Tối Cường Cửu Âm Chân Kinh Hệ Thống

Chương 147 : Thâu hương tiểu mỹ nhân

Ngày đăng: 14:32 30/04/20


- Hứ! Không nói chuyện với chàng nữa!



Tô Mị bị hắn trêu càng lúc càng xấu hổ, trực tiếp dậm đôi chân nhỏ chạy đi thuê một gian phòng, không để ý tới hắn nữa.



- Ài, tiểu nhà đầu này... có chút thú vị.



Lăng Huyền Phong mỉm cười. Tô Mị đối với hắn nhất kiến chung tình, hắn từ lâu đã biết, nhưng vẫn có chút ái ngại. Phần vì hiện tại hắn đã có 2 bà vợ, chưa kể cả 2 trong số đó đều là sư tử Hà Đông chính hiệu. Phần vì hắn còn muốn theo dõi một thời gian, xem nàng ta có thực sự thích mình hay chỉ là một chút rung động nhỏ của thiếu nữ tuổi mới lớn. Chính vì thế hắn chưa bao giờ phản đối nàng, và cũng chưa bao giờ ra mặt nói lời từ chối nàng. Có lẽ hắn cần một thời gian nữa, để chính thức quyết định, vì hắn không phải là con người quá háo sắc, cũng không phải là con người quá tuyệt tình...



Ăn xong bữa tối, hắn đi về phòng, nghĩ cách xem nên làm như thế nào với An gia, bởi vì cho dù đánh nhau ở Thực Vi Tiên hay Cao gia thì cũng chỉ là chút tiểu nháo, không thể nào kinh động được đến quan binh được, hắn cần chơi lớn một hồi, và mục tiêu không ai khác ngoài An gia. Nhưng ra tay từ đâu, đó lại là vấn đề.



- -------------------------------------



Nằm trên giường, hắn suy nghĩ cả buổi, nhưng vẫn chưa nghĩ ra được cách nào. Càng lúc càng thấy buồn ngủ, thôi đành đánh một giấc vậy, xem sáng mai đầu óc tỉnh táo hơn thì có nghĩ ra được cách gì hay không.



Nửa đêm canh hai.....



Lăng Huyền Phong đang thiu thiu ngủ, chợt một tiếng động làm cho hắn cảnh giác thức dậy.



Cạch!!



Tiếng động khá nhỏ, nếu như không chăm chú nghe thì sẽ không nghe thấy. Chẳng lẽ là tiểu thâu? Hắn thầm nghĩ. Lớn mật! Dám cả gan vào phòng của lão tử ăn trộm, xem lát nữa ta bắt được sẽ từ từ chơi đùa với ngươi.



Thịch thịch!!!



Những tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên, không phân biệt được rõ đây là nam hay nữ, Lăng Huyền Phong âm thầm gật gù. Tên tiểu thâu này có chút môn đạo, nếu như không phải hắn thính lực tốt thì chắc giờ này vẫn đang ngủ say như chết.



Âm thầm vận công, hắn chỉ trực chờ tên tiểu thâu kia không chú ý, trực tiếp đánh một chiêu cho hắn bất tỉnh rồi tra hỏi. Nhưng làm cho hắn nghi hoặc là, tiếng bước chân chỉ vang lên một lúc rồi dừng lại, ngya trước giường của hắn. Lăng Huyền Phong đang quay mặt vào trong nên không thể hé mắt ra nhìn được. Hay là hắn phát hiện mình đang giả vờ ngủ? Không đúng, nếu thế thì hắn sẽ phải bỏ chạy rồi chứ?



Mải mê suy nghĩ, một mùi hương thơm quen thuộc bay vào mũi, Lăng Huyền Phong ngơ ngác? Tại sao lại là....?



Một giọng nói thầm vang lên:



- Xú hỗn đản! Tiểu tử thối! Đồ đáng ghét! Người ta đã ám chỉ cho chàng nhiều như vậy rồi mà vẫn giả ngu coi như không thấy. Hôm nay ta sẽ phải xử lý chàng!




- A!!



Tô Mị khẽ rên lên một tiếng. Tay hắn đang làm gì? Nàng định lấy tay đẩy hắn ra, nhưng lại phát hiện mình không có chút sức lực nào cả, mặc kệ cho bàn tay thô to kia thoải mái khám phá cơ thể nàng.



Mải đắm chìm trong cảm giác tê tái kia, Tô Mị chợt cảm thấy thân thể có chút lạnh. Hóa ra nàng đã bị hắn lột mất y phục!



- Chàng... chàng....



- Đừng nói gì cả! Từ nay trở đi, nàng chính thức là lão bà của bản thiếu gia!



Lăng Huyền Phong bá đạo nói.



Ầm!!!



Trong đầu Tô Mị vang lên một tiếng nổ lớn, nàng không còn biết trời đất là gì nữa, chỉ tận hưởng cảm giác mới mẻ mà hắn đang mang lại. Phía dưới đã ướt một mảng lớn. Thấy thời cơ đã đến, Lăng Huyền Phong trực tiếp tiến vào...



- A! Tướng công! Đau thiếp!!



Tô Mị cảm thấy hạ thể như bị xé toạc, một cơn đau lan ra khắp cơ thể nàng. Chảy ra 2 dòng nhiệt lệ, nàng biết rằng, từ giờ trở đi, mình chính là nữ nhân của hắn...



Lăng Huyền Phong nhẹ nhàng dừng lại, chờ cho Tô Mị hết đau rồi mới tiếp tục hành sự.



- Tướng công, đừng dừng lại....



Tô Mị nỉ non nói, Lăng Huyền Phong nghe thấy thế thì cười cười, trực tiếp đại triển hùng phong. Tiểu nha đầu chỉ cảm thấy từng đợt khoái cảm ập đến, đôi chân trắng như ngọc kẹp lấy hông hắn, ưỡn người lên tận hưởng. Chợt nàng có cảm giác khoan khoái, vô thức ôm chặt lấy người hắn, cơ thể nhẹ nhàng run lên từng hồi. Biết là nàng đã đạt cao trào, Lăng Huyền Phong càng lúc càng mạnh bạo.



Trong màn đêm, một loạt cảnh sắc đầy hương diễm diễn ra liên tục trong phòng ngủ của khách điếm.



- -------------------------------------



Hic! Thể theo nguyện vọng khán giả, ta đây viết ra một chương có sắc, bị chảy máu mũi rồi.....:v:v:v