Tối Cường Cuồng Dâm Đại Đế
Chương 24 :
Ngày đăng: 22:44 01/08/20
Chương 24: Đào Bảo Vạn Linh Các.
Không lâu sau hai người xuất hiện trước một tòa lâu các cao chót vót cực kỳ nguy nga ngay tại trung thành Tây. Nơi này trước đó không lâu Trần Minh Nguyệt vừa bước vào, cho tới tận lúc này vẫn chưa đi ra. Vậy mà Trần Linh Nhi cùng Phàm Long lại đi vào.
Đương nhiên hai người đến không phải tìm nhị tiều thư Hoàng Kiều Chi mà đi bán Huyết Tinh thảo. tiếp đón hai người là một tên tiểu nhị có tu vi luyện khí tầng 5.
“ xin mời Tiểu Thu vào bên trong” tên kia cũng rất là tinh mắt, nhìn thấy Trần Linh Nhi liền tới chào hỏi, còn đối với Phàm Long hắn chỉ cho là một tên sai mặt bất nhập lưu mà thôi.
“ hắc hắc! ta cần bán một gốc Huyết Tinh Thảo!” giọng Trần Linh Nhi rất lớn gây chú ý đến mọi người xung quanh.
“ nơi này không tiện nói chuyện! mời Tiểu Thư vào trong ta sẽ mời giám định sư đến!” tên tiều nhịu rất là cung kính phải phép nói.
“ tốt! Long ca! chúng ta đi!”
Rất nhanh hai người được tiếp dẫn vào một phòng khách bố trí tại lầu một. gian phòng này khá là rộng lớn, xung quanh có rất nhiều kệ chứa đồ, thế nhưng đa phần chỉ là những vật bài trí mà thôi còn về phần giá trị thì cũng chẳng được bao nhiêu.
“ Không biết vị tiểu thư này muốn bán linh thảo gì ?” một lão đầu có bộ dáng trạc lục tuần râu tóc bạc phơ bước ra chào hỏi.
“ Là Tam giai linh thảo Huyết Linh Thảo?” Phàm Long bước lên trước, lấy từ trong ngực ra một gốc linh thảo tươi mới.
“ Oh! “ Lão giả tiếp nhận gốc linh thảo rồi oh lên một tiếng.
“ thật không ngờ là Huyết Linh Thảo! vị tiểu hữu thật là tinh mắt!” lão giả khen một câu, thế nhưng không biết hắn đang khen ai.
Huyết Linh Thảo có chu kỳ sinh trường khá dài, ít nhấ cũng 30 năm mới thành thục, thế nhưng nó lại có bộ dáng thập phần giông Tu Hồng Thảo, nên thường bị nhầm lẫn cho là Tu Hồng Thảo bị nhổ trước khi trưởng thành.
“ Tam giai Linh Thảo Huyết Linh Thảo có giá 300 hạ phẩm linh thạch!” lão giả cho một cái gì hợp lý nhất.
Thông thường tam giai linh thảo cũng chỉ có giá này mà thôi, thế nhưng luyện chế thành đan dược, thì một viên Tinh Huyết Đan lại có giá trên trời từ 4000 đến 5000 hạ phẩm linh thạch.
Vì thế chức nghiệp luyện dược sư chính là một nghề ân nên làm ra, nhưng không phải cũng có thể làm được luyện dược sư. Cho dù có thiên phú luyện dược cũng không dễ dàng luyện chế. Có nhiều tu sĩ cả đời chỉ là một gã luyện dược sư cấp 1 mà thôi.
Bỗng dưng thu nhập được 300 hạ phẩm linh thạch Trần Linh Nhi vui đến thích mắt, sau khi nhận linh thạch nàng lại kéo Phàm Long sang một khu khác thuộc Vạn Linh Các.
Nơi này tập trung rất là đông tu sĩ, chí ít có khoảng 100 tên tại khu vực này, nhân viên Vạn Linh Các cũng nhiều hơn so với sảnh đường tiếp khách rất nhiều.
“ Dâm ca ca! hôm nay chúng ta chơi đá đi! Ha ha ha!” Trần Linh Nhi cười nói.
