Tối Cường Cửu Âm Chân Kinh Hệ Thống

Chương 211 : Lộc Đài

Ngày đăng: 22:24 27/06/20


- Hú hồn, may mà bản thiếu gia chạy kịp! Hay là chạy qua Cái Bang xem thế nào nhỉ? Dù sao cũng đã mấy tháng rồi không gặp, ta muốn xem nơi đó thế nào.



Nói là làm, hắn nhanh chóng phi thân biến mất.



Cái Bang tổng đàn, ngoại thành Triều Ca...



Từ khi có Bang Chủ mới, thành viên Cái Bang dường như đã thay đổi hẳn. Thay vì khung cảnh ảm đạm thê lương ngày trước. Đến nay Cái Bang đã trở thành một nơi nhộn nhịp hơn, môn nhân Cái Bang cũng tự tin hơn, không cúi đầu như trước nữa. Tuy nhiên, hôm nay không khí lại khẩn trương hẳn lên. Không biết là có chuyện gì. Mọi người đều ra vào tấp nập, sắc mặt ai nấy cũng khẩn trương như lâm đại địch.



- Quái lạ, có chuyện gì thế nhỉ?



Lăng Huyền Phong thấy lạ, trong người lại thấy bất an liền chạy vội tới.



- Đứng lại! Ngươi là ai? Cái Bang trọng địa không được tới!



Khi thấy Lăng Huyền Phong tới ngay lập tức có 2 đệ tử 6 túi Cái Bang nhảy ra chặn lại, ánh mắt đề phòng nhìn hắn.



- Hai vị! Ta muốn gặp Đơn Đình Quốc.



- Ngươi muốn gặp quân sư của chúng ta làm gì?



- Có việc quan trọng!



- Các hạ, hiện tại Cái Bang chúng ta đang có việc hệ trọng, nếu các hạ là người quen, vậy thì hãy quay lại sau. CÒn nếu muốn nhất quyết xông vào, đừng trách chúng ta không nể mặt mũi. Cho dù chúng ta tu vi kém các hạ, nhưng muốn liều chết cũng không phải là không thể!



Nghe ra một chút gì đó vô cùng gay gắt trong lời nói của Cái Bang đệ tử, Lăng Huyền Phong cũng không nói nhảm, trực tiếp lấy ra Đả Cẩu Bổng.



Nhìn thấy cây gậy trúc xanh như ngọc bích trong truyền thuyết kia, hai đệ tử Cái Bang giật mình, sau khi nhìn kỹ cây gậy trúc, lập tức quỳ xuống:



- Tham kiến bang chủ! Cung nghênh bang chủ hồi bang!



Tiếng gọi Bang Chủ đã hấp dẫn bao nhiêu là ánh mắt. Khi nhìn thấy cây gậy trúc xanh trong tay Lăng Huyền Phong, tất cả đều đồng loạt bái kiến:



- Cung ngênh bang chủ hồi bang.



Dường như âm thanh vang đi rất xa, ngay lập tức toàn thể tổng đà Cái Bang xôn xao hẳn lên. Quân Sư Đơn Đình Quốc vội vã chạy ra, thấy đúng là Lăng Huyền Phong thì vội vã hành lễ rồi không kịp để hắn phản ứng đã mau chóng kéo tay:



- Bang chủ! Người về rất đúng lúc! Mau! Đi lối này, xảy ra chuyện rồi!



Trông thấy vẻ mặt sốt sắng của Đơn Đình Quốc, Lăng Huyền Phong càng lúc càng thấy bất an.



Chạy vào bên trong từ đường, nơi đây tập trung rất nhiều thành viên chủ chốt.



- Tham kiến bang chủ!



- Không cần đa lễ!





- Ngốc tử! Sợ cái gì? Ngươi đang ở tổng đà, đây là Bang Chủ, ngài ấy vừa mới cứu ngươi đó, định làm gì hả?



Nhị Cẩu sắc mặt dại ra, sau khi nhìn thấy cây gậy trúc xanh kia liền quỳ xuống dập đầu:



- Đúng là Đả Cẩu Bổng! Đúng là Bang Chủ rồi! Bang Chủ! Xin hãy trả thù cho huynh đệ của đệ tử!



