Tối Cường Cuồng Dâm Đại Đế
Chương 57 :
Ngày đăng: 22:45 01/08/20
Chương 57: Cuồng Loạn
Bên trong Tam Giới Tháp lúc này là một hình ảnh hoàn toàn khác biệt, Diễm Hồng lúc này đã khóc như mưa, nàng muốn gào thét muốn lao ra ngoài, thế nhưng thể thể Tiểu Tam khi nãy đã vận dụng bí pháp đem đóa Liên Hoa hỏa diễm ra ngoài. Thế nên lúc này tạm thời nàng không thể cho ai ra hoặc vào bên trong Tam Giới Tháp được.
Mà Diễm Hồng sau khi nghe được những lời trăn trối trước khi chết của cha mình đả khóc như mưa, thì ra từ trước tới giờ nàng luôn hiểu lần cha mính, luôn cho rằng cha mình vì bảo vật mà giết hại mẫu thân.
Chúng nữ cũng rất là đồng cảm với Diễm Hồng, cả một đám không có nói gì chỉ ôm nàng an ủi.
Phàm Long lúc này cũng chẳng quan tâm đến âm thanh hệ thống không ngừng thông báo mà bản thân ôm lấy Diễm Hồng, vuốt ve thân thể nàng, để nàng cảm nhận được hơi ấm của hắn, hơi ấm từ long người.
“ Diễm Hồng ! Nhạc Phụ đã đi rồi! ngươi không cần phải tự trách mình nữa!” Phàm Long an ủi.
Thế nhưng Diễm Hồng lại càng khóc lên như mưa.
“ Công Tử! lúc này ngươi nên đi chỗ khác thì hơn!” Hạ Di nhỏ nhẹ nói với hắn.
“ Lúc này Diễm Hồng cần được an tĩnh, hãy để nàng yên lặng, mọi chuyện cũng sẽ tốt hơn thôi!” Hạ Di khuyên can mọi người.
Mọi người lúc này mới rời đi chỉ còn lại Phàm Long cùng Diễm Hồng.
“ nàng yên tâm! Sau này đã có ta rồi! mọi chuyện về sau cứ để ta lo!” Phàm Long vỗ ngực cam đoan.
“ Xì! Tiểu tử! luyện khí tầng ba cũng gan lớn!” Diễm Hồng tuy khóc cũng phì cười.
Nàng liền bật người dậy đè hắ xuống dưới đất. ôm hôn hắn thắm thiết. Phàm Long cũng nhiệt tình hưởng ứng, hắn biết lúc này Diễm Hồng cực kỳ điên loạn, chỉ cần nàng bình tĩnh hắn có thể làm tất cả.
“ Phàm Long! Phu quân! Thương yêu ta đi! Hưởng dụng ta đi!” Diễm Hồng thay đổi ngôn từ khiến cho Phàm Long cực kỳ phấn khích.
Phàm Long muốn đưa tay vào trong xoa nắn cặp bồng đào, thế nhưng Diễm Hồng đã ngăn tay hắn lại.
“ Ta thích dưới nước!” Diễm hồng Kiều Mị
Cả hai cùng đầm nưới hồ nước nóng ấm, cả hai trao cho nhau một nụ hôn nồng cháy nhất, quần áo không cần cử động quá mạnh cũng tự động trượt xuống thân thể hai người.
Dưới nước thân thể nàng mở ảo mông lung, thân ảnh phong tư yểu điệu, cơ thể tuyệt trần xích lõa trước mặt hắn.
Mái tóc nàng màu hồng rực lửa, nàng có một sắc đẹp kiều diễm như tiên thiên. Mi mắt nàng khẽ động khóe mắt còn rưng rưng ra vài giọt kiều lệ.
“ Phu Quân! Ngươi còn chờ gì nữa!” Diễm Hồng có chút thẹn thùng.
“ Ta đang ngắm nhìn nữ nhân của ta! Nàng thật sự rất đẹp! thiên nữ cũng không có đẹp như nàng!” Phàm Long không quên khen tặng nàng.
