Tối Cường Hệ Thống

Chương 255 : Vi huynh tới chậm

Ngày đăng: 10:09 30/04/20


oOo



- Cửu Tiêu Tông, tới...



Lâm Phàm nhìn về tông môn mênh mông bát ngát phía trước. Cửu Tiêu Tông nắm giữ phạm vi hai mươi vạn trượng, hoàn toàn xứng là đệ nhất đại tông ở cực Tây.



Theo tu vi tăng lên, Lâm Phàm nhìn được rất nhiều điều mà trước kia không biết. Cửu Tiêu Tông là danh môn chính tông, đáng lý khí vận phải như rồng, như mặt trời ban trưa, thế nhưng trong mắt Lâm Phàm, khí vận tông môn trước mắt đã vỡ nát không chịu nổi, gần kề sụp đổ, như vậy Cửu Tiêu Tông cách giai đoạn tông hủy người vong cũng không xa.



Khủng bố như vậy.



Vậy mà rành rành đem một tông môn chính khí biến thành thế này, chỉ thêm một thời gian nữa, Cửu Tiêu Tông sợ rằng sẽ thành lịch sử.



- Ai đó?



Lúc này, một gã đệ tử tuần tra bên ngoài sơn môn phát hiện ra Lâm Phàm, lập tức tiến đến chất vấn.



Lâm Phàm nhìn đệ tử này, sắc mặt dù hồng hào, nhưng tinh khí thần lại có trạng thái uể oải như lâm bệnh nặng.



- Thánh Tông, Lâm Phàm.



Lâm Phàm lạnh nhạt nói, cặp mắt thâm thúy nhìn chằm chằm về phía trước, khẽ than thở:



- Cửu Tiêu Tông, đại họa a...



Đệ tử Cửu Tiêu Tông này nghe câu sau, đang định lớn tiếng chửi mắng, nhưng đột nhiên sửng sốt, Lâm Phàm? Tên này rất quen thuộc, gã vội vàng hỏi.



- Ngươi là đệ tử thiên kiêu mạnh nhất Thánh Tông, Lâm Phàm, Lâm sư huynh?



Lâm Phàm cười nhẹ:



- Sao? Chẳng lẽ thế gian còn có Thánh Tông Lâm Phàm thứ hai sao?



Nghe thấy lời đáp lại, đệ tử Cửu Tiêu Tông này tức thì biến sắc, vẻ cảnh giác lúc trước cũng biến đi đâu mất:



- Lâm sư huynh, xin sư huynh đừng giận, sư đệ mới chỉ được nghe đại danh của Lâm sư huynh, chứ chưa có duyên gặp mặt.



Lâm Phàm mỉm cười, không ngờ thanh thế của tiểu gia lớn đến vậy.



- Từ sau cuộc chiến thiên kiêu kết thúc, Tân Phong sư huynh trở về tông môn, vẫn luôn nói rằng Lâm sư huynh là người tuyệt vời, để các sư huynh đệ trong tông đều rất sùng bái, chỉ mong được gặp Lâm sư huynh.



- Vị sư đệ này, đệ tên là gì vậy?



Lâm Phàm hỏi.



- Lâm sư huynh, đệ gọi là Trương Khôi.



Trương Khôi nói.



- Trương sư đệ, Tân Phong huynh của ta hiện đang ở đâu?



Lâm Phàm hỏi.



Trương Khôi có chút buồn bã cúi đầu:



- Lâm sư huynh, Tân Phong sư huynh bị tông chủ nhốt vào địa lao.



"Ầm ầmmmm..."



Vừa lúc đó, từ trong Cửu Tiêu Tông truyền đến tiếng nổ vang, khiến Lâm Phàm cả kinh.
- Đại sư huynh...



Các đệ tử Cửu Tiêu Tông nhìn Tân Phong như vậy, trong mắt lóe lên vẻ giãy giụa.



"Keng keng..."



Nhìn thấy chúng đệ tử xuất ra binh khí, Cổ Thiên Hạo cười lạnh, thế nhưng một giây sau, sắc mặt hắn biến đổi, trở nên cực kỳ khó coi.



- Đại sư huynh, huynh mau chạy đi, để bọn đệ cản đường giúp huynh.



Giờ khắc này, các đệ tử bên ngoài đại điện lại cầm binh khí chỉ thẳng vào Cổ Thiên Hạo.



- Tà ma ngoại đạo, Cửu Tiêu Tông còn chưa tới phiên ngươi làm loạn.



Chúng đệ tử trăm miệng một lời, tất cả đều quên đi sợ hãi, quên đi sinh tử, khí thế ngập trời.



- Đại sư huynh, huynh đi mau đi, nhất định phải sống sót.



- Các đệ...



Tân Phong nhìn đông đảo sư đệ, thân mình run lên kịch liệt, hai tay nắm chặt đến rỉ máu.



- Tốt, tốt lắm, muốn chết, ta sẽ thành toàn các ngươi.



Cổ Thiên Hạo nhìn một màn này, sát khí bùng phát.



- Chết cả đi cho ta.



Đám đệ tử tà ác đằng sau Cổ Thiên Hạo cũng lộ hung quang trong mắt, sau đó xông về phía các đệ tử kia.



Giờ khắc này, thiên địa giống như dừng lại.



Các đệ tử Cửu Tiêu Tông đương nhiên sợ hãi, nhưng biểu tình trên mặt lại kiên cường vạn phần. Bọn họ biết sẽ chết, nhưng không một ai lùi bước.



Tân Phong nhìn các sư đệ, nội tâm cũng thống khổ không thôi.



Mà vừa lúc này, một tiếng quát vang như sấm từ hư không truyền đến.



- Làm càn...



Một cỗ khí thế ngập trời, từ trên trời giáng xuống, khiến đám đệ tử tà ác chịu áp lực cực lớn, không kẻ nào có thể nhúc nhích.



Một bàn tay khổng lồ che khuất bầu trời, đập thẳng lên người bọn chúng.



"Ầmmmmm..."



Trời đất rung chuyển. Liền sau đó là một nói vang lên, vẻ rất đau lòng:



- Phong huynh chịu khổ rồi, vi huynh đến chậm...



Giờ khắc này, tất cả mọi người ngưng thần nhìn phía hư không.



Mà Tân Phong nghe được âm thanh này, nhất thời run lên, vẻ mặt không dám tin.



-----oo0oo-----



☼ Mời đọc thêm: [Cổ Tiên Hiệp] Hoàng Đình - tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm (Đồng tác giả Kiếm Chủng, Huyền Môn Phong Thần, Nhân Đạo Kỷ Nguyên, Bạch Cốt Đạo Cung).