Hắn vừa dập đầu vừa khóc, trán hắn do đập quá mạnh mà đã chảy máu tươi ròng ròng.



- Đứng dậy từ từ nói, rốt cục có chuyện gì xảy ra?



Lăng Huyền Phong liền đưa cho hắn một bát nước. Nhị Cẩu thấy nước liền nuốt ngụm nước bọt. Đã mấy ngày nay hắn không uống gì, nhận lấy bát nước liền tu ực một cái cạn đáy, sau đó nói:



- Bẩm bang chủ, đệ tử cùng với Đại Đầu cùng Phương Cửu được giao nhiệm vụ thám tính tại các thành thị xem có điều gì bất thường hay ma quái hay không. Chúng đệ tử đã rong ruổi được 3 tháng trời nhưng chủ yếu là nghe mấy câu chuyện tầm phào do mấy bà tám bịa ra. Rồi cũng đến lúc nản lòng nên chúng đệ tử rời đi, nhưng rồi cách đây 7 ngày, trên đường trở về Tổng Đà, chúng đệ tử đã...



- Đã làm sao?



- Chúng đệ tử phát hiện một số dấu vết vô cùng khả nghi, cực kỳ kinh khủng! Tại một khu đồi trống cách đây 200 dặm, chúng đệ tử phát hiện một nhóm người, ăn mặc vô cùng quái dị. Bọn chúng đều mặc thuần một bộ bạch bào, tóc búi lên cao, mặt thì đeo một chiếc mặt nạ sắt hình mặt cười vô cùng ghê rợn. Chúng đệ tử liền bí mật đi theo. Sâu vào trong khu đồi chập trùng đó, có phát hiện một công trình rất lớn!



- Lộc Đài?



- Lúc đó thuộc hạ không biết tên nó là gì, bất ngờ nghe được một trong số bọn chúng nói chuyện.



- Bọn chúng nói gì?



- Chúng nói: Lộc Đài sắp hoàn thành, 10 ngày nữa là ngày đẹp, chuẩn bị vật tế, đích thân Thái Sư sẽ đến!



Lăng Huyền Phong ra dấu dừng lại, tim hắn đang đập thình thình. Tin tức này không thể không nói là vô cùng nguy cấp, đích thân Văn Trọng sẽ đến? Lực lượng của chúng ta như thế nào đây? Có đủ không? Cho dù mang toàn bộ bang chúng đến liều mạng. Phì! Đưa thức ăn chắc?



Đúng lúc này, Lý Mục quay lại, sau lưng hắn là Mộ Dung Triệt. Không thể không tán thưởng hiệu suất làm việc của đệ tử Cái Bang rất cao.



- Giáo chủ! Thuộc hạ có mặt!



Mộ Dung Triệt thấy hắn thì hành lễ. Đơn Đình Quốc thì bất ngờ: Phục Ma Hội đã có giáo chủ mới?



- Quân Sư, sau này ta sẽ giải thích. Mộ Dung Cô Nương, hiện tại chúng ta có thể huy động được bao nhiêu nhân thủ?



Mộ Dung Triệt bất ngờ vì câu hỏi, nhưng vẫn trả lời:



- Hiện tại nếu như triệu tập gấp thì có thể huy động được khoảng 200 đệ tử, trong đó bao gồm các hộ pháp cùng đường chủ. Tiếc rằng Cát lão đang vân du bên ngoài chưa thấy đâu, nếu như có thể, thuộc hạ sẽ đi tìm Vân đại ca tới giúp.



- Vân Đỉnh Thiên? Tốt! Nếu mời được hắn là tốt nhất! Chuyện này phải làm ngay!



- Giáo chủ? Thuộc hạ mạn phép hỏi có chuyện gì xảy ra?



Lăng Huyền Phong thuật lại vắn tắt tình hình một lần. Mộ Dung Triệt nghe xong thì cảm thấy vô cùng khiếp sợ, nhanh chóng nói:



- Thuộc hạ sẽ về chuẩn bị ngay! Các đệ tử sẽ do Đao Tây Thắng đại hiệp dẫn đầu sẽ chờ ngài! Còn thuộc hạ sẽ đi tìm Vân đại ca!



- Được! Chúng ta sẽ gặp nhau ở cách Lộc Đài 50 dặm!