Tối Cường Cửu Âm Chân Kinh Hệ Thống

Chương 45 : Bao Đả Thính (tiếp theo)

Ngày đăng: 14:31 30/04/20


Lăng Huyền Phong mặc kệ đau đớn, vẫn tiếp tục chiến đấu cùng người nọ, bởi vì hắn biết, đây là một trong những lần hiếm hoi hắn đối chiến cao thủ mạnh hơn mình, cơ hội như thế này không phải lúc nào cũng có, nên hắn phải tận dụng. Hệ thống trong đầu hắn cũng không rảnh rỗi, vừa quan sát hắn chiến đấu vừa mắng chửi hắn:



- Đồ ngốc, đáng lẽ cước vừa rồi phải đá chếch sang phải, sao lại đá sang trái, quyền đầu phải phối hợp với cước đánh thẳng vào nách! Trời ạ... sao dùng chân đỡ được quyền rồi, tay phải không chặt vào cổ hắn, để cho hắn có thời gian thở gấp! Ta xxx.... ngươi phải....



Mặc dù có chút bực mình vì bị chửi liên tục, nhưng Lăng Huyền Phong biết hệ thống đang truyền đạt kinh nghiệm chiến đấu cho mình, cho nên hắn chuyên chú vào việc nghe, tay chân cũng theo quán tính mà chiến đấu. Do người kia không sử dụng đấu khí nên trận đấu có vẻ kéo dài, cuối cùng, Lăng Huyền Phong cũng đã đạt tới giới hạn, bị người kia dùng cước đạp ra ngoài ngã lăn ra đất.



- Ha ha! Thật sảng khoái! Đây là lần đầu tiên kể từ lúc bản thiếu gia xuất đạo nhận thất bại, nhưng thật con mẹ nó sảng khoái!



- Tiểu huynh đệ, ngươi không tồi, mới nhỏ tuổi như vậy mà có thể chống đỡ được lâu đến thế, lớp trẻ hiện nay không có mấy người đâu!



- Quá khen quá khen, ta không dám nhận đâu. Mà ngươi là ai thế, sao tự dưng lại rảnh rỗi chạy vào đây so chiêu với ta?



- Ta là....



- Thiếu gia! Ngươi là ai? Sao ngươi dám?



Chưa kịp nói hết câu, thì Lý Mục và Trương Lâm nghe thấy tiếng đánh nhau, chen chân chạy tới, nhìn thấy cảnh tượng thiếu gia nhà mình bị đánh cho thành đầu heo, lập tức nổi nộ khí xông vào đánh người thần bí kia, nhưng 2 người tu vi cao nhất cũng chỉ là võ sư, sao có thể đánh lại một đại võ sư bát giai được? Lập tức bị người kia đánh bật lại. Hắn thấy 2 người kia trông có vẻ là hộ vệ của tiểu tử kia, nên ra tay cũng lưu chút lực.



- 2 người các ngươi dừng tay cho ta! Đứng qua một bên!



Lăng Huyền Phong đứng dậy hét lớn, làm cho 2 người đứng khựng lại, vội vàng ra phía sau thiếu gia, nhưng vẫn không quên chú ý tới người thần bí kia.




- Không ngờ ngươi bị yêu quái tập kích, đúng không?



Chưa kịp nói hết câu, Trần Thương đã ngắt lời, làm Lăng Huyền Phong cũng bất ngờ.



- Trần đại ca! Huynh....



- Không giấu gì hiền đệ, lần này ta đi tới Ngọa Đương cũng là vì nghe được một số lời đồn, cũng đã đi qua thôn trang đó, không ngờ lại bị một đám cương thi tấn công. Lão Trần ta phải cố sức chín trâu hai hổ mới đánh bại được chúng, sau đó muốn tìm hiểu nguyên nhân, nên mới vào trong thành dò la tin tức. Nhưng cho tới nay vẫn chưa có chút đầu mối nào.



- Ồ! Nếu như vậy thì chúng ta có chung một mục đích rồi! Tiểu đệ mấy hôm trước cũng có tới thôn trang đó, cũng tao ngộ đám cương thi đó, tối hôm qua mới chạy được tới đây. Tiểu đệ có lẽ may mắn hơn một chút khi tìm ra chút manh mối.



- Vậy ư? Manh mối gì?



- Tiểu đệ tìm được một hồi kí của trưởng thôn, nói rằng Lưu đại phu trong thành có thể biết được nguyên nhân sự việc.



- Lưu đại phu ư? Lão Trần ta cũng nghe nói, ông ta là một vị đại phu có danh tiếng, y thuật cũng khá vô cùng, hơn nữa chuyên làm việc thiện. Nếu đã như vậy, lát nữa chúng ta cùng đi tìm ông ấy, may ra biết chút sự tình.



- Được, quyết định như vậy, Trần đại ca ra nhà ăn chờ tiểu đệ, chúng ta dùng chút điểm tâm rồi xuất phát.



- Hảo! Quyết định như vậy đi!