“ Chơi Đá!” Phàm Long không nhịn được liên tới việc kia, thế nhưng hắn ngay lập tức lắc đầu.
Trần Linh Nhi nói chơi đá quả thật không sai, nhưng nói một cách đúng hơn, đó là đỗ thạch, giống như một kiểu đánh bạc của tu chân giới.
Đây là một loại thạch đặc biệt được đào móc trong khoáng mạch tự nhiên, bên trong khoáng thạch này thông thường sẽ ẩn chứa một loại tài nguyên tu chân, như khoáng thạch, tinh hạch, nội đan thậm chí là thiên tài địa bảo.
Thế nhưng không phải viên đá nào cũng khai ra bảo vật, thế nên giới tu chân thường gọi vui là Chơi Đá, Đỗ Thạch,Đào Bảo hay là đánh cược đều được.
Đỗ Thạch cũng chính là một khối béo bỡ ăn nên làm ra cho rất nhiều tu sĩ. Có lần vào năm trước có một vị tán tu Trúc Cơ trung kỳ, khia một khối đổ thạch chỉ có trăm linh thạch, nhưng hắn lại khai ra một viên nội đan yêu thú cấp 5 có giá trị chừng 10 vạn hạ phẩm linh thạch.
Lại có lời đồn Thành Chủ Định Tường cũng từ khai thạch, ra được một viên Cực Phẩm Linh Thạch. Còn có rất nhiều lời đồn đoán cũng nhưng suy luận về khai thạch, không biết những tin đó có thật hay không, thế nhưng Đỗ Thạch rất được ưu chuộng tại đây.
Đỗ Thạch dường như là một khối đá bình thường, nhưng nó lại có một tính chất cực kỳ đặc thù là ngăn thần thức, sau khi thạch được khai ra thì lớp vỏ ngoài sẽ tan thành đất bụi, không có khả năng tái thiếc làm vật liệu. Và đó cũng là cách nhận biết thông thường nhất giửa đỗ thạch và các loại khoáng thạch khác.
Với 300 linh thạch trong tay, thì hai người cũng chỉ có thể vào cưỡi ngựa xem hoa mà thôi, chứ với số tài lực ít ỏi kia thì khó mà đào được bảo.
“ Dâm ca ca! nhanh! Nhanh! Bên kia đang khai thạch!” Trần Linh Nhi kéo Phàm Long đi về một phương hướng tập trung khá nhiều tu sĩ.
Đó là nơi khai thạch, lúc này trên đài khai thạch mà một vị tu sĩ có tu vi trúc cơ hậu kỳ, râu tóc bạc phơ, thế nhưng đôi mắt cực kỳ thâm thúy rất có thần.
“ Oa! Đó là Lý Long Đại sư!” có một tu sĩ không nhịn được mà hô lên.
“ thật không ngờ là Lý Long đại sư! Hôm nay được tận mắt nhìn thấy đại sư khai thạch thật sự là phước ba đời!”
Tại khu thành Tây này, vị Lý Long kia quả thật là một tu sĩ cực kỳ nỗi tiếng trong lĩnh cực khai thạch, trước kia lão chỉ là một tên luyện khí tu sĩ bất nhập lưu như Phàm Long, thế nhưng lão lại rất có tạo nghệ nhìn và quan sát đỗ thạch.
Với hơn 200 hành nghề của lão, hầu như lão sẽ không bao giờ chọn nhầm đỗ thạch rỗng. chí ít cũng phải có gí trị trên 500 linh thạch.
Trên tay Lý Long lúc này là một khối đỗ thạch to chừng một cái bồn rửa mặt. lớp vỏ ngoài có từng đường vân màu nâu sậm, nếu nhìn thận kỹ giữa những đường vân đó có một tia hắc tuyến.
Lý Long dùng một cái chùy cùng một cái đục, không ngừng gõ từ lớp vỏ bên ngoài ra.
“ Cóc!” âm thanh đá vỡ vụn, lóe lên một tia ánh sáng xanh lục.
