản lâu dài. Nghệ thuật và kiến ​​trúc của nó đã được sao chép rộng rãi, và các cổ vật của nó còn được đưa tới khắp mọi nơi trên thế giới. Những tàn tích hùng vĩ của nó đã truyền cảm hứng cho trí tưởng tượng của du khách và nhà văn trong nhiều thế kỷ. Sự quan tâm mới hình thành dành cho những cổ vật và các cuộc khai quật trong thời kỳ cận đại ở châu Âu và Ai Cập dẫn đến việc khai sinh ra ngành Ai Cập học để nghiên cứu nền văn minh Ai Cập và một sự đánh giá đúng đắn hơn đối với di sản văn hóa của nó.[8]



“Cô ấy đâu”- Giọng Rer trầm mặc nhìn người con gái trẻ tuổi trước mặt.



Một cô gái ăn mặc khá sexy, khoát trên người một tông đen, toàn thân cô đầy mùi nước hoa quyến rũ. Cô tiến lại gần chỗ của Rer:



“chàng trai anh hỏi em hả? Hi em đây thây “ -Hà Phương sán lại gần Rer làm cho mùi nước hoa nồng nặc bốc lên làm anh khó chịu.



“anh hỏi em Runa cô ấy đâu? Phương phương anh không muốn nhìn hai em trả thù lẫn nhau như vậy đâu “ -Rer gạt tay Hà Phương ra rồi bước ra chỗ khác.



“hờ anh đến tìm em là vì cô ta ư? nếu không phải là vì cô ta thì chắc anh cũng không nhớ nổi em còn tồn tại không nhỉ Rer? anh yêu cô ta mất rồi, thực sự đã phải lòng cô ta rồi. Em hận cô ta hận cô ta vì những chuyện trong quá khứ và cô ta đã giết ba em”



“Bỏ qua đi được không và mau đưa thuốc giải cho cô ấy đi,làm ơn Phương Phương?”



“đây là lời khẩu cẩn sao?anh có muốn biết cô ta người con gái của anh đang bị sao không?”-Nói xong Hà Phương giơ cái laptop lên đập vào mắt anh là hình ảnh người con gái đang bị một con rắn hổ mang quấn giữ làm tim anh sao nhoãng.



“Cái gì đây?”



“Đây không phải là con rắn hổ mang bình thường mà chính là con rắn đã cắn chết Nữ hoàng xinh đẹp và quyền lực trong lịch sử Ai Cập cổ đại Cleopatra và hai thị nữ “




BẰNG BẰNG



Cô nã hai phát súng vào da của chúng nhưng dường như phản công vô nghĩa, da của chúng giống như một bộ áo giáp để bảo vệ phần thịt bên trong của mình.VẬn lộn với nó một hồi cô dường như kiệt sức, làm sao đây cô không thể bỏ mạng ở đây được còn Cry thì sao? Cô phải mang thuốc giải về cức Cry, nhất đinh nhất định.



“Runa Runa “ -XA xa có tiếng người gọi và chạy tới là Tuấn, sao anh lại ở đây? Cứu cô.



“Tuấn sao anh lại ở đây?”



“đừng nói nữa làm sao lại có con rắn như vậy?”



Cô không trả lời rồi nhìn lại nó,cầm dây thừng da rắn trên tay nắm chặt thật chặt rồi từng phát quất vào người nó. “Nó không phải rắn hổ mang bình thường mà là rắn hổ mang sống ở những thế kỉ 30 trước công nguyên là con rắn độc đã giết Nữ hoàng xinh đẹp và quyền lực trong lịch sử Ai Cập cổ đại Cleopatra và hai thị nữ “



“cái gì cơ “



“Nó đã được cho uống máu của người và nghe theo lệnh của họ để đuợc sai khiến “



“sao Hà Phương có được nó?”



“rất có thể cô ta là hậu duệ của Cleopatra bị mất tích..”



Tuấn bàng hoàng trước sự trả lời không hề chớp mắt của Runa, anh khâm phục cô gái này vô cùng.MẶc dù vẫn ngờ ngợ nhưng anh vẫn rất tin những lời cô nói.



Runa nhìn ánh lửa nhập nhòa khắp nơi và cũng nghĩ ra một cách, rắn cần mang lớp da cứng để có thể chịu được lực ma sát liên tục. Một số loài bò trên các thân cây xù xì, còn loài khác thì chui xuống lớp cát thô ráp. Da của mỗi loài rắn có bề dày và cấu tạo khác nhau. Tuy nhiên, da chúng đều có một điểm chung: Cứng bên ngoài nhưng từ từ mềm bên trong. Vật thể có tính năng chuyển từ cứng bên ngoài sang mềm dẻo bên trong có thể phân tán một lực va chạm trên diện tích lớn hơn.



Thế nên, cấu tạo độc đáo của da rắn giúp nó có đủ lực ma sát để bám trên mặt đất hầu di chuyển, đồng thời làm áp lực từ những tảng đá nhọn phân tán đều nên da rắn ít bị tổn thương. Sức bền là điều thiết yếu, vì cứ hai đến ba tháng thì rắn mới lột da một lần.



Vật thể có đặc tính giống da rắn có thể hữu ích trong lĩnh vực y khoa, chẳng hạn, trong việc chế tạo các bộ phận cấy ghép nhân tạo tăng sức bền, chống trượt. Ngoài ra, nếu máy móc liên quan đến băng chuyền được mô phỏng theo cấu tạo của da rắn thì có thể chỉ cần dùng ít chất bôi trơn gây ô nhiễm.