Tối Cường Cửu Âm Chân Kinh Hệ Thống

Chương 208 : Hoàng Đế đang đặt tầm ngắm vào ngươi

Ngày đăng: 22:24 27/06/20


- Nghịch thiên nhất kiếm! Cái tên thật là khí phách!



Lăng Huyền Phong trầm trồ xuýt xoa, rồi theo hướng dẫn của bí kíp, bắt đầu luyện thử. Hắn mất tận 3 tiếng chỉ để luyện kiếm, nhưng rốt cục thì chỉ có ra bộ dáng, còn tinh túy trong đó thì vẫn còn kém xa.



- Gần đến giờ rồi, mau đến thôi! - Hệ thống giục.



- Ài, không luyện được là bao, chỉ đành có bao nhiêu dùng bấy nhiêu vậy....



- ------------------------------------



Rời khỏi hồi tưởng, hắn liền bịa ra một câu chuyện:



- Mấy tháng trước, sư phụ của tôn nhi kéo đi thí luyện. Ngài nói sẽ truyền lại sở học một đời cho tôn nhi. Nhưng mà tôn nhi ngu dốt, kiếm pháp chỉ luyện được chút da lông, còn tinh túy của nó thì kém tới mười vạn tám ngàn dặm!



Độc Cô Hàn Vân thầm thán phục. Mới chỉ một chút da lông? Kiếm pháp đấy bao gồm ý cảnh vô tận, người ngoài đứng xem rất dễ bị trầm mê vào nó. Vậy mà tiểu tử này mới chỉ luyện được "một chút da lông" thôi sao?



Lăng Phiêu hỏi:



- Nhi tử! Vậy còn chưởng pháp kia của con? Có phải do người đó dạy không?



Lăng Huyền Phong lắc đầu:



- Sư phụ không dạy cho con chưởng pháp đó. Người nói tạo nghệ của chính bản thân mình lại kém hơn rất nhiều so với đại sư huynh, chưởng pháp đó là do đại sư huynh dạy con.



Tê!!!



Mọi người hít một ngụm khí lạnh. Ngay đến cả sư phụ cũng phải chịu thua đồ đệ ư? Tông môn tiểu tử này là đâu? Tại sao lại toàn là quái vật thế này?



- Chưởng pháp đó tên là gì? - Lăng Phiêu hỏi tiếp.





Lăng Chấn cùng Lăng Phiêu khiếp sợ. Không ngờ ở cấm địa Lăng Gia lại tồn tại một tuyệt thế thần binh!



- Ngày đó ta tham gia thí luyện, Tổ Mẫu đã đưa nó cho ta, nói rằng trừ khi ta đạt Võ Tôn Lục Phẩm, nếu không thì không được dùng nó.



Lăng Huyền Phong lại nói dối. Thật ra Ỷ Thiên Kiếm dùng lúc nào cũng được. Nhưng không có thực lực tương đối, nó chỉ là một thanh kiếm sắc bén mà thôi.



Độc Cô Hàn Vân trầm giọng nói:



- Phong nhi! Lần này ngươi hiển lộ rất tốt, nhưng cũng rất nguy hiểm!



- Xin gia gia chỉ giáo!



- Lần này, ngươi đã lọt vào tầm ngắm của Hoàng Đế. Nếu như là vài chục năm trước, đây chính là đại hảo sự, nhưng bây giờ... ài...



Lăng Huyền Phong tâm động:



- Độc Cô gia gia, ý người nói là sao?



- Không những ta nhận thấy, mà e rằng chính cả gia gia ngươi cùng Vu lão đây cũng đã nhận thấy. Hoàng Đế những năm gần đây, dường như đã trở thành một người khác vậy.



Lăng Chấn cùng Vu Chính Phong gật đầu đồng tình.



- Hoàng thất những năm gần đây tuy bề ngoài vẫn không thay đổi gì, nhưng mà... biết nói sao đây... Chính là... bọn họ dường như bên trong Cấm Cung đang tồn tại một cái gì đó vậy.



- Tồn tại cái gì? - Lăng Huyền Phong hồi hộp.



- Dường như đang tồn tại một thế lực nào đó đang khống chế bọn hắn vậy. Thế lực này vô cùng tà ác. Ta dám cam đoan rằng, chỉ có những lão già như chúng ta cùng với tiểu tử Thượng Quan Hùng kia nếu như tinh ý mới nhìn rõ.



Tim của Lăng Huyền Phong đập thình thình. Độc Cô gia cũng nhìn ra sự khác thường ư?



- Tôn nhi ngoan. Nếu là người khác, gia gia sẽ chúc mừng ngươi. Nhưng vì là ngươi, cho nên... ngươi hãy cẩn thận một chút. Nếu không dính họa sát thân!