“phát màu rồi! màu lục! là ngọc Bích! Hay Linh thạch!” một số người la lên, phấn kích vô cùng.
Khóe miệng Lý Long vểnh lên một cái, lão vô cùng thích ý với thái độ này của mọi người. lão tuổi đã cao, tuy đã là trúc cơ hậu kỳ, nhưng lại vô vọng kết đan. Vì thế đỗ thạch và nổi danh chính là mục đích sống trong những ngày tháng cuối cùng của lão.
“ là Diệp Bích Tinh Ngọc! tài liệu trung phẩm luyện chế pháp trận!” một người biết nhìn hàng hô lên. Hắn ta cũng là một tên trận pháp sư nên nhìn hàng là biết liền.
“ Diệp Bích Tinh Ngọc! ha ha ha lần này Lý Long đại sư kiếm được không ích rồi!” một người khác lên tiếng.
Diệp Bích Tinh Ngọc dùng để luyện chế trận pháp cấp 3 trở lên, một tài liệu khá là trân quý, gí trị liên thành, ít nhất cung 1000 khối trung phẩm linh thạch một mảnh nho to bằng đầu ngón tay. Nhưng khối Diệp Bích Tinh Ngọc này lại to như thế, giá trị cũng hơn vạn Trung Phẩm Linh Thạch.
Trần Linh Nhi thích thú không nhừng nàng không ngừng tu hô theo mấy cái tu sĩ kia. Phàm Long mắt cũng sáng khi thấy người đào bảo.
Hắn cũng bắt đầu quan sát những khối Đỗ thạch trên các gian hàng, mấy cái tên tiểu nhị khi nhìn thấy bộ dạng của hắn thì liếc mắt ngó lơ. Đám người kai cũng tin tường chỉ một tên luyện khí 3 tầng thì lấy đâu ra linh thạch để mua đỗ thạch chứ.
Đinh! Phát hiệm Tụ Bảo Thạch phế phẩm.
Ngay khi tay hắn chạm vào một khối đỗ thạch, âm thanh hệ thống vang lên.
Thân hình hắn khẽ dừng một phát, giống như người máy bị chạm dây không thể cử động được vậy.
“ chẳng lẻ! ha ha ha! Ta phát tài rồi!” Phàm Long kinh hỷ.
Hắn thật không thể nào ngờ tính năng đặc thù của hệ thống có thể giúp hắn tìm ra tin tức vật phẩm.
Đinh! Phát hiệm Tụ Bảo Thạch phế phẩm.
Hắn tiếp tục chạm vào một khối đổ thạch khác, âm thanh tương tự vang lên.
“ Dâm ca ca! ngươi làm sao vậy!” Linh Nhi đôi mắt linh động quan sát thật kỹ Phàm Long.
“ không phải muội muốn đi chơi đá hay sao! Hôm nay ta sẽ chơi với muội!” Phàm Long tay không ngừng sờ sờ lên những viên Đỗ Thạch.
“ Tiểu Tử! ngươi nếu còn động tay vào Đỗ Thạch ta sẽ chặt tay ngươi!” một tên tiểu nhị quái khí lên tiếng.
“ gì! Ngươi hung hăng cái gì! Long ca ca! thích sờ thì làm sao! Ngươi quản được!” Trần Linh Nhi đang hứng thú, bỗng nhiên bị lời nói tên tiểu nhị vừa rồi chọc giận.
Trên đời này nàng có hai người quan trọng nhất, một là tỷ tỷ cùa nàng, người thứ hai đương nhiên là Phàm Long rồi. khi không lại bị người khác mắng chửi nam nhân của mình ai lại không nổi máu nóng.
“ một con gà Luyện Khí tầng 3 lam gì có linh thạch mua Đỗ Thạch! Các ngươi tự soi mặt mình vào nước tiểu xme có đủ tư cách hay không ?” tên kia tiếp tục quái khí.
Hắn tuy là một cái nho nhỏ người phục vụ, thế nhưng cậu hắn là chấp sữ khu đổ thạch hạ phẩm, thế nên trong đám nhân viên khu này hắn cũng tính là một kẽ có một chút quyền lực. ngay cả mấy tu sĩ đến đây đỗ thạch cũng cho hắn một chút mặt mũi.
