Tối Cường Hệ Thống
Chương 12 : Có thể cấp một cơ hội hay không?
Ngày đăng: 10:05 30/04/20
Dịch & biên: †Ares†
oOo
Bên trong "Nhân Tài Đăng Ký Đường", đưa tay không thấy được năm ngón, thế nhưng Lý trưởng lão giống như có thể coi thường bóng tối, mau chóng từ trên giá tìm được một quyển sách.
Quyển sách này là ghi ghép trọn đời những việc đã trải qua của tổ sư khai tông.
Trong bóng đêm, đôi mắt là hai ngọn lửa xanh lét nhảy múa, chung quanh không một tiếng động, chỉ nghe tiếng Lý trưởng lão lật từng trang giấy.
- Vì sao người đệ tử này lại có thể luyện Thái Cấp Ma Thân đến cảnh giới cao như thế nhỉ, trước giờ chưa từng có a.
Lý trưởng lão lầm bầm, trong sách ghi Thái Cấp Ma Thân chỉ là một quyển công pháp luyện thể mà tổ sư khai tông tùy tay viết ra, đặc biệt cấp cho bao cát luyện tập, thật đúng là chưa bao giờ xuất hiện qua người đem luyện đến trình độ như vậy.
....
Hôm sau.
Lâm Phàm tỉnh giấc, chuyện đầu tiên làm là kéo đũng quần ra nhìn. Thấy tiểu đệ đệ khoẻ như vâm, bình yên vô sự, Lâm Phàm mới yên lòng.
Từ nay về sau, Lâm Phàm cam đoan tuyệt đối sẽ không làm lại chuyện như vậy, quả thực là muốn mạng người.
Lúc này truyền đến tiếng gõ cửa, Lâm Phàm có chút nghi hoặc, là ai tìm đến mình? Chẳng lẽ là Hàn Lục tới?
À không phải, với chuyện quá phận ngày hôm qua, Hàn sư huynh không một cước đá văng cửa phòng mình thì quá xin lỗi bản thân rồi.
Lâm Phàm không có nghĩ nhiều, thu dọn một chút rồi mở cửa.
- Ơ, ngươi là?
Lâm Phàm nhìn người trước mắt, có chút nghi hoặc, lạ mặt, không quen thuộc.
- Ta ở ngay bên cạnh, đệ chính là Lâm sư đệ mới vào ngoại môn đúng không?
Người đến mỉm cười, giống như là một đại ca ca đối đãi tiểu đệ đệ mà nhìn Lâm Phàm.
- À, thì ra là sư huynh, mời sư huynh vào.
Lâm Phàm vừa nghe, nhất thời vui vẻ, có exp tự đến cửa rồi.
- Ha ha, Lâm sư đệ khách sáo quá, Nghê sư huynh ngày hôm qua dặn ta phải chiếu cố chăm sóc đến Lâm sư đệ, giờ là lúc ngoại môn dùng cơm, Lâm sư đệ mới vào ngoại môn, chỉ sợ còn chưa biết ăn ở đâu, để ta dẫn đường đi.
Doãn Mạch Thần nhìn Lâm Phàm, cảm giác tiểu sư đệ mới vào này rất không tồi, đối đãi người khác rất nhiệt tình, sau này nếu có cơ hội hẳn là nên lui tới nhiều hơn.
- Tốt, vậy làm phiền sư huynh.
Lâm Phàm vui vẻ nói.
Dọc theo đường đi, Lâm Phàm hỏi đông hỏi tây, Doãn Mạch Thần cũng nhất nhất giải đáp.
Lâm Phàm lắc đầu nói.
....
Mà vừa lúc này, phía trước truyền lại tiếng vỗ bàn.
- Đưa cơm của ngươi cho ta.
Lâm Phàm nhìn theo, chỉ thấy một người to cao như quả núi đang đứng, hình như là cướp đồ ăn của một người khác.
- Sư huynh, đây là của ta.
Trong đám người truyền đến một giọng nói thánh thót như chuông bạc, rất dễ nghe, hẳn là của một muội tử.
- Bây giờ là của ta, ngươi có gì không phục.
....
Lâm Phàm giờ phút này đứng lên, nội tâm vui vẻ, rốt cuộc chứng kiến người như vậy. Lâm Phàm cũng không tin trong hơn tám nghìn đệ tử ngoại môn lại không có kẻ nào hung hăng càn quấy.
- Lâm sư đệ, đừng gây chuyện, hắn là người của Dịch sư huynh.
Doãn Mạch Thần có chút kiêng kị nói.
Lâm Phàm vừa nghe lại càng vui hơn, đây là người có hậu trường a, không tồi, không tồi.
- Doãn sư huynh, Dịch sư huynh là ai?
Lâm Phàm hỏi.
- Hắn là một trong mười đại đệ tử ngoại môn kiệt xuất, đứng ngang hàng với Mạnh sư huynh, địa vị tại ngoại môn rất cao. Người kia chính là người của Dịch sư huynh, loại chuyện này ở ngoại môn tuy rằng không hay xảy ra, nhưng không phải không có, sư đệ nghe sư huynh một lời, ngàn vạn lần đừng xen vào việc của người khác.
Doãn Mạch Thần cảnh báo nói.
- Vâng.
Lâm Phàm gật gật đầu.
Doãn Mạch Thần cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, hắn chỉ sợ Lâm sư đệ nghé con không sợ cọp, thích lo lắng chuyện bất công của thiên hạ.
Tuy nói tông môn nghiêm cấm tư đấu, nhưng cứ nơi có người sẽ có xung đột lợi ích, không thể nào tránh khỏi.
Chẳng qua khi Doãn Mạch Thần quay đầu nhìn lại thì đã thấy Lâm sư đệ đi về phía bên kia, nhất thời kinh hãi ăn vội ăn vàng mấy miếng rồi chạy theo.
Lâm sư đệ là muốn làm gì? Ngàn vạn lần đừng có xen vào việc của người khác a.
-----oo0oo-----