Tối Cường Cửu Âm Chân Kinh Hệ Thống
Chương 156 : Tịch tà kiếm phổ, độc cô cầu bại
Ngày đăng: 14:32 30/04/20
Độc Cô gia...
- Lăng Huyền Phong biểu ca, vừa rồi cảm ơn huynh đã giải vây cho chúng ta.
- Biểu đệ khách khí, chúng ta là người một nhà, chuyện nên làm mà thôi
Lăng Huyền Phong cùng Lăng Hiếu Kiệt, Độc Cô Lữ Nhân trở lại Độc Cô gia, ngay lập tức có hạ nhân đến báo:
- Tam thiếu, Nhân thiếu gia, gia chủ muốn gặp ba người.
Tại thư phòng gia chủ, Độc Cô Hàn Vân cùng Độc Cô Tiểu Phương, Tô Mị, Phương Hạo Vân đang chờ sẵn:
- Phong nhi! Vừa rồi ta nghe nói, An Lộc Minh buông lời khiêu chiến, có đúng không?
Độc Cô lão phu nhân vội vàng lên tiếng, Tô Mị thì mỉm cười đứng một bên nhẹ nhàng đấm lưng cho nãi nãi và nói:
- Nãi nãi ngài yên tâm, tướng công chắc chắn sẽ giải quyết được.
Độc Cô Hàn Vân quay sang hỏi Độc Cô Lữ Nhân:
- 3 tháng sau khiêu chiến, ngươi nắm chắc mấy thành?
Độc Cô Lữ Nhân cúi đầu không nói. Độc Cô Hàn Vân cũng chỉ biết ngửa đầu lên trời thở dài. Chuyện này có trách tội cũng không làm được gì. Thôi thì đến đâu thì đến vậy. Trận khiêu chiến này dù nắm trong tay phần thắng, nhưng nếu như chất nhi của mình thua, như vậy thành ra uy danh Độc Cô gia sẽ giảm xuống. Nhưng chuyện này hắn cũng bó tay.
Phương Hạo Vân thì nước mắt lưng tròng đến ôm nhi tử của mình, 2 mẹ con cùng ôm nhau khóc. Tô Mị thấy Lăng Huyền Phong vuốt cằm, bản tính băng tuyết thông minh lập tức nghĩ ra rằng hắn có cách, liền nói:
- Mọi người đừng bi quan, chắc tướng công có cách đó, đúng không tướng công?
Mọi người ngạc nhiên quay lại nhìn Lăng Huyền Phong với ánh mắt tràn đầy hy vọng. Hắn lắc đầu véo đôi má phúng phính của Tô Mị cười nói:
- Đúng là không giấu được nàng a. Xác thực là có một con đường cho Nhân đệ có thể đi, nhưng mà...
Phương Hạo Vân vội vàng ôm lấy hai vai Lăng Huyền Phong nói:
Lăng Huyền Phong vỗ vỗ vai Độc Cô Lữ Nhân:
- Nếu đệ đã nghĩ thông suốt vậy thì tốt. Thế này đi, sau này hành tẩu giang hồ, không cần lấy tên Độc Cô Lữ Nhân nữa, thật là mất mặt á!
Khụ khụ! Độc Cô Hàn Vân hắng giọng một tiếng. Tiểu tử thối! Dám kháy lão tử hả? Tên đó do lão phu đặt đó
- Ách!
Lăng Huyền Phong xấu hổ. Mọe, hóa ra tên này do lão gia đặt a!
- Biểu ca! Thật không? Huynh đặt cho ta cái tên thật kêu vào, dù sao ta cũng không thích cái tên này!
- Khục.. khục... Tiểu tử thối! Ngươi dám...!
Độc Cô gia chủ xấu hổ. Mẹ kiếp! Cái tên hay như vậy mà còn không thích? Quay sang nhìn lão muội, thấy bà cũng trừng mắt nhìn, Độc Cô gia chủ thầm rụt cổ. Ặc! Thật sự cái tên đó xấu thật sao?
- Hay là thế này đi, đệ hãy lấy tên là... Độc Cô Cầu Bại!
- Độc Cô Cầu Bại? Hay! Hay! Tên hay! Rất bá đạo! Cầu một lần được bại! Ha ha ha ha ha!! Rất hay! Lão phu rất thích!
Không ngờ người lên tiếng lại là Độc Cô Hàn Vân. Con bà nó, tại sao lão phu ngày trước không nghĩ ra cái tên này nhỉ?
- Hay a! Sau này ta sẽ lấy tên Độc Cô Cầu Bại!
Lăng Huyền Phong kéo hắn lại nói:
- Từ từ! Khi nào đệ luyện thành thần công đi rồi hẵng rêu rao. Không khéo kẻ khác nghe tên sẽ đánh cho đệ đến phụ mẫu cũng nhìn không ra á!
- Ách! Huynh nói phải. - Độc Cô Lữ Nhân gãi đầu.
Khụ! Độc Cô Cầu Bại lão ca! Tiểu đệ không cố ý kháy ngài đâu a! Cầu mong ngài đừng bóp cổ tiểu đệ! - Lăng Huyền Phong thầm cầu nguyện.