Tối Cường Hệ Thống
Chương 238 : Thắng bại đã phân
Ngày đăng: 10:08 30/04/20
oOo
- Xong rồi, hôm nay chúng ta đều phải nằm lại ở đây...
- Vợ của ta còn trong tông môn chờ ta về mà...
- Ta không muốn chết...
Trong tích tắc cái sừng kia tung ra đại chiêu, đám đệ tử sáu tông đã mất đi tất cả hy vọng, bởi vì cái vòi rồng kia thật sự quá kinh khủng.
- Yaaaaaa...
Lâm Phàm hét lên một tiếng, khí thế bạo đến mức cao nhất, một chưởng ẩn chứa toàn bộ lực lượng của hắn đập tới cái vòi rồng đen kịt như một cây gậy đang ngoáy từ trên trời xuống kia.
Trong một sát na, phong ấn của mười tám đạo kình lực chồng chất từ Lãng Triều Kình được cởi bỏ, một chưởng vốn bá đạo vô cùng biến thành càng thêm hủy thiên diệt địa, hư không cũng bị một chưởng này làm vỡ vụn từng mảnh.
Giờ phút này, ở giữa thiên địa như chỉ có hai cỗ lực lượng này đối kháng nhau.
Đám đệ tử há hốc mồm nhìn một màn trước mắt. Cả gia chủ Yêu gia cũng ngây ngẩn, hoàn toàn không còn uy phong của người cai quản Táng Yêu thành.
Lúc trước còn muốn giết người cướp của, bây giờ nghĩ lại, là cỡ nào buồn cười a.
Không có bị đối phương một chưởng chụp chết, đã là vạn hạnh rồi. Về phần kia Vương Minh Hải, cũng chỉ có thể xem là chết chưa hết tội.
Hai luồng lực lượng va vào nhau, tuôn ra hào quang vạn trượng. Nếu không phải vừa phong ấn nhiều chiêu thức mạnh mẽ như thế trên tay, có lẽ Lâm Phàm đã rơi xuống hạ phong.
Thế nhưng, nếu chỉ thế này thì vẫn còn chưa đủ.
- Trấn áp cho taaaaa...
Phàm gầm lên một tiếng, toàn bộ phong ấn các chiêu thức được cởi bỏ, một cỗ lực lượng làm người ta ngạt thở triệt để tuôn ra.
Uy lực của Cánh Tay Tuyên Cổ lại bành trướng, cái vòi rồng kia không ngừng bị đẩy lùi lại, có lẽ Lâm Phàm sắp đạt được thắng lợi.
Thế nhưng trong một sát na, một tiếng gầm rú vang lên, vô vàn linh hồn có khuôn mặt dữ tợn bao quanh cái sừng kia rít gào thảm thiết, rồi dung nhập cả vào trong vòng xoáy. Vòi rồng nháy mắt càng thêm khổng lồ, càng thêm dữ dội.
Lâm Phàm biến sắc, áp lực trên người hắn đội nhiên bạo tăng.
"Ầmmmm..."
Xem ra, sau này phải để ý hơn mới được, thần thụ này đang là cây non mà đã lợi hại như thế, lớn lên không biết sẽ thành dạng gì nữa. Đối với điều này, Lâm Phàm vô cùng chờ mong.
Mà đám đệ tử sáu tông, giờ khắc này triệt để vỡ òa, ôm lấy nhau khóc rống lên. Tất cả kết thúc rồi, cái mạng nhỏ của bọn họ giữ được. Sau đó, cả đám chạy tới vây quanh cao nhân kia, kích động lên tiếng.
- Cao nhân, cảm ơn ngài.
- Cao nhân, ngài chính là ân nhân cả đời của Cao Tùng ta.
- Hu hu, lần đầu tiên cảm giác tử thần gần đến thế, nếu không phải có cao nhân ở đây, hậu quả không dám tưởng tượng a.
....
Lâm Phàm chỉ cười cười đáp lễ những đệ tử này, sau đó vẫy vẫy tay hướng gia chủ Yêu gia đang ngây ngốc đứng một bên.
- Tiền... tiền bối...
Yêu Thiên thấy vậy, vội vàng chạy tới, lắp bắp mãi không nói được một câu, hiển nhiên là còn chưa khôi phục lại từ trong cơn khiếp sợ.
Mà theo lão, người cực kỳ khủng bố này gọi mình lại, khẳng định là có chuyện muốn mình làm.
Lâm Phàm xoa xoa bụng. Một trận vừa rồi đúng là tốn sức, bụng có chút đói.
- Ngươi đi Táng Yêu thành, chuẩn bị chút đồ ăn cho ta, nhanh lên, đừng lãng phí thời gian.
Lâm Phàm vẫn ngồi phệt trên mặt đất, liếc mắt nhìn Yêu Thiên mà nói.
- A... Dạ dạ...
Yêu Thiên sửng sốt, sau đó lập tức kịp phản ứng gật gật đầu.
- Các ngươi lại đây, bóp vai, bóp chân giúp ta.
Lâm Phàm lại nói với đám đệ tử sáu tông.
-----oo0oo-----
☼ Mời đọc thêm: [Cổ Tiên Hiệp] Hoàng Đình - tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm (Đồng tác giả Kiếm Chủng, Huyền Môn Phong Thần, Nhân Đạo Kỷ Nguyên, Bạch Cốt Đạo Cung).