Tối Cường Hệ Thống
Chương 226 : Dị biến phát sinh
Ngày đăng: 10:08 30/04/20
Dịch giả: †Ares†
oOo
Ngay lúc Lâm Phàm chuẩn bị đánh chết quái vật rực lửa, thì phía trước đột nhiên có động tĩnh.
- Kết trận.
- Giếtttt...
Ở trong một sát na này, đệ tử ba tông xuất hiện, vây lấy quái vật.
Lâm Phàm nhìn tình huống, hiểu rằng con quái vật tu vi Tiểu Thiên Vị trung giai này dữ nhiều lành ít, bởi trong đám đệ tử này không thiếu cường giả.
Thế nhưng, một màn khác thường lại lập tức phát sinh, để hắn phải há hốc miệng.
Quái vật kia đột nhiên ném bảo rương về phía đỉnh đầu đám đệ tử ba tông.
Mà trong đám đệ tử có người lập tức nhảy vọt lên, bắt được bảo rương, rồi khẩn cấp mở ra.
Trong một sát na, một luồng sáng đen lóe lên.
"Xoẹt xoẹt..."
- Sư huynhhhhh...
- Sư đệeeeee....
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Lâm Phàm trợn tròn mắt, điều này sao có thể.
Trong khoảnh khắc bảo rương mở ra, một luồng sáng đen nháy mắt phân ra làm vô số, rồi giống như những thanh kiếm sắc bén, đâm thủng thân thể của đám đệ tử kia.
Ngoại trừ mấy người tu vi cao nhất, khó khăn lắm mới tránh được, còn thì không một ai may mắn thoát khỏi.
Tiếp đó, trên mặt đất phảng phất như có lực hút bí ẩn, hút lấy máu tươi, khiến các thi thể không ngừng khô héo, cuối cùng quắt queo như xác ướp.
Lâm Phàm nhìn những thi thể này, mặt nghiêm lại.
Một màn này thật quen, chính là tình huống trong thần miếu Đà Địa.
- U tà?
Chẳng lẽ cột sáng đen mà mọi người nhìn thấy phóng ra từ cấm địa cũng không phải trọng bảo xuất thế, mà là tên khốn khiếp nấp trong Táng Hải Yêu Địa cố ý làm ra dị tượng, thu hút người tiến vào?
Giờ khắc này, mười đầu ngón tay của bộ xương trắng chập lại, phía sau đột nhiên xuất hiện một vầng sáng như là mặt trời.
Thất Thánh Diệu Dương Lục?
Lâm Phàm sửng sốt. Ngay lúc bộ xương trắng xuất hiện, hắn đã biết chuyện gì xảy ra rồi.
Trâu Đằng Long đã bị hắn giết chết, mà hiện giờ sống lại, là do bộ xương này giở trò quỷ.
- Khônggggg...
Bộ xương ngọc phát tuyệt chiêu, thế nhưng chỉ là vô ích, bị bàn tay màu đen khổng lồ kia tóm lấy, không thể phản kháng, sau đó bị nó kéo vào trong cung điện loang lổ vết máu.
Giờ khắc này, hết thảy đều an tĩnh rồi.
Lâm Phàm nhìn thấy tất cả chuyện này, cũng ngừng cả hít thở, có chút không dám tin tưởng, Thất Thánh này có phải là quá nhọ rồi không?
Kế hoạch vốn thiết kế rất hoàn hảo, lại bị một kẻ thần bí phá hủy, hơn nữa nhìn bộ dạng, còn làm đồ cưới cho người ta.
Giờ phút này Lâm Phàm chuẩn bị lui lại, cũng không còn ý định tìm kiếm xem nơi này có bảo tàng không nữa rồi.
So với cái mạng nhỏ, tất cả thứ khác đều chỉ là phù du a.
Thế nhưng ngay lúc hắn xoay người chuẩn bị đi, từ đằng sau lại truyền đến một cảm giác nguy hiểm.
Lâm Phàm cũng không quay đầu lại, lập tức né sang một bên. Khi thấy rõ tình huống, hắn cả kinh, chẳng lẽ đối phương có thể tra xét được hắn trong trạng thái ẩn thân sao?
Điều đó không có khả năng đi, mình ở dưới trạng thái ẩn thân, chỉ cần bất động, cho dù là cường giả cảnh giới Đại Thiên Vị đại viên mãn cũng không thể cảm ứng được chính mình.
Lúc này, từ trong cung điện có vô số cánh tay màu đen vươn ra, đánh úp tới Lâm Phàm.
Lâm Phàm nháy mắt vận chuyển thân pháp tránh né.
Lâm Phàm muốn rời đi theo đường cũ, thế nhưng tại trong một sát na này, vô số bàn tay màu đen đã ngăn ở lối ra, sau đó đan vào nhau, bịt kín con đường duy nhất này.
- Huynh đệ, chuyện gì cũng từ từ.
Lâm Phàm hô to, chỉ hy vọng kẻ ở trong cung điện có thể cho mình một cơ hội.
Đương nhiên, chuyện này chỉ là ảo tưởng của hắn...
-----oo0oo-----
☼ Mời đọc thêm: [Cổ Tiên Hiệp] Hoàng Đình - tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm (Đồng tác giả Kiếm Chủng, Huyền Môn Phong Thần, Nhân Đạo Kỷ Nguyên, Bạch Cốt Đạo Cung).