Tối Cường Hệ Thống

Chương 228 : Tạm biệt, lão đại!

Ngày đăng: 10:08 30/04/20


Dịch giả: †Ares†



oOo



Đúng lúc này, cánh tay kia đột nhiên chìm vào trong hư không, biến mất ở trước mặt Lâm Phàm. Lâm Phàm cảnh giác bốn phía, đây mặc dù chỉ là một cánh tay, nhưng thật sự quá mạnh mẽ.



Bỗng hư không phía sau chấn động, Lâm Phàm biến sắc, bổ một phủ tới.



"Ầm..."



Cánh tay cùng Vĩnh Hằng Chi Phủ va chạm. Cho dù Vĩnh Hằng Chi Phủ là thần khí, cũng không thể tạo thành vết thương nào cho cái cánh tay này.



Khủng bố, thật sự là quá khủng bố.



Trong một sát na, cái bàn tay kia giơ lên cao, đánh ra một chưởng ẩn chứa uy thế vô thượng, nhất thời không khí ngưng tụ thành một bàn tay khổng lồ đen kịt, che khuất bầu trời. Sương đen quay cuồng, uy áp cường đại kia khiến Lâm Phàm có cảm giác ngạt thở.



- Long Hoàng Phách Thế.



Chiến lực gia thành, kim long hộ thể, Lâm Phàm nắm chặt Vĩnh Hằng Chi Phủ, nổi giận gầm lên một tiếng.



- Thương Khung...



Chân nguyên trong cơ thể hắn chấn động, toàn thân được bao phủ trong một tầng ánh sáng vàng, Vĩnh Hằng Chi Phủ trôi nổi hào quang chói mắt, một phủ bổ ra.



Không gian vỡ nát, hư không như bị xé rách, tạo thành một dòng nước lũ không biết từ đâu, mà trong nước lũ này có một dây chuyền quy tắc dài hẹp không ngừng vũng vẫy. Tuy đây chỉ là một đạo ảo ảnh, nhưng đã là chiêu thức mạnh nhất của Lâm Phàm hiện giờ.



Cho dù "Nhất Chỉ Tịch Diệt" cũng không bằng được thức thứ nhất "Thương Khung" trong "Khai Thiên Tam Thức" này.



"Ầm..."



Một phủ đụng với một chưởng, trong nháy mắt, cả phiến hư không đều như muốn sụp đổ, trời đất chấn động.



- Thành công sao?



Lâm Phàm thở hổn hển. Chân nguyên trong cơ thể hắn bị một phủ này hút đi một nửa. Bằng một đòn này, hắn có nắm chắc giết được cả cường giả Đại Thiên Vị, chỉ không biết bàn tay che trời kia sẽ thế nào.



Thế nhưng vừa lúc đó, Lâm Phàm phát hiện, bàn tay không chút hề hấn, mà một chưởng kia cũng khựng lại một chút, uy lực giảm nhẹ, rồi tiếp tục vỗ về phía hắn.



"Ầmmmm..."



Mặt đất rung chuyển, toàn bộ Táng Hải Yêu Địa lắc lư kịch liệt, vách đất đá tứ phía không ngừng sụp đổ, giống như là bị cỗ lực lượng này nghiền nát.



"Đinh, chúc mừng Bất Diệt Ma Thể gia tăng năm trăm vạn exp."



- Phụttt...



Lâm Phàm phun một ngụm máu tươi, xương cốt toàn thân như muốn gãy nát cả. Dưới một chưởng kia, sinh cơ trong cơ thể hắn biến mất bảy tám phần, nếu không phải có Bất Diệt Ma Thể cùng Huyết Hải Ma Công chống đỡ, chỉ sợ hắn đã chết.
- Ò Ó Ooo...



Gà Con kêu một tiếng, rồi tiếng nhỏ dần.



Đây chính là lời từ biệt cuối cùng của nó dành cho Lâm Phàm.



Gà Con dồn toàn bộ sức lực còn lại, nhảy thật cao lên không, máu tươi từ thân thể nó bắn ra bốn phía như mưa. Hai mắt nó vẫn không ngừng chảy ra nước mắt, nhưng trong ánh mắt lại lóe lên vẻ kiên nghị.



Giờ khắc này, Gà Con giống như đã học được cách bay.



Cái cánh lơ thơ lông vỗ mạnh, khiến toàn thân nó vọt về phía bàn tay đen kịt kia, rồi dùng cái miệng bén nhọn không ngừng mổ tới bàn tay khổng lồ.



Thế nhưng, đối với bàn tay kia, hành động này của Gà Con chỉ như là gãi ngứa.



Nhưng bất kể thế nào, Gà Con cũng tuyệt đối không cho thứ này khi dễ Lâm Phàm.



Giờ khắc này, Gà Con bị cánh tay kia nắm lấy trong tay.



- Khônggggggg...



Lâm Phàm bi thương quát.



Gà Con quay đầu nhìn thoáng Lâm Phàm, ánh mắt buồn bã như nói: "Tạm biệt, lão đại!"



"Bùm..."



Cánh tay kia hơi vận lực, Gà Con không kịp kêu một tiếng, thân hình bị bóp nát, máu tung tóe như một đóa hoa đỏ tươi nở rực trong hư không.



Thân hình máu thịt mơ hồ của Gà Con rơi trên mặt đất, không nhúc nhích được nữa.



- Aaaaaaaaa... Đồ khốn khiếppppppppppp...



Lâm Phàm như phát điên lên, không biết lấy sức lực từ đâu mà lao tới cánh tay kia. Máu tươi theo mỗi nhịp cử động lại trào ra ào ạt từ trên cơ thể hắn.



"Ọcccc..."



Cánh tay đen kịt kia chìm vào hư không, đến khi xuất hiện lại lần nữa, nó đã triệt để đâm xuyên qua thân hình của Lâm Phàm.



Lâm Phàm gian nan nâng hai tay, ánh mắt hiện lên vẻ phẫn nộ vô tận:



- Giết Gà Con của tao, tao muốn mày phải đền mạng...



-----oo0oo-----



☼ Mời đọc thêm: [Cổ Tiên Hiệp] Hoàng Đình - tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm (Đồng tác giả Kiếm Chủng, Huyền Môn Phong Thần, Nhân Đạo Kỷ Nguyên, Bạch Cốt Đạo Cung).