Tối Cường Cửu Âm Chân Kinh Hệ Thống
Chương 47 : Quần Hiệp Đạo
Ngày đăng: 14:31 30/04/20
- Trần đại ca!
- Ồ Lăng lão đệ! Ngồi xuống đây với lão Trần ta! Tiểu nhị, cho một bình trà cùng chút điểm tâm sáng!
Lăng Huyền Phong đi ra thấy Trần Thương đang ngồi chờ thì đi tới. Ngồi nhâm nhi mấy tách trà, Lăng Huyền Phong hỏi Trần Thương:
- Trần lão ca, nghe lão ca nói là có một bản danh sách tên là Quần Hiệp Bảng, không biết bao gồm những ai, đại ca có thể khai sáng cho tiểu đệ chăng?
- Ồ? Lão đệ muốn tìm hiểu thế giới quần hiệp trong giang hồ à? Cũng được, hôm nay lão Trần ta giới thiệu sơ qua một chút.
Ngồi suy nghĩ một lúc, Trần Thương chậm rãi nói:
- Trên giang hồ, cao thủ nhiều vô số, cho dù là ta cũng không dám khinh cử vọng động, trong số các cao thủ giang hồ, có một nhóm gồm các cá nhân có thực lực vô cùng cao cường, được nhân sĩ giang hồ liệt danh vào bảng Quần Hiệp. Những người này có thể so với ta tu vi thấp hơn, nhưng lại nổi tiếng về một số phương diện mà khi đánh giá thì họ rất xứng đáng có một chân trong danh sách này.
Chậm rãi nhấp một ngụm trà, sau đó ăn một miếng bánh điểm tâm, Trần Thương tiếp tục:
- Từ trước tới nay, Quần Hiệp bảng trong danh sách chỉ có 32 người, không hơn không kém. Đứng thứ 32 là một thiếu nữ họ Tô, tên là Tô Mị, lai lịch không rõ, xuất đạo giang hồ 5 năm nhưng đều được mọi người công nhận là một cao thủ trẻ tuổi, tu vi ta cũng không biết, chỉ biết ngoại hiệu của nàng là Bích Nhãn Hồ.
Bích Nhãn Hồ? Hồ ly có đôi mắt ngọc bích? Biệt danh thật lạ. Lăng Huyền Phong không có ngắt lời mà tiếp tục nghe.
- Đứng thứ 31 và 30 là một đôi bạn thân, lần lượt tên là Đơn Bình và Hàn Khiếu Thanh. Đơn Bình đang là bổ đầu ở nha phủ Kinh Thành, còn Hàn Khiếu Thanh là một giáo úy cũng ở Kinh Thành. Đứng thứ 29 là Diệp Tử Khâm, là một đà chủ của Phục Ma Hội.
- Phục Ma Hội?
- Đúng, Phục Ma Hội, ta sẽ giải thích cho đệ sau. Tiếp theo đứng thứ 28 là lão Trần ta, ha ha!
- Người thứ 2, là Mạnh Sầm, xuất thân là một tán tu võ giả, rất yêu rượu. Hắn nổi tiếng với những chiêu kiếm nhanh như gió, khó lòng phòng bị, được nhân sĩ giang hồ tặng cho danh hiệu "Thừa Phong Kiếm".
- Ồ? Nhanh lắm sao?
- Theo truyền tụng, kiếm của hắn rất nhanh, nhanh đến nỗi kẻ thù của hắn còn không biết mình bị trúng kiếm của hắn, vẫn còn hoạt động được một thời gian cho tới khi đầu lìa khỏi cổ. - Trần Thương tán thán.
- Vậy còn người cuối cùng?
- Người cuối cùng... Hmmm....
Trần Thương trầm ngâm suy nghĩ
- Người cuối cùng, hắn tên là Thu Hồng Diệp,ngoại hiệu Nhất Đao Lưỡng Đoạn (một đao chia thành 2 nửa). Nếu như cho lão Trần ta đánh giá, hắn xứng đáng được coi là đệ nhất nhân.
- Ồ?
- Đúng vậy, ta nghe nói, Thu Hồng Diệp tu vi cao bao nhiêu không ai biết, kẻ thù của hắn nhiều vô số, Đại võ sư có, Võ Tông có, thậm chí còn có cả Võ Vương, Võ Tôn, nhưng chưa có ai đỡ được 1 đao của hắn, tất cả đều bị 1 đao chém thành 2 nửa, từ đó mới có cái danh Nhất Đao Lưỡng Đoạn.
Lăng Huyền Phong hít vào một ngụm khí lạnh. Trâu bò như vậy? Kể cả Võ Tôn cũng chỉ cần 1 đao? Con mẹ nó, tên này là yêu nghiệt phương nào đây?
- 3 người này, hành tung bí ẩn, như thần long thấy đầu không thấy đuôi, bọn hắn lại chưa giao thủ với ai bao giờ, cho nên vẫn chưa có xếp hạng chính thức trên Quần Hiệp Bảng, nhưng có lẽ trong lòng mọi người ngầm hiểu, đệ nhất nhân chính là Thu Hồng Diệp. Lão đệ sau này xông pha giang hồ phải cẩn thận, đừng có chọc tới bọn hắn, kẻo lại mang họa sát thân. Tuy bọn hắn chỉ là người trong giang hồ, nhưng lại không hề ngán bất cứ một thế lực nào, cùng lắm thì có chút kiêng kị với triều đình mà thôi.
- 32 người, danh tự đã có, công việc còn lại chính là đi tìm bọn hắn, khiêu chiến từng tên một, hắc hắc!