Tối Cường Hệ Thống

Chương 279 : Thời khắc làm cho người ta tuyệt vọng

Ngày đăng: 10:09 30/04/20


oOo



Mặc lão đầu trông có vẻ bình tĩnh đứng trên tường thành, nhưng tim lại đang nhảy tango. Phương xa kia có cả một trời mây đỏ che khuất mặt trời, đó là sát khí ngưng tụ thành.



Thú triều đã xuất hiện ở phía xa, hàng ngàn hàng vạn con cùng lao tới, khiến mặt đất rung chuyển như động đất.



Đối mặt với khí thế kinh khủng này, người có mặt trong Long Uyên hoàng triều không có chút tin tưởng nào. Thú triều lần trước còn để cho bọn họ một con đường sống, thế nhưng lần này sợ là một chút hy vọng cũng không có.



- Tiểu tử, nếu bây giờ ngươi sợ thì trốn vẫn kịp đấy. Bằng không đợi thú triều tới rồi, muốn tránh cũng không thể đâu.



Mặc lão đầu thấy Lâm Phàm thong dong đứng ở một góc thì không vui nói.



Tiểu tử này quả thật đúng là không thấy quan tài không đổ lệ, đến lúc này rồi còn giả vờ giả vịt, đợi khi thấy rõ thú triều kia đồ sộ đến mức nào nhất định sẽ bị hù tới tè ra quần.



Mặc lão đầu cũng đã sẵn sàng phương án dự phòng, nếu trong thú triều xuất hiện hung thú Đại Thiên Vị trung giai trở lên, lão sẽ lập tức chuồn trước.



Vất vả hơn trăm năm mới tu luyện đến cảnh giới Đại Thiên Vị sơ giai, sao có thể chết ở đây chứ. Đối với lão, so sánh cùng cái mạng nhỏ của mình, Long Uyên công chúa hay tước vị vương gia đều đi gặp quỷ cả đi.



- Không sao. Những năm gần đây, thú triều khiến Đông Linh châu tử thương vô số. Hôm nay đến đây đúng lúc Long Uyên hoàng triều gặp đại nạn, ta tự nhiên không thể ngồi im mặc kệ.



Lâm Phàm cười nhẹ nói, sau đó thả Gà Con từ trong túi chứa đồ ra.



- Ò ó o...



Gà Con được thả ra thì lập tức kêu to vui vẻ. Nhưng khi cảm nhận được khí tức từ phương xa kia thì nó ngẩn ra, dùng đầu đập đập lên má Lâm Phàm, tựa như đang nói: biết ngay gọi ta ra không có chuyện tốt mà.



- Ha ha, sở thích của ngươi đặc biệt thật, lại nuôi một con gà.



Mặc lão đầu nhìn thấy một con gà xuất hiện trên vai Lâm Phàm thì cười lớn nói.



Long Uyên công chúa nhìn thấy Gà Con, mặt càng thêm thất vọng.



Theo nàng nghĩ, chẳng có vị đại năng nào lại đi nuôi một con gà chẳng có bao nhiêu sức chiến đấu làm sủng vật, chỉ có người bình thường mới làm vậy.



- Ò ó o...
Một dây chuyền quy tắc quấn quanh thân Mặc lão đầu, một chưởng đánh chết không ít hung thú, thế nhưng đối với làn sóng hung thú mênh mông này, quả thực không đáng kể.



Trong thú triều, hung thú cầm đầu cảnh giới Tiểu Thiên Vị đại viên mãn kia ngửa mặt lên trời gào thét, tấn công lại Mặc lão đầu.



Đám tám tu võ giả núp nhìn ở một góc thấy một màn đang diễn ra thì cũng rất kích động.



- Mặc lão ca càng già càng dẻo dai, Đại Đao Vương Ngũ ta bội phục.



- Ối trời, xem chiêu Song Long Hí Châu của lão ca kìa, thật là phong cách.



....



Thế nhưng khi Mặc lão đầu đang chém giết hăng say, thì tình cảnh lại đột nhiên phát sinh biến hóa.



- Không tốt, trúng kế, đây không phải là hung thú Tiểu Thiên Vị đại viên mãn.



Con hung thú cầm đầu kia chợt bạo tăng khí tức, khiến Mặc lão đầu kinh hãi.



"Rầm..."



Mặc lão đầu trúng một trảo, bay ngược về phía tường thành.



- Xong đời... Xong đời...



Lão đập mạnh lên tường thành, máu tươi phun ra như điên, vẻ mặt hoảng sợ nhìn phương xa.



Vừa mới còn muốn biểu hiện chói lọi một phen, không ngờ hung thú này lại không phải là cảnh giới Tiểu Thiên Vị đại viên mãn.



Giờ khắc này, khí tức tuyệt vọng bao phủ lấy mọi người trong Long Uyên hoàng triều.



-----oo0oo-----



☼ Mời đọc thêm: [Cổ Tiên Hiệp] Hoàng Đình - tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm (Đồng tác giả Kiếm Chủng, Huyền Môn Phong Thần, Nhân Đạo Kỷ Nguyên, Bạch Cốt Đạo Cung).