Không lâu sau hai người xuất hiện trước một tòa lâu các cao chót vót cực kỳ nguy nga ngay tại trung thành Tây. Nơi này trước đó không lâu Trần Minh Nguyệt vừa bước vào, cho tới tận lúc này vẫn chưa đi ra. Vậy mà Trần Linh Nhi cùng Phàm Long lại đi vào.
Đương nhiên hai người đến không phải tìm nhị tiều thư Hoàng Kiều Chi mà đi bán Huyết Tinh thảo. tiếp đón hai người là một tên tiểu nhị có tu vi luyện khí tầng 5.
“ xin mời Tiểu Thu vào bên trong” tên kia cũng rất là tinh mắt, nhìn thấy Trần Linh Nhi liền tới chào hỏi, còn đối với Phàm Long hắn chỉ cho là một tên sai mặt bất nhập lưu mà thôi.
“ hắc hắc! ta cần bán một gốc Huyết Tinh Thảo!” giọng Trần Linh Nhi rất lớn gây chú ý đến mọi người xung quanh.
“ nơi này không tiện nói chuyện! mời Tiểu Thư vào trong ta sẽ mời giám định sư đến!” tên tiều nhịu rất là cung kính phải phép nói.
“ tốt! Long ca! chúng ta đi!”
Rất nhanh hai người được tiếp dẫn vào một phòng khách bố trí tại lầu một. gian phòng này khá là rộng lớn, xung quanh có rất nhiều kệ chứa đồ, thế nhưng đa phần chỉ là những vật bài trí mà thôi còn về phần giá trị thì cũng chẳng được bao nhiêu.
“ Không biết vị tiểu thư này muốn bán linh thảo gì ?” một lão đầu có bộ dáng trạc lục tuần râu tóc bạc phơ bước ra chào hỏi.
“ Là Tam giai linh thảo Huyết Linh Thảo?” Phàm Long bước lên trước, lấy từ trong ngực ra một gốc linh thảo tươi mới.
“ Oh! “ Lão giả tiếp nhận gốc linh thảo rồi oh lên một tiếng.
“ thật không ngờ là Huyết Linh Thảo! vị tiểu hữu thật là tinh mắt!” lão giả khen một câu, thế nhưng không biết hắn đang khen ai.
Huyết Linh Thảo có chu kỳ sinh trường khá dài, ít nhấ cũng 30 năm mới thành thục, thế nhưng nó lại có bộ dáng thập phần giông Tu Hồng Thảo, nên thường bị nhầm lẫn cho là Tu Hồng Thảo bị nhổ trước khi trưởng thành.
“ Tam giai Linh Thảo Huyết Linh Thảo có giá 300 hạ phẩm linh thạch!” lão giả cho một cái gì hợp lý nhất.
Thông thường tam giai linh thảo cũng chỉ có giá này mà thôi, thế nhưng luyện chế thành đan dược, thì một viên Tinh Huyết Đan lại có giá trên trời từ 4000 đến 5000 hạ phẩm linh thạch.
Vì thế chức nghiệp luyện dược sư chính là một nghề ân nên làm ra, nhưng không phải cũng có thể làm được luyện dược sư. Cho dù có thiên phú luyện dược cũng không dễ dàng luyện chế. Có nhiều tu sĩ cả đời chỉ là một gã luyện dược sư cấp 1 mà thôi.
Bỗng dưng thu nhập được 300 hạ phẩm linh thạch Trần Linh Nhi vui đến thích mắt, sau khi nhận linh thạch nàng lại kéo Phàm Long sang một khu khác thuộc Vạn Linh Các.
Nơi này tập trung rất là đông tu sĩ, chí ít có khoảng 100 tên tại khu vực này, nhân viên Vạn Linh Các cũng nhiều hơn so với sảnh đường tiếp khách rất nhiều.
“ Dâm ca ca! hôm nay chúng ta chơi đá đi! Ha ha ha!” Trần Linh Nhi cười nói.
