Tối Cường Hệ Thống

Chương 263 : Chỉ một quyền

Ngày đăng: 10:09 30/04/20


oOo



- Mẹ nó chứ, côn bằng này thật sự là quá tốn kém.



Giờ phút này, có hai bóng người xuất hiện ở trên Vô Danh phong.



Tiêu hao lớn như thế, triệu hoán côn bằng đi ra, lại chỉ tồn tại được một thời gian ngắn đã biến mất, để bọn họ rơi tự do từ hư không xuống.



Còn may là vừa kịp đến Thánh Tông, lên đỉnh Vô Danh phong mới biến mất, bằng không phiền toái rồi.



Thế nhưng khi Lâm Phàm định thần lại, nhìn xung quanh, sắc mặt lập tức biến đổi.



- Lâm huynh, nơi này...



Tân Phong còn chưa kịp hoàn hồn sau cú rơi tự do từ lưng côn bằng, có điều nhìn thấy sắc mặt của Lâm Phàm thì cũng cả kinh, đến khi rõ ràng trước mắt là Vô Danh phong bị tàn phá thì sắc mặt của Tân Phong cũng kịch biến.



Chẳng lẽ đã chậm rồi sao?



- Nhị Cẩu, các ngươi ở đâu...



Tâm tình thoải mái ban đầu của Lâm Phàm đã biến mất sạch, thay vào đó là vẻ sốt ruột.



Mà khi Lâm Phàm nhìn được người nằm bất động như một cái xác dưới đất thì sắc mặt triệt để thay đổi.



Đó là Diệt Cùng Kỳ...



Giờ phút này Diệt Cùng Kỳ nằm im lìm trong vũng máu, sinh tử chưa rõ.



Mà khi Lâm Phàm tiến lên, một cơn gió thổi tới, một mảnh vải màu hồng bay đến, khiến Lâm Phàm hoảng hốt.



Lâm Phàm dùng tay phải run run cầm lấy mảnh vải kia.



Đây là một cái tay nải...



Là tay nải của đồ đệ mình...



Diệt Cùng Kỳ sớm đã hôn mê, ở một khắc này giống như hồi quang phản chiếu, hơi hơi mở mắt, khi thấy được bóng người đằng trước, thều thào hô:



- Tông chủ...



- Diệt Cùng Kỳ, mọi người đâu...



Lâm Phàm lập tức tiến lên hỏi, thế nhưng Diệt Cùng Kỳ đã lại chìm vào hôn mê.



- Lâm huynh, thương thế của hắn rất nặng, nếu chậm trễ cứu chữa, sẽ chết.



Tân Phong tiến lên, dò xét một phen rồi nói ra.



Lúc này, tại đại điện ở phía xa truyền đến một luồng khí tức khủng bố.




- Lâm Phàm, ngươi...



Thái thượng trưởng lão Vô Nhai nhìn thấy người đến là Lâm Phàm, nhất là cảm nhận được luồng khí tức kinh khủng trên người hắn thì trong lòng cũng khiếp sợ vạn phần.



- Giao cho ta, mọi người nhìn kỹ là được.



Lâm Phàm nhìn mọi người nói, sau đó nhìn về hư không.



Giờ khắc này, bóng lưng của Lâm Phàm ở trong lòng các đệ tử Thánh Tông biến thành vô cùng cao lớn. Mái tóc dài phiêu dật theo gió, bóng lưng gầy gò mà lại như che chắn được hết thảy, tất cả phối với nhau trở nên chói lọi đến khó nhìn rõ ràng.



- Ngày hôm nay, người tới đều phải chết.



Trong mắt Lâm Phàm lóe ra tinh quang, nhìn thẳng những bóng người trong hư không.



- Hừ, khoác lác không biết ngượng. Cũng tốt, tự mình đưa đến cửa, như vậy chẳng thể trách người khác.



Hàn Vĩnh Nghị nhìn Lâm Phàm, cười lạnh, vung tay lên, một gã thái thượng trưởng lão đứng sau lão lập tức bay từ trên trời xuống, phóng về phía Lâm Phàm.



- Lâm sư thúc, cẩn thận...



Đệ tử Thánh Tông thấy một màn như vậy, lo lắng hét lên.



Đám người Yến Hồng Vũ cũng lo lắng không thôi, những kẻ kia đều có tu vi Đại Thiên Vị đại viên mãn, thực lực cường hãn.



Tuy rằng Lâm Phàm trở về mang đến một tia hi vọng cho bọn họ, nhưng cũng chỉ là một tia mà thôi. Đối phương nhân số đông đảo, thực lực cực mạnh a.



- Ài, ngươi không nên trở về...



Vô Nhai lắc đầu thở dài, có lẽ Thánh Tông hôm nay muốn hoàn toàn diệt vong rồi. Thế nhưng thái thượng trưởng lão Vô Nhai vừa dứt câu, nháy mắt tiếp theo đã nhìn mà choáng váng.



Không chỉ là Vô Nhai trợn tròn mắt, mỗi người trong Thánh Tông cũng đều bị một màn trước mắt làm khiếp sợ, nói năng lộn xộn.



"Ầmmmmm..."



Một quyền, duy nhất chỉ một quyền.



Trưởng lão Cửu Tiêu Tông từ trên trời bay xuống kia lại trực tiếp bị một quyền của Lâm sư thúc đập nát đầu.



Giờ khắc này, toàn bộ thiên địa yên tĩnh trở lại, mọi người ngừng cả hô hấp, tim đập không khỏi nhanh hơn.



- Oaaaaaaaa...



Sau thoáng im lặng ngắn ngủi, một trận tiếng hoan hô vang vọng cả không gian.



-----oo0oo-----



☼ Mời đọc thêm: [Cổ Tiên Hiệp] Hoàng Đình - tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm (Đồng tác giả Kiếm Chủng, Huyền Môn Phong Thần, Nhân Đạo Kỷ Nguyên, Bạch Cốt Đạo Cung).