Diễm Hồng khẽ lay động, nàng chồm người dậy ngồi trên một phiến đát sát cạnh hồ. thân hình khiến người ta phu huyết đã không còn bất kỳ thứ gì che đậy lộ hết ra bên ngoài.
Ngọc cảnh trắng như tuyết, ngọc nhũ căng tròn cao vút, cái eo thon thả và cả vùng sườn đồi bên dưới không một ngọn cỏ đang khiêu khích phòng tuyết sinh lý yếu ớt của Phàm Long.
Tuy mỗi tất thân thể kia Phàm Long đã sờ qua mấy lần, thập phần quen thuộc, nhưng Phàm Long cũng không thể nào tự mình đè nén khí huyết dâng trào.
Phàm Long thân hình cũng đã không còn một mảnh vải chậm rãi bước đến, cả hai thân thể xích lõa lại một lần nữa ôm chập lấy nhau.
“ Phu Quân! Nhanh lên! Thiếp muốn! cả đời này! Thiếp chỉ muốn chàng!” Âm thanh ma mị tiêu hồn đết tộc cùng.
Phàm Long ghé môi vào đôi môi quyến rũ gợi tình kia, một tay thì mân mê sờ xoạn xuống phái dưới, đặc biệt là vùng kiều đồn kia, không ngừng bị bàn tay ma quái của hắn xoa nắn hình dạng không còn.
Diễm Hồng rên lên một tiếng âm thanh kiều mị vô cùng, đôi mắt long lanh tràn đầy xuân ý, trong veo như nước suối. thân thể xích lõa mềm mại của nàng không ngừng uốn éo cọ sát vào người Phàm Long như muốn kích thích hắn vậy.
Phàm Long nhất thời không thể kìm hãm được, ôm xiết lấy Diễm Hồng hắn tham lam hút lấy hương tân ngọc dịch trong miệng nàng, cảm nhận sự mềm mại, trơn mịn và mùi hương Hỏa Nguyên Linh Lan.
Diễm Hồng nhiệt tình như lửa hưởng ứng, cả thân hình kiều diễm dựa vào người phu quân nàng. Phàm Long không chịu đựng nổi, đại thủ lướt theo làn da mịn màng,mềm mại hơn bất kỳ loại lụa nào trên thế gian.
Nàng thở hổn hễn, nỗi bi thương bao ngày nay tan biến thành ngọn lửa tình nồng nhiệt, thiêu đốt lấy nàng. Bàn tay nàng vuốt ve sờ loạn lên khắp thân thể Phàm Long.
“ Ah! Tiểu Phu Quân!” thân thể nàng chợt cứng lại, đôi chân khép chặt, ngón tay ma quái của Phàm Long đã lẵng lặng từ mông nò đến vùng khe hẹp thần bí của nàng rồi.
Thân thể nàng vốn mẫn cảm nay được Phàm Long kích thích đến như thế nàng không nhịn được mà rên lên từng hơi.
Phàm Long bế Diễm Hồng lên sát mép bớ đá, vùng eo kề sát, cái cảm giác nóng ấm và chật căng gây cho Phàm Long cũng rung động dồn dập.
“ xú Phu Quân! Ngươi! Ah!” Diễm Hồng bất chợt bị tập kích thân thể bị đẩy lên ao, tiểu huynh đệ Phàm Long không một lời báo trước đã thúc mạnh vào sâu bên trong chạm đến điểm cao nhất của nàng.
Lại một lần nữa hư ảnh long phượng lại hiện lên. Tại bên kia bờ hồ, chúng nữ ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta ánh mắt tràn đây thâm ý nhìn Hạ Di.
“ Ách! Ta không có ý đó! Ta chĩ nghĩ lúc này Diễm Hồng cô nương cần được yên tỉnh! Ta thật không ngờ hai người kia lại làm chuyện đó” nàng đỏ mặt tía tai lôi kéo Hà Nguyệt Vận đi tranh thủ thu thập Ngọc Mễ chuận bị nấu thức ăn.
