Tối Cường Hệ Thống

Chương 175 : Chút thủ đoạn này, tiểu gia đã sớm nhìn thấu

Ngày đăng: 10:07 30/04/20


Dịch & biên: †Ares†



oOo



Trong đại điện.



- Ngươi thật sự muốn đi ra ngoài lịch lãm sao?



Yến tông chủ có chút không muốn, tiểu tử này không chỉ biết nhất niệm thành đan mà còn vừa được lão tổ truyền thừa Vĩnh Hằng Chi Phủ, nếu đi ra ngoài bị người giết chết, còn không phải là bi kịch.



Thế nhưng nhìn vẻ mặt hưng phấn của Lâm Phàm, Yến tông chủ đã biết từ chối là không được rồi.



- Vâng, tông chủ, ta ở trong tông đủ lâu rồi, giờ tu vi cũng bị vây trong bình cảnh, cần tìm cơ hội để đột phá.



Lâm Phàm nói.



Mộng tưởng của ca là rong chơi khắp thế giới, sao có thể dừng mãi ở tông môn? Huống hồ thực lực hôm nay còn chưa tới đứng đầu, tuy rằng cuộc sống hiện tại rất an nhàn vui vẻ, thế nhưng vẫn chưa đủ an toàn.



Lỡ một ngày nào đó tình cảnh bi thảm của Thánh Ma Tông phát sinh ở Thánh Tông, chính mình còn không phải hối hận không kịp?



Yến tông chủ biết mình khuyên không xong, cuối cùng bất đắc dĩ phải đáp ứng.



- Có thể ra ngoài lịch lãm, nhưng nhất định phải đợi đến mai ngươi mới có thể rời đi.



Yến tông chủ chuẩn bị trở về thương lượng với các thái thượng trưởng lão một chút. Hiện giờ Lâm Phàm là bảo bối của tông môn, bất kể thế nào cũng nhất định phải đảm bảo an toàn cho hắn.



Lâm Phàm liếc mắt nhìn Yến tông chủ, cuối cùng gật gật đầu:



- Được, ngày mai ta sẽ rời tông.



Sau đó, Lâm Phàm trò chuyện với tông chủ thêm mấy câu rồi vác rìu trở lại Vô Danh phong.



Lâm Phàm không định giấu đi Vĩnh Hằng Chi Phủ. Đây là chuyện nên khoe ra, mà muốn giấu cũng không thể giấu cả đời.



Lâm Phàm vác rìu lớn đi trên đường khiến các đệ tử nhìn thấy đều tò mò chỉ trỏ.



- Sư thúc, rìu này thật uy mãnh.



Một gã đệ tử ngạc nhiên nói.



Lâm Phàm mỉm cười:
Sau khi trở lại Vô Danh phong, Lâm Phàm lập tức cất Vĩnh Hằng Chi Phủ vào túi chứa đồ, sau đó sắp xếp đồ đạc cần thiết.



- Ha ha, còn lâu ca mới đợi đến mai. Kiểu hoãn binh này tiểu gia liếc mắt một cái đã biết thừa.



Lâm Phàm sớm đã nhìn ra tông chủ là không định cho mình rời khỏi.



Trước khi có Vĩnh Hằng Chi Phủ, Lâm Phàm còn tin tưởng mình xin sẽ được, thế nhưng sau đó hắn biết chắc khó có thể đi.



Dù bọn họ cũng chỉ là muốn hắn được an toàn, thế nhưng cứ ở mãi trong tông quá là vô vị, không đi ra mở mang kiến thức sao được chứ.



Ngẫm lại lần trước, đi theo tông môn tới Phiêu Miểu Tuyết phong, tu vi tăng lên nhanh như ngồi trực thăng.



Bởi vậy, ai dám không để cho mình đi ra ngoài phải liều mạng với kẻ đó.



Có điều ngẫm lại thực lực của tông chủ và các trưởng lão, Lâm Phàm cảm thấy không có chút hy vọng nào, cho nên cách tốt nhất là “âm thầm chuồn”.



Lâm Phàm xếp mấy bộ y phục cùng chút đồ ăn thức uống, sau đó lập tức chạy tới Đan Đỉnh phong.



Đã ra ngoài mà không chuẩn bị đầy đủ chút là không được.



Lâm Phàm hiện giờ chính là danh nhân ở Đan Đỉnh phong, bởi vậy tiến vào không ai ngăn cản, một đương càn quét, thu thập không ít thảo dược rồi mới phủi tay về lại Vô Danh phong.



Lâm Phàm gọi đám Trương Nhị Cẩu qua, dặn dò mấy việc, nói mình sẽ ra ngoài lịch lãm một thời gian, để bọn họ tự sinh hoạt trên núi.



Thái Chỉ Kiều có chút không muốn để Lâm Phàm đi, thế nhưng nghe sư phụ nói trở lại sẽ mang theo đồ chơi cho mình, cuối cùng cũng vui vẻ gật đầu.



- Tốt lắm, bản tông chủ đi đây, các ngươi đều tu luyện cho tốt đấy, nhớ phải chiếu cố tiểu sư muội nữa.



Lâm Phàm vẫy tay từ biệt, sau đó xuống núi, tới lưng chừng thì tiến vào trạng thái ẩn thân, chạy ra cửa sơn môn.



-----oo0oo-----



☼ Mời đọc thêm các bộ đã Full trong khi chờ chap mới:



- [Võng Du] Tây Du Nhất Mộng



- [Đô Thị] Sử Thượng Đệ Nhất Yêu



- [Võng Du] Tử Thần Chi Tiễn