“ Chơi Đá!” Phàm Long không nhịn được liên tới việc kia, thế nhưng hắn ngay lập tức lắc đầu.
Trần Linh Nhi nói chơi đá quả thật không sai, nhưng nói một cách đúng hơn, đó là đỗ thạch, giống như một kiểu đánh bạc của tu chân giới.
Đây là một loại thạch đặc biệt được đào móc trong khoáng mạch tự nhiên, bên trong khoáng thạch này thông thường sẽ ẩn chứa một loại tài nguyên tu chân, như khoáng thạch, tinh hạch, nội đan thậm chí là thiên tài địa bảo.
Thế nhưng không phải viên đá nào cũng khai ra bảo vật, thế nên giới tu chân thường gọi vui là Chơi Đá, Đỗ Thạch,Đào Bảo hay là đánh cược đều được.
Đỗ Thạch cũng chính là một khối béo bỡ ăn nên làm ra cho rất nhiều tu sĩ. Có lần vào năm trước có một vị tán tu Trúc Cơ trung kỳ, khia một khối đổ thạch chỉ có trăm linh thạch, nhưng hắn lại khai ra một viên nội đan yêu thú cấp 5 có giá trị chừng 10 vạn hạ phẩm linh thạch.
Lại có lời đồn Thành Chủ Định Tường cũng từ khai thạch, ra được một viên Cực Phẩm Linh Thạch. Còn có rất nhiều lời đồn đoán cũng nhưng suy luận về khai thạch, không biết những tin đó có thật hay không, thế nhưng Đỗ Thạch rất được ưu chuộng tại đây.
Đỗ Thạch dường như là một khối đá bình thường, nhưng nó lại có một tính chất cực kỳ đặc thù là ngăn thần thức, sau khi thạch được khai ra thì lớp vỏ ngoài sẽ tan thành đất bụi, không có khả năng tái thiếc làm vật liệu. Và đó cũng là cách nhận biết thông thường nhất giửa đỗ thạch và các loại khoáng thạch khác.
Với 300 linh thạch trong tay, thì hai người cũng chỉ có thể vào cưỡi ngựa xem hoa mà thôi, chứ với số tài lực ít ỏi kia thì khó mà đào được bảo.
“ Dâm ca ca! nhanh! Nhanh! Bên kia đang khai thạch!” Trần Linh Nhi kéo Phàm Long đi về một phương hướng tập trung khá nhiều tu sĩ.
Đó là nơi khai thạch, lúc này trên đài khai thạch mà một vị tu sĩ có tu vi trúc cơ hậu kỳ, râu tóc bạc phơ, thế nhưng đôi mắt cực kỳ thâm thúy rất có thần.
“ Oa! Đó là Lý Long Đại sư!” có một tu sĩ không nhịn được mà hô lên.
“ thật không ngờ là Lý Long đại sư! Hôm nay được tận mắt nhìn thấy đại sư khai thạch thật sự là phước ba đời!”
Tại khu thành Tây này, vị Lý Long kia quả thật là một tu sĩ cực kỳ nỗi tiếng trong lĩnh cực khai thạch, trước kia lão chỉ là một tên luyện khí tu sĩ bất nhập lưu như Phàm Long, thế nhưng lão lại rất có tạo nghệ nhìn và quan sát đỗ thạch.
Với hơn 200 hành nghề của lão, hầu như lão sẽ không bao giờ chọn nhầm đỗ thạch rỗng. chí ít cũng phải có gí trị trên 500 linh thạch.
Trên tay Lý Long lúc này là một khối đỗ thạch to chừng một cái bồn rửa mặt. lớp vỏ ngoài có từng đường vân màu nâu sậm, nếu nhìn thận kỹ giữa những đường vân đó có một tia hắc tuyến.
Lý Long dùng một cái chùy cùng một cái đục, không ngừng gõ từ lớp vỏ bên ngoài ra.
“ Cóc!” âm thanh đá vỡ vụn, lóe lên một tia ánh sáng xanh lục.
“phát màu rồi! màu lục! là ngọc Bích! Hay Linh thạch!” một số người la lên, phấn kích vô cùng.
Khóe miệng Lý Long vểnh lên một cái, lão vô cùng thích ý với thái độ này của mọi người. lão tuổi đã cao, tuy đã là trúc cơ hậu kỳ, nhưng lại vô vọng kết đan. Vì thế đỗ thạch và nổi danh chính là mục đích sống trong những ngày tháng cuối cùng của lão.
“ là Diệp Bích Tinh Ngọc! tài liệu trung phẩm luyện chế pháp trận!” một người biết nhìn hàng hô lên. Hắn ta cũng là một tên trận pháp sư nên nhìn hàng là biết liền.
“ Diệp Bích Tinh Ngọc! ha ha ha lần này Lý Long đại sư kiếm được không ích rồi!” một người khác lên tiếng.
Diệp Bích Tinh Ngọc dùng để luyện chế trận pháp cấp 3 trở lên, một tài liệu khá là trân quý, gí trị liên thành, ít nhất cung 1000 khối trung phẩm linh thạch một mảnh nho to bằng đầu ngón tay. Nhưng khối Diệp Bích Tinh Ngọc này lại to như thế, giá trị cũng hơn vạn Trung Phẩm Linh Thạch.
Trần Linh Nhi thích thú không nhừng nàng không ngừng tu hô theo mấy cái tu sĩ kia. Phàm Long mắt cũng sáng khi thấy người đào bảo.
Hắn cũng bắt đầu quan sát những khối Đỗ thạch trên các gian hàng, mấy cái tên tiểu nhị khi nhìn thấy bộ dạng của hắn thì liếc mắt ngó lơ. Đám người kai cũng tin tường chỉ một tên luyện khí 3 tầng thì lấy đâu ra linh thạch để mua đỗ thạch chứ.
Đinh! Phát hiệm Tụ Bảo Thạch phế phẩm.
Ngay khi tay hắn chạm vào một khối đỗ thạch, âm thanh hệ thống vang lên.
Thân hình hắn khẽ dừng một phát, giống như người máy bị chạm dây không thể cử động được vậy.
“ chẳng lẻ! ha ha ha! Ta phát tài rồi!” Phàm Long kinh hỷ.
Hắn thật không thể nào ngờ tính năng đặc thù của hệ thống có thể giúp hắn tìm ra tin tức vật phẩm.
Đinh! Phát hiệm Tụ Bảo Thạch phế phẩm.
Hắn tiếp tục chạm vào một khối đổ thạch khác, âm thanh tương tự vang lên.
“ Dâm ca ca! ngươi làm sao vậy!” Linh Nhi đôi mắt linh động quan sát thật kỹ Phàm Long.
“ không phải muội muốn đi chơi đá hay sao! Hôm nay ta sẽ chơi với muội!” Phàm Long tay không ngừng sờ sờ lên những viên Đỗ Thạch.
“ Tiểu Tử! ngươi nếu còn động tay vào Đỗ Thạch ta sẽ chặt tay ngươi!” một tên tiểu nhị quái khí lên tiếng.
“ gì! Ngươi hung hăng cái gì! Long ca ca! thích sờ thì làm sao! Ngươi quản được!” Trần Linh Nhi đang hứng thú, bỗng nhiên bị lời nói tên tiểu nhị vừa rồi chọc giận.
Trên đời này nàng có hai người quan trọng nhất, một là tỷ tỷ cùa nàng, người thứ hai đương nhiên là Phàm Long rồi. khi không lại bị người khác mắng chửi nam nhân của mình ai lại không nổi máu nóng.
“ một con gà Luyện Khí tầng 3 lam gì có linh thạch mua Đỗ Thạch! Các ngươi tự soi mặt mình vào nước tiểu xme có đủ tư cách hay không ?” tên kia tiếp tục quái khí.
Hắn tuy là một cái nho nhỏ người phục vụ, thế nhưng cậu hắn là chấp sữ khu đổ thạch hạ phẩm, thế nên trong đám nhân viên khu này hắn cũng tính là một kẽ có một chút quyền lực. ngay cả mấy tu sĩ đến đây đỗ thạch cũng cho hắn một chút mặt mũi.