Tối Cường Hệ Thống

Chương 1008 : Chém Xong, Té Nhanh

Ngày đăng: 10:21 30/04/20


Người dịch: Tài

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



Lâm Phàm nằm một chỗ không nhúc nhích, nhưng toàn bộ tình huống bên ngoài đều trong bàn tay hắn.



Hai người kia hạ xuống đất, không chút do dự tiến về phía hắn.



Giờ này, khí tức Lâm Phàm đã không tồn tại nữa, giống như hắn thật sự đã chết, đây là chức năng nội liễm khí tức của hệ thống, chứ nếu người thường không thể nào làm được.



- Chết rồi, không ngờ hắn chết thiệt rồi.



- Đi thôi, tránh đêm dài lắm mộng, mau lên nhìn xem hắn có vật gì tốt, vơ vét rồi đi.



Hai người giờ đang hưng phấn cực kỳ, tuy bản thân chúng là Tổ cảnh, không để ý đến một số Tiên khí thông thường, nhưng Lâm Phàm lấy ra Tiên khí lại không giống bình thường, tiên khí kia rất có thể đã vượt qua tuyệt phẩm Tiên khí.



Một tuyệt phẩm Tiên khí cũng có thể khiến cường giả tranh chấp vỡ đầu chảy máu chứ đừng nói đến việc cây vũ khí kia có thể đã vượt qua tuyệt phẩm Tiên khí.



Hai người đứng trước mặt Lâm Phàm, cẩn thận liếc mắt dò xét.



- Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, xương cốt trẻ như vậy tu vi thì cao đến mức kinh người, nếu như để hắn tiếp tục phát triển, chỉ sợ hắn sẽ trở thành một tồn tại vô cùng khủng khiếp a.



- Ha ha, dù như vậy thì như thế nào, Vô Tận đại lục to lớn như thế, không biết có bao nhiêu thiên kiêu tuyệt diễm tồn tại, càng không biết có bao nhiêu người có thể sống đến sau cùng, nhưng tên này xác thực không giống người thường, cho dù là Tần Thánh Quân của Thần Nguyên Tông cũng không thể phân cao thấp.



- Không nghĩ tới cuối cùng hắn lại bị tẩu hỏa nhập ma, nếu Thiên Địa Tông biết việc này không biết họ sẽ có cảm giác gì, chắc đau trứng dữ lắm.



- Mau mau tìm xem có gì tốt không, tiểu tử này thân là tông chủ dự bị Thiên Địa Tông, trên người chắc không ít bảo bối đâu.



Hai người bắt đầu lục lọi thân thể Lâm Phàm.



Trong lòng Lâm Phàm mắng to, thực là ngày chó đẻ, nói lục soát là lục soát, sờ loạn cẩn thận, cọng lông tơ của lão tử cũng chừa, đkm nó chứ.



- Ồ, không biết tiểu tử này giấu đồ vật chỗ nào rồi, tìm mãi cũng không có gì, thật sự kỳ quái?



- Trong nhẫn chứa đồ không có sao?



- Không có, ta vừa nhìn rồi, nhẫn trữ vật của hắn không có thứ gì cả.



- Cẩn thận tìm lại xem.



Hai người ngồi xổm xuống tìm lại, đồng thời buông lỏng cảnh giác, vì theo bọn họ, tiểu tử này đã tẩu hỏa nhập ma chết rồi, nên không cần đề phòng.



Lâm Phàm đại hỉ, đến lúc mình ra tay rồi.



- Ân!




Hai người nghe được thanh âm này, nhất thời đại hỉ.



- Phó tông chủ...



Lông mày Lâm Phàm ngưng lại, mặc dù người còn chưa tới, nhưng mình phải tăng tốc độ lên mới được.



Tay giơ, búa xuống.



Xoạt xoạt!



Máu tươi phân tán.



- A!



Một tiếng kêu thảm thiết vang lên.



Hai người không ngờ Lâm Phàm thật sự dám động thủ.



Trong mắt Lâm Phàm lập loè vẻ điên cuồng, thời điểm này rồi, sao hắn nương tay được, kinh nghiệm đang ở trước mắt, nếu như bỏ qua, chẳng phải thua thiệt lớn rồi.



Hắn mặc kệ tất cả, bất kể là ai đến, chỉ có kết cục duy nhất, chém giết mà thôi.



“Keng, chúc mừng chém giết cường giả Tổ cảnh sơ kỳ.”



“Keng, chúc mừng chém giết cường giả Tổ cảnh sơ kỳ.”



“Keng, chúc mừng tu vi tăng lên: Kim Tiên hậu kỳ.”



Lâm Phàm không chút do dự, thu lại nhẫn trữ vật của hai người, sau đó hướng về hư không rít gào.



- Dừng tay cái em gái ngươi ấy, có gan đuổi theo ta này.



Xèo!



Một đạo ánh sáng như cầu vồng tiến vào hư không vô tận, hắn chém giết người xong, bắt đầu chạy trốn, cảm giác này thật sự quá thoải mái.



- Đáng ghét, ngươi muốn chết.



Phó tông chủ Côn Lôn Thần Tông gào thét liên tục, âm thanh lan truyền toàn bộ hư không.



Lâm Phàm liếc mắt nhìn phía sau, rồi cảm thán!



Tên này não bị úng nước hay sao mà ngu vậy, Nguyên Thần giáng lâm mà cứ tưởng rằng bản thể, ngươi muốn ngăn lão tử lại, nhất định là nằm mơ rồi.