Chúng nữ Trần Minh Nguyệt, Trần Linh Nhi cùng Hoàng Kiều Chi ánh mắt xa xăm nhìn về hư ảnh long phượng đang hợp nhất.
“ Minh Nguyệt! ngươi với thượng tiên có một chân! Sao để có ma nữ đó độc chiếm!” Hoàng Kiều Chi trách móc.
“ cái này! Cái này! Sau này ngươi có cơ hội trải nghiệm sẽ biết!” Trần Minh Nguyệt đỏ mặt, sau đó trở về nơi ở của mình cố gắng tu luyện.
“ Kiều Chi tỷ tỷ ngươi thật là khôn biết! Dâm ca ca rất là mạnh mẽ à! Ba người bọn ta thật là không chịu nổi à! Ngươi xem chốc nữa Diễm Hồng tỷ tỷ sẽ thảm đến mức nào à!” Trần Linh Nhi lanh lợi nói củng nhanh chóng tìm Hà Nguyệt Vận đi chơi không để tâm đến.
“ thượng tiên thật là lợi hại!” hai con mắt nàng phát sáng đến cực kỳ, trong đầu lại nảy ra chủ ý xấu.
Mà bên này Phàm Long cùng Diễm Hồng đại chiến vẫn tiếp tục diễn ra. Lần này Phàm Long nắm lấy thế chủ động hông không ngừng dập nhưng cú cực kỳ mãnh liệt nhưng lại rất từ tốn, để cho nàng cảm nhận được thư sướng mà tình dục mang lại.
Bên trong, âm hộ Diễm Hồng chật ních, tiểu huynh đệ to đùng từ từ rút ra lại từ từ đầy vào bên trong cái cái lỗ chật hẹp tràn đây nước nhờn.
Vật kia đi đến đâu là cả người Diễm Hồng ngất liệm đi đến đó, khe suối nhỏ bị căng đến mức tối đa, nó ôm tròn lấy cái dương vật không ngừng co ra rút vào kia. Cảm giác thư sướng vô cùng kéo dài vô tận.
Phàm Long nhịp nhàng nhưng lại ấn thật sâu, mỗi lần hắn kéo ra là cả người Diễm Hồng đi theo vì cậu nhỏ kia quá lớn giống như là đóng nút chai vậy.
Nàng không một chút gò bó mà không ngừng phát ra những âm thanh dâm đang mê người nhất
“ Ah! Ah! Xú Phu quân! Thối phu quân! Nhanh! Nhan lên nào! Thiếp yêu chàng nhất! ah Ah ah! Cho thiếp đi ! nhanh lên! Ah Ah Ah!”
Bên trong âm đạo không ngừng co thắt dường như muốn siết chặt hút khô đi tiểu huynh đệ đang hành hoành bên trong.
Dâm thùy từ bên trong khe hẹp không ngừng tuông ra hai mép. Phàm Long làm gì mà chịu nỗi kích thích đên như thế, hắn muốn phun trào ngay lập tức.
Hắn bắt đầu đẩy nhanh tiến độ, nông không ngừng dập thật mạnh, dập thật nhanh, dập thật sâu. Hai hòn ngọc không ngừng va chạm với điều đồn bên dưới phát ra những tiếp lộp độp.
Hai con thỏ ngọc căn tròn cũng rung rinh theo từng nhịp nắt.
“ Ah!” Phàm Long rống lên một tiếng, bắn tất cả những tinh hoa mà hắn tích tụ vào sâu bên trong nhất, nơi tận cùng của Diễm Hồng.
Chất lỏng ấm nóng lan tỏa khắp thân thể nàng, nàng cũng đạt được cực khoái. Cả hai ôm chầm lấy nhau trao cho nhau nụ hôn nồng cháy nhất.
Cả hai cứ như thế không tách rời nhau ra. Dương vật của hắn như nút chai thắt chặt âm đạo bé xinhs, thình thỏa từ trong khe hẹp chảy ra một chút nước nhờn bóng bẩy.
“ Phu Quân ! thiếp muốn sinh cho chàng một đứa bé thật là bụ bẩm!” Diễm Hồng thủ thỉ nói.
Bên trong Tam Giới Tháp lúc này là một hình ảnh hoàn toàn khác biệt, Diễm Hồng lúc này đã khóc như mưa, nàng muốn gào thét muốn lao ra ngoài, thế nhưng thể thể Tiểu Tam khi nãy đã vận dụng bí pháp đem đóa Liên Hoa hỏa diễm ra ngoài. Thế nên lúc này tạm thời nàng không thể cho ai ra hoặc vào bên trong Tam Giới Tháp được.
Mà Diễm Hồng sau khi nghe được những lời trăn trối trước khi chết của cha mình đả khóc như mưa, thì ra từ trước tới giờ nàng luôn hiểu lần cha mính, luôn cho rằng cha mình vì bảo vật mà giết hại mẫu thân.
Chúng nữ cũng rất là đồng cảm với Diễm Hồng, cả một đám không có nói gì chỉ ôm nàng an ủi.
Phàm Long lúc này cũng chẳng quan tâm đến âm thanh hệ thống không ngừng thông báo mà bản thân ôm lấy Diễm Hồng, vuốt ve thân thể nàng, để nàng cảm nhận được hơi ấm của hắn, hơi ấm từ long người.
“ Diễm Hồng ! Nhạc Phụ đã đi rồi! ngươi không cần phải tự trách mình nữa!” Phàm Long an ủi.
Thế nhưng Diễm Hồng lại càng khóc lên như mưa.
“ Công Tử! lúc này ngươi nên đi chỗ khác thì hơn!” Hạ Di nhỏ nhẹ nói với hắn.
“ Lúc này Diễm Hồng cần được an tĩnh, hãy để nàng yên lặng, mọi chuyện cũng sẽ tốt hơn thôi!” Hạ Di khuyên can mọi người.
Mọi người lúc này mới rời đi chỉ còn lại Phàm Long cùng Diễm Hồng.
“ nàng yên tâm! Sau này đã có ta rồi! mọi chuyện về sau cứ để ta lo!” Phàm Long vỗ ngực cam đoan.
“ Xì! Tiểu tử! luyện khí tầng ba cũng gan lớn!” Diễm Hồng tuy khóc cũng phì cười.
Nàng liền bật người dậy đè hắ xuống dưới đất. ôm hôn hắn thắm thiết. Phàm Long cũng nhiệt tình hưởng ứng, hắn biết lúc này Diễm Hồng cực kỳ điên loạn, chỉ cần nàng bình tĩnh hắn có thể làm tất cả.
“ Phàm Long! Phu quân! Thương yêu ta đi! Hưởng dụng ta đi!” Diễm Hồng thay đổi ngôn từ khiến cho Phàm Long cực kỳ phấn khích.
Phàm Long muốn đưa tay vào trong xoa nắn cặp bồng đào, thế nhưng Diễm Hồng đã ngăn tay hắn lại.
“ Ta thích dưới nước!” Diễm hồng Kiều Mị
Cả hai cùng đầm nưới hồ nước nóng ấm, cả hai trao cho nhau một nụ hôn nồng cháy nhất, quần áo không cần cử động quá mạnh cũng tự động trượt xuống thân thể hai người.
Dưới nước thân thể nàng mở ảo mông lung, thân ảnh phong tư yểu điệu, cơ thể tuyệt trần xích lõa trước mặt hắn.
Mái tóc nàng màu hồng rực lửa, nàng có một sắc đẹp kiều diễm như tiên thiên. Mi mắt nàng khẽ động khóe mắt còn rưng rưng ra vài giọt kiều lệ.
“ Phu Quân! Ngươi còn chờ gì nữa!” Diễm Hồng có chút thẹn thùng.
“ Ta đang ngắm nhìn nữ nhân của ta! Nàng thật sự rất đẹp! thiên nữ cũng không có đẹp như nàng!” Phàm Long không quên khen tặng nàng.
Diễm Hồng khẽ lay động, nàng chồm người dậy ngồi trên một phiến đát sát cạnh hồ. thân hình khiến người ta phu huyết đã không còn bất kỳ thứ gì che đậy lộ hết ra bên ngoài.
Ngọc cảnh trắng như tuyết, ngọc nhũ căng tròn cao vút, cái eo thon thả và cả vùng sườn đồi bên dưới không một ngọn cỏ đang khiêu khích phòng tuyết sinh lý yếu ớt của Phàm Long.
Tuy mỗi tất thân thể kia Phàm Long đã sờ qua mấy lần, thập phần quen thuộc, nhưng Phàm Long cũng không thể nào tự mình đè nén khí huyết dâng trào.
Phàm Long thân hình cũng đã không còn một mảnh vải chậm rãi bước đến, cả hai thân thể xích lõa lại một lần nữa ôm chập lấy nhau.
“ Phu Quân! Nhanh lên! Thiếp muốn! cả đời này! Thiếp chỉ muốn chàng!” Âm thanh ma mị tiêu hồn đết tộc cùng.
Phàm Long ghé môi vào đôi môi quyến rũ gợi tình kia, một tay thì mân mê sờ xoạn xuống phái dưới, đặc biệt là vùng kiều đồn kia, không ngừng bị bàn tay ma quái của hắn xoa nắn hình dạng không còn.
Diễm Hồng rên lên một tiếng âm thanh kiều mị vô cùng, đôi mắt long lanh tràn đầy xuân ý, trong veo như nước suối. thân thể xích lõa mềm mại của nàng không ngừng uốn éo cọ sát vào người Phàm Long như muốn kích thích hắn vậy.
Phàm Long nhất thời không thể kìm hãm được, ôm xiết lấy Diễm Hồng hắn tham lam hút lấy hương tân ngọc dịch trong miệng nàng, cảm nhận sự mềm mại, trơn mịn và mùi hương Hỏa Nguyên Linh Lan.
Diễm Hồng nhiệt tình như lửa hưởng ứng, cả thân hình kiều diễm dựa vào người phu quân nàng. Phàm Long không chịu đựng nổi, đại thủ lướt theo làn da mịn màng,mềm mại hơn bất kỳ loại lụa nào trên thế gian.
Nàng thở hổn hễn, nỗi bi thương bao ngày nay tan biến thành ngọn lửa tình nồng nhiệt, thiêu đốt lấy nàng. Bàn tay nàng vuốt ve sờ loạn lên khắp thân thể Phàm Long.
“ Ah! Tiểu Phu Quân!” thân thể nàng chợt cứng lại, đôi chân khép chặt, ngón tay ma quái của Phàm Long đã lẵng lặng từ mông nò đến vùng khe hẹp thần bí của nàng rồi.
Thân thể nàng vốn mẫn cảm nay được Phàm Long kích thích đến như thế nàng không nhịn được mà rên lên từng hơi.
Phàm Long bế Diễm Hồng lên sát mép bớ đá, vùng eo kề sát, cái cảm giác nóng ấm và chật căng gây cho Phàm Long cũng rung động dồn dập.
“ xú Phu Quân! Ngươi! Ah!” Diễm Hồng bất chợt bị tập kích thân thể bị đẩy lên ao, tiểu huynh đệ Phàm Long không một lời báo trước đã thúc mạnh vào sâu bên trong chạm đến điểm cao nhất của nàng.
Lại một lần nữa hư ảnh long phượng lại hiện lên. Tại bên kia bờ hồ, chúng nữ ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta ánh mắt tràn đây thâm ý nhìn Hạ Di.
“ Ách! Ta không có ý đó! Ta chĩ nghĩ lúc này Diễm Hồng cô nương cần được yên tỉnh! Ta thật không ngờ hai người kia lại làm chuyện đó” nàng đỏ mặt tía tai lôi kéo Hà Nguyệt Vận đi tranh thủ thu thập Ngọc Mễ chuận bị nấu thức ăn.
Chúng nữ Trần Minh Nguyệt, Trần Linh Nhi cùng Hoàng Kiều Chi ánh mắt xa xăm nhìn về hư ảnh long phượng đang hợp nhất.
“ Minh Nguyệt! ngươi với thượng tiên có một chân! Sao để có ma nữ đó độc chiếm!” Hoàng Kiều Chi trách móc.
“ cái này! Cái này! Sau này ngươi có cơ hội trải nghiệm sẽ biết!” Trần Minh Nguyệt đỏ mặt, sau đó trở về nơi ở của mình cố gắng tu luyện.
“ Kiều Chi tỷ tỷ ngươi thật là khôn biết! Dâm ca ca rất là mạnh mẽ à! Ba người bọn ta thật là không chịu nổi à! Ngươi xem chốc nữa Diễm Hồng tỷ tỷ sẽ thảm đến mức nào à!” Trần Linh Nhi lanh lợi nói củng nhanh chóng tìm Hà Nguyệt Vận đi chơi không để tâm đến.
“ thượng tiên thật là lợi hại!” hai con mắt nàng phát sáng đến cực kỳ, trong đầu lại nảy ra chủ ý xấu.
Mà bên này Phàm Long cùng Diễm Hồng đại chiến vẫn tiếp tục diễn ra. Lần này Phàm Long nắm lấy thế chủ động hông không ngừng dập nhưng cú cực kỳ mãnh liệt nhưng lại rất từ tốn, để cho nàng cảm nhận được thư sướng mà tình dục mang lại.
Bên trong, âm hộ Diễm Hồng chật ních, tiểu huynh đệ to đùng từ từ rút ra lại từ từ đầy vào bên trong cái cái lỗ chật hẹp tràn đây nước nhờn.
Vật kia đi đến đâu là cả người Diễm Hồng ngất liệm đi đến đó, khe suối nhỏ bị căng đến mức tối đa, nó ôm tròn lấy cái dương vật không ngừng co ra rút vào kia. Cảm giác thư sướng vô cùng kéo dài vô tận.
Phàm Long nhịp nhàng nhưng lại ấn thật sâu, mỗi lần hắn kéo ra là cả người Diễm Hồng đi theo vì cậu nhỏ kia quá lớn giống như là đóng nút chai vậy.
Nàng không một chút gò bó mà không ngừng phát ra những âm thanh dâm đang mê người nhất
“ Ah! Ah! Xú Phu quân! Thối phu quân! Nhanh! Nhan lên nào! Thiếp yêu chàng nhất! ah Ah ah! Cho thiếp đi ! nhanh lên! Ah Ah Ah!”
Bên trong âm đạo không ngừng co thắt dường như muốn siết chặt hút khô đi tiểu huynh đệ đang hành hoành bên trong.
Dâm thùy từ bên trong khe hẹp không ngừng tuông ra hai mép. Phàm Long làm gì mà chịu nỗi kích thích đên như thế, hắn muốn phun trào ngay lập tức.
Hắn bắt đầu đẩy nhanh tiến độ, nông không ngừng dập thật mạnh, dập thật nhanh, dập thật sâu. Hai hòn ngọc không ngừng va chạm với điều đồn bên dưới phát ra những tiếp lộp độp.
Hai con thỏ ngọc căn tròn cũng rung rinh theo từng nhịp nắt.
“ Ah!” Phàm Long rống lên một tiếng, bắn tất cả những tinh hoa mà hắn tích tụ vào sâu bên trong nhất, nơi tận cùng của Diễm Hồng.
Chất lỏng ấm nóng lan tỏa khắp thân thể nàng, nàng cũng đạt được cực khoái. Cả hai ôm chầm lấy nhau trao cho nhau nụ hôn nồng cháy nhất.
Cả hai cứ như thế không tách rời nhau ra. Dương vật của hắn như nút chai thắt chặt âm đạo bé xinhs, thình thỏa từ trong khe hẹp chảy ra một chút nước nhờn bóng bẩy.
“ Phu Quân ! thiếp muốn sinh cho chàng một đứa bé thật là bụ bẩm!” Diễm Hồng thủ